- Phi, phi, phi, ngươi mới là tiểu nha đầu, ngươi lại dám gọi ta là tiểu nha đầu, ta tự tay bóp chết ngươi, không, nếu ngươi dám gọi ta là tiểu nha đầu, ta sẽ lột da ngươi, rút gân ngươi, uống máu ngươi!
Diệp Tiểu Tiểu hận nhất là ai gọi nàng là tiểu nha đầu, nàng lập tức trừng mắt nói ra.
- Tốt, vậy ta gọi ngươi là nha đầu.
Lý Thất Dạ giơ hai tay lên, biết nghe lời phải, nói ra:
- Nha đầu, ngươi biết ta lấy ngươi là có ý gì không?
- Phi, bổn tiểu thư lại không phải người ngu, ta làm sao không biết.
Diệp Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ một tiếng, nói ra:
- Ta muốn ngươi lấy ta, là lấy ta, nói nhảm nhiều như thế làm gì.
Lý Thất Dạ tò mò nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nhàn nhã nói:
- Nếu như ta không nhìn lầm, bản tâm của ngươi cũng không muốn gả, vì cái gì lại muốn ta lấy ngươi?
- Hừ, ai nói bổn tiểu thư không muốn gả.
Diệp Tiểu Tiểu ưỡn ngực lên, cao ngạo nói:
- Bổn tiểu thư đã lớn lên, là thời điểm nên lập gia đình.
Chuyện cưới gả không biết bao nhiêu nữ hài tử đều xấu hổ, nhưng mà tiểu nha đầu này lại không thèm chú ý, nói ra miệng rất tự tại, rất tự nhiên.
Lý Thất Dạ tỉ mỉ nhìn Diệp Tiểu Tiểu một phen, nhìn nàng một lần, nàng thấy Lý Thất Dạ nhìn mình từ trên xuống dưới, cặp mắt nóng rát, chuyện này làm cho toàn thân Diệp Tiểu Tiểu không được tự nhiên, cho dù nha đầu kia lá gan rất lớn, nói chuyện nóng rát, nhưng mà vẫn là một tiểu cô nương.
- Nhìn cái gì vậy, lão sắc lang, ngươi dám nhìn tiếp ta sẽ móc mắt ngươi ra.
Diệp Tiểu Tiểu bộ dáng hung dữ, thoáng cái xông lên, ngón tay chọc vào mắt Lý Thất Dạ.
Đương nhiên Lý Thất Dạ không để nàng thực hiện được, lập tức bắt lấy tay nhỏ bé của nàng, nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu gần trong gang tấc, nhàn nhã vừa cười vừa nói:
- Đã nói, ngươi muốn ta lấy ngươi, vậy ta chính là phu quân của ngươi, với tư cách phu quân, hảo hảo thưởng thức thê tử của mình một chút thì có cái gì không thể. Lại nói đây chỉ là thưởng thức, ta vừa rồi không có lột sạch quần áo ngươi.
- Phi, phi, phi, lão sắc lang!
Diệp Tiểu Tiểu cuối cùng vẫn là một nữ hài tử, làm sao so được với Lý Thất Dạ, sắc mặt nàng đỏ bừng, quát:
- Lão sắc lang, xem bổn tiểu thư thu thập ngươi thế nào.
Diệp Tiểu Tiểu vừa dứt lời, nghe được tiếng "Ba", một dây mây cuốn lấy cánh ta Lý Thất Dạ, dây mây giống như ma xà lập tức cuốn thân thể Lý Thất Dạ, mà thời điểm cuốn lấy thân thể Lý Thất Dạ lại nghe "Tư" một tiếng, toát ra vô số gai ngược, chúng đâm ra như bộ lông nhỏ, nhiều gai ngược muốn đâm vào hút máu Lý Thất Dạ.
Đương nhiên Lý Thất Dạ sẽ không để nó thực hiện được, tiên thể hiện ra, trấn ngục thần thể chấn động, âm thanh "Ba, ba, ba" vang lên, dây mây quán lấy người Lý Thất Dạ lập tức bị chấn nát.
- Hừ, còn có mấy phần bổn sự nha.
Lúc này Diệp Tiểu Tiểu thoát khỏi Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
Lý Thất Dạ cẩn thận dò xét Diệp Tiểu Tiểu, mà ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua làm toàn thân Diệp Tiểu Tiểu không thoải mái, đặc biệt không được tự nhiên, nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu lại không muốn yếu thế với Lý Thất Dạ, nàng ngược lại ưỡn ngực sữa nhìn thẳng bộ dáng Lý Thất Dạ.
- Hừ, đã nhìn đủ chưa.
Diệp Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ một tiếng, trán cao nâng lên, thập phần cao ngạo.
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhàn nhã nói:
- Ta đúng là hiếu kỳ huyết thống của ngươi là thế nào? Thế gian này có thứ có thể dấu diếm được ánh mắt ta thì không nhiều lắm.
- Hừ, dựa vào cái gì phải nói cho ngươi biết.
Diệp Tiểu Tiểu cao ngạo nói.
Lý Thất Dạ cười nhàn nhã, nói:
- Nếu như ngươi nói cho ta biết, ta sẽ lấy ngươi.
Lý Thất Dạ nói như thế làm cho Diệp Tiểu Tiểu giật mình, vô ý thức bật thốt lên:
- Ai nói ta muốn gả cho ngươi, phi!
- Tiểu nữ hài vẫn không được tự nhiên.
Lý Thất Dạ cười ha hả, lắc đầu, nói ra:
- Mới vừa rồi còn kêu la muốn ta lấy ngươi, hiện tại còn nói không gả cho ta, ai, điều này thật sự là giày vò. Nha đầu, ngươi rốt cuộc có lấy chồng hay không?
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nói chuyện.
Lý Thất Dạ nhàn nhã tự tại, tự nhiên hào phóng đứng đó, tùy ý Diệp Tiểu Tiểu nhìn, qua một hồi lâu, vừa cười vừa nói:
- Nha đầu, ngươi đã nhìn đủ chưa, tuy ta biết ta đẹp trai, đẹp trai không ai bằng, nhưng mà ngươi không tới mức mê luyến ta như thế chứ?
Diệp Tiểu Tiểu lập tức đỏ mặt, phục hồi tinh thần lại, tức giận nói:
- Phi, phi, phi, lão sắc lang không biết xấu hổ, ai muốn mê luyến ngươi, ngươi cũng không cầm tấm gương soi một chút, ngươi bộ dáng phổ thông, cũng dám nói đẹp trai, có biết xấu hổ hay không?
Nghe Diệp Tiểu Tiểu nói thế, Lý Thất Dạ chỉ cười lên, không thèm để ý, nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
- Tốt, nha đầu, không nên càn quấy với ta, ta đúng là muốn biết, ngươi vì cái gì mà muốn ta lấy ngươi, nếu như ta không có đoán sai thì gươi tạm thời thay đổi chủ ý a.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt to mắt nhỏ một hồi, lườm Lý Thất Dạ, nói ra:
- Hừ, hừ, hừ, tại sao ta phải nói cho ngươi biết, bảo ngươi lấy ta thì lây ta đi, nhiều lời như vậy làm gì.
Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ cười lên, lắc đầu nói ra:
- Nếu là như thế, vậy chúng tà không có gì cần nói nữa.
Nói xong xoay người rời đi, muốn vào phòng ngủ.
- Này, đứng lại cho ta, có nghe hay không.
Thấy Lý Thất Dạ xoay người rời đi, Diệp Tiểu Tiểu lớn tiếng kêu lên.
Lý Thất Dạ đứng lại, cũng không có xoay người sang chỗ khác, chỉ quay đầu nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
- Ngươi còn có lời gì muốn nói sao? Nếu như không có, đừng có lại tới quấy rầy ta.
Diệp Tiểu Tiểu thấy thái độ của Lý Thất Dạ như vậy thì giận dữ lầm bầm, nàng hừ một tiếng, lại lườm Lý Thất Dạ, chống eo nóng bỏng nói:
- Ta hỏi ngươi, ngươi có thật có huyết thống cấp bậc đế tử không?
Nghe được nói như vậy, Lý Thất Dạ xoay người lại, dò xét Diệp Tiểu Tiểu, sau đó nhàn nhã cười cười, nói ra:
- Ngươi đang hoài nghi trận đài Hoàng Kim Tự các ngươi sao? Hoặc là nói ngươi có lấy ta hay không, hay là đến đây thử dò xét ta có phải huyết thống đế tử hay không?
- Ai cần ngươi lo, ta muốn thế nào thì thế nào.
Diệp Tiểu Tiểu chống eo, nói:
- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, là có hay không?
- Xem ra, giữa chúng ta thật sự không có gì bàn cả.
Lý Thất Dạ khoát tay, vừa cười vừa nói, quay người rời khỏi.
- Này --
Thấy Lý Thất Dạ thật muốn đi, Diệp Tiểu Tiểu cũng sốt ruột, dậm chân một cái, chạy lên ngăn cản đường đi của Lý Thất Dạ, ngăn Lý Thất Dạ nói ra:
- Ngươi có phải có huyết thống cấp bậc đế tử hay không?
Lý Thất Dạ nhìn qua tiểu nha đầu, cười lên, nói:
- Ta hiểu rồi, ngươi tới tìm ta trọng điểm không phải ta có phải muốn lấy ngươi hay không. Ngươi là muốn biết huyết thống cấp bậc đế tử.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ khoanh tay trước ngực, tùy ý nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
- Nếu như ngươi thẳng thắn thành khẩn công bố, hoặc là ta có thể nói cho ngươi biết một chút gì đó.