- Vì sao nói như thế, Thuần Dương đảo chủ đạt được tuyệt thế chi vật gì vậy.
Trác Kiếm Thi cũng ngoài ý muốn nói ra. Thuần Dương Tử thực lực chỉ mạnh chứ không yếu hơn nàng, có thể làm cho Thuần Dương Tử chật vật như thế, chỉ sợ là gặp được nguy hiểm.
- Khá tốt, khá tốt, đi dạo quanh quỷ môn quan một chuyến, sau khi trải qua cửu tử nhất sinh, rốt cục đạt được hồi báo.
Thuần Dương Tử mỉm cười nói ra.
Nhìn thấy bộ dáng hắn cảm thấy mỹ mãn như vậy, đã biết rõ lúc này hắn thu hoạch kinh người, dù sao, Thuần Dương Tử xuất thân từ Cổ Thuần Tứ Mạch, dùng thân phận của hắn các bảo vật bình thường là không lọt mắt.
- Không cần nói khoa trương như thế chứ?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Hang ổ đó chỉ là một đám bò sát mà thôi, cái gì mà trải qua cửu tử nhất sinh, cái gì đi qua quỷ môn quan một chuyến chứ?
"Ách" bị Lý Thất Dạ nói một câu vạch trần chân tướng, Thuần Dương Tử cười khan một tiếng, thần thái xấu hổ, sau đó lại hiếu kỳ, nói ra:
- Lý huynh phải đi qua chỗ nào?
Lý Thất Dạ mỉm cười không nói, không trả lời Thuần Dương Tử.
- Mau đưa bảo vật ngươi đạt được cho mọi người xem đi.
Liễu Như Yên cười nhìn qua Thuần Dương Tử nói ra.
- Một quả trứng mà thôi, so ra còn kém bảo vật tuyệt thế mà hai vị tông chủ đạt được mà.
Thuần Dương Tử vừa cười vừa nói. Nhưng mà, hắn cũng không có tàng tư, mang đồ vật mình đạt được lấy ra.
Thuần Dương Tử đạt được một quả trứng màu vàng, nó lớn gấp mấy làn quả trứng bình thường, quả trứng màu vàng này dùng tay người trưởng thành cũng không cầm hết.
Quả trứng màu vàng này lóng lánh, dường như cả quả trứng dùng hoàng kim chế tạo mà thành.
- Đây là quả trứng màu vàng gì thế?
Nhìn thấy Thuần Dương Tử ôm quả trứng màu vàng này, Trác Kiếm Thi cũng hiếu kỳ nói ra.
- Quả trứng màu vàng lớn như thế, hay là chúng ta ăn nó đi? Đầy đủ cho chúng ta no bụng một bữa đấy.
Liễu Như Yên vừa cười vừa nói.
Liễu Như Yên nói đến đây, thò tay đi gõ gõ quả trứng màu vàng này, thời điểm gõ quả trứng này thì nghe được tiếng "Đông" thanh thúy vang lên.
Cùng lúc đó vỏ trứng tỏa ra kim quang nhộn nhạo, kim quang này giống như gợn sóng tỏa ra chung quanh, quả trứng màu vàng này đang ẩn ẩn kêu to lên, dường như Liễu Như Yên gõ nhẹ đã đánh thức sinh vật bên trong quả trứng
- Đây là trứng phượng hoàng sao?
Nhìn thấy cảnh kỳ dị như thế, Hùng Thiên Tí đều có chút nghẹn họng nhìn trân trối, thật vất vả cố lấy dũng khí thò tay sờ sờ quả trứng màu vàng, nó thật là ấm áp.
- Nghĩ khá lắm, trứng phượng hoàng trứng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Nếu như là trứng phượng hoàng, còn đến phiên người khác đi lấy sao, ta đã lấy nó rồi.
- Đây là trứng gì?
Nhìn thấy quả trứng màu vàng trước mặt, Trác Kiếm Thi cũng hiếu kỳ, cho dù không phải là người biết hàng, cũng biết quả trứng màu vàng trước mặt rất khó lường.
- Hẳn là trứng của tiên cầm.
Thuần Dương Tử vừa cười vừa nói:
- Cho dù không phải trứng phượng hoàng, chỉ sợ nó cũng là tiên cầm có huyết thống thần thú.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Lời này thì nói đúng rồi, nó thật sự là tiên cầm có huyết thống thần thú, huyết thống mạnh khó có thể tưởng tượng. Nếu như Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi chịu bỏ vốn gốc, nói không chừng có thể bồi dưỡng thành thần thú tiên cầm, nói không chừng thực sự có một ngày như vậy, Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi sẽ có được chân long hoặc phượng hoàng đấy.
- Chân long, phượng hoàng!
Lời này làm nội tâm của Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên cũng phải chấn động mạnh mẽ.
Mặc dù nói tại Thiên Linh Giới, đã từng có không ít chủng tộc đã tự xưng mình có huyết thống chân long hoặc phượng hoàng, thậm chí còn tự xưng là hậu duệ thần thú.
Nhưng mà loại cách nói này chỉ là tự nâng giá trị bản thân chủng tộc của mình mà thôi, cho dù thực sự chủng tộc có được huyết thống chân long hoặc phượng hoàng cũng chỉ là huyết thống mỏng manh, mỏng manh đến mức không đáng kể.
Huyết thống như thế cho dù thật sự có người kế thừa, vậy cũng chỉ phát huy ra một phần vạn thần uy của phượng hoàng mà thôi.
Nếu như quả trứng màu vàng này có một ngày có thể trở thành chân long, phượng hoàng, vậy thật sự là đáng sợ, thậm chí có thể còn trân quý hơn một Tiên Đế.
- Thực có thể nuôi dưỡng ra được một con chân long hoặc là phượng hoàng sao?
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Thuần Dương Tử thiếu kiên nhẫn, vội vàng hỏi.
Nhìn thấy bộ dáng của Thuần Dương Tử, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Ngươi thật sự muốn bồi dưỡng ra một con chân long hoặc là phượng hoàng hay sao?
- A, a, a, có được một đầu chân long, một con phượng hoàng, chuyện như vậy có ai không khát vọng?
Thuần Dương Tử cười khan một tiếng, nói ra:
- Cho dù là Tiên Đế cũng cũng khát vọng có được một con chân long hoặc phượng hoàng đấy. Lý huynh, ta thật sự có thể bồi dưỡng quả trứng màu vàng này xuất ra chân long hay phượng hoàng hay sao?
- Trên lý luận là có thể.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Đây là một loại huyết thống diễn hóa lột xác, giống như kim lân hóa rồng, cá vượt long môn. Quả trứng tiên cầm này có được huyết thống thần thú, từ huyết thống mà nói nó có được cơ hội này. Tại kinh nghiệm một lần lại một lần lột xác về sau, nó có nhất định tỷ lệ phản tổ.
- Thực?
Cho dù Thuần Dương Tử là nhân vật lớn như vậy cũng hưng phấn, mừng rỡ mà nói ra.
- Giả.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Đây chẳng qua là lý luận mà thôi, trên thực tế nó không thể thực hiện được, cái gọi là một khi hóa rồng, hoặc là từ gà rừng nhảy lên đầu cành thành phượng hoàng, tất cả chỉ là cách nói nâng cao giá trị con người của mình. Muốn trở thành một đầu chân long hoặc là một đầu phượng hoàng, đây là chuyện không có khả năng.
- Thì ra là lý luận mà thôi.
Nghe được Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Thuần Dương Tử cũng chỉ cười khổ một tiếng.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Ngươi cũng không cần nản chí, chỉ cần Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi cam lòng bỏ vốn gốc, các ngươi cũng có thể nuôi dưỡng được một đầu sinh linh khó lường. Cũng không phải nói quả trứng màu vàng này huyết thống không được, chỉ có thể nói. Trong thế giới này, không có điều kiện cho nó huyết thống phản tổ, không cách nào làm cho nó trở thành một đầu chân long hoặc phượng hoàng mà thôi.
- Công tử ý nói, quả trứng màu vàng này có thể là chân long hoặc một đầu phượng hoàng?
Trác Kiếm Thi từ trong lời của Lý Thất Dạ bắt được tin tức cần tìm.
- Có thể nói như vậy, cho dù là sinh linh nào cũng có cơ hội phản tổ, chỉ là tỷ lệ rất nhỏ mà thôi. Từ trên lý luận mà nói, chỉ cần ngươi có thể cam lòng bỏ vốn góc bồi dưỡng nó, có thể tăng lên tỷ lệ phản tổ rất nhiều mà thôi.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Đương nhiên, loại phản tổ này cũng thích hợp với các sinh linh khác, nói thí dụ như Mị Linh. Nói thí dụ như Thụ tộc, nhưng mà chân long hoặc là phượng hoàng nha, không được, ít nhất là trong cửu giới này không được.