– Lý Thất Dạ, ngươi quá tự cho là đúng!
Mộng Trấn Thiên lạnh lùng nói:
– Chẳng lẽ ngươi thực cho rằng có thể thắng được sao?
– Tính toán.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ta cũng không muốn đả kích ngươi, nhưng mà ta thắng chắc rồi. nếu ngươi muốn đấu với ta, vậy đánh bạc lớn hơn một chút đi, ta cũng không phải thiện nam tín nữ gì, ta và ngươi quyết đấu sinh tử, ngươi thua sẽ lưu mạng lại nơi đây, ta muốn tận mắt nhìn cảnh ngươi tự chặt đầu của mình.
Lý Thất Dạ nói câu này làm ánh mắt Mộng Trấn Thiên phát lạnh, hắn lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, hắn cũng không phải kẻ lương thiện gì đó, hắn lạnh lùng nói:
– Cũng phải, nếu là ngươi thua, ngươi cũng chặt đầu của mình đi, ta muốn tận mắt nhìn thấy cảnh đó.
– Đi.
Lý Thất Dạ cũng sảng khoái, một lời đáp ứng, vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, ngươi không có cơ hội này, là địch với ta, ngươi chết chắc rồi. Ta chờ ngươi tự chặt đầu của mình xuống đấy.
Hừ ——
Mộng Trấn Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, tuy hắn không có tức giận, nhưng mà từ sắc mặt của hắn đã thấy rõ tất cả.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, lúc này Mộng Trấn Thiên không nói gì, huyết khí phóng lên trời, trong một chớp mắt huyết khí Mộng Trấn Thiên tràn ngập thiên địa, dường như huyết khí Mộng Trấn Thiên có thể oanh nổ linh vực, thiên địa bị huyết khí của hắn bao phủ lại biến thành nhỏ bé.
Vào lúc này, huyết khí Mộng Trấn Thiên phóng lên trời như vô cùng vô tận, thiên địa như biển cả dữ dội, chỉ cần một giông bão kéo tới sẽ nhấn chìm tất cả.
Trong huyết khí khủng bố này, tất cả tu sĩ cường giả cũng cảm giác mình nhỏ bé, dường như Mộng Trấn Thiên giận dữ, khí huyết của hắn có thể tiêu diệt mọi người, giống như tùy ý đồ sát chúng sinh.
Nhìn qua huyết khí Mộng Trấn Thiên bộc phá dữ dội, Lý Thất Dạ cười tươi, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, huyết khí phóng lên trời, phóng lên như chân long, chiếm giữ giữa thiên địa, tiếng long ngâm không dứt bên tai.
Tuy huyết khí Lý Thất Dạ không giống như huyết khí Mộng Trấn Thiên tàn sát bừa bãi thiên địa, bao phủ vạn vực, nhưng mà huyết khí hắn ngưng tụ thành một đầu chân long giống như chân long nắm giữ thiên địa, có thể đập nát ngàn vạn đại dạo.
Thời điểm huyết khí của hai bên chiếm giữ thien địa, vô số tu sĩ cường giả thở không ra hơi, trong huyết khí bàng bạc của hai người, tất cả mọi người nhỏ bé tới mức không có ý nghĩa.
– Mộng Trấn Thiên không hổ là thác đại nha, huyết khí quá lớn, thế gian khó có người so sánh được, tuy thế gian có tồn tại cường đại hơn hắn, nhưng mà luận huyết khí quá lớn, luận tánh mạng chi lực, phóng nhãn Thiên Linh Giới chỉ sợ không có người địch nổi hắn.
Có Đại Hiền thế hệ trước nhìn thấy huyết khí Mộng Trấn Thiên bao phủ thiên địa, huyết khí cả hắn mênh mông như biển cả dữ dội, lập tức làm nội tâm của bọn họ vô cùng rung động.
– Lý Thất Dạ cũng không yếu, hắn không phải thác đại, nhưng mà huyết khí bàng bạc hữu lực, mỗi một đám huyết khí đều nặng như núi, mỗi một đám huyết khí giống như trải qua thiên chuy bách luyện.
Cũng có đại nhân vật nhìn qua huyết khí chân long của Lý Thất Dạ nói ra.
Huyết khí Lý Thất Dạ và Mộng Trấn Thiên trấn áp phiến thiên địa này, dường như dưới huyết khí của hai bên, có thể dễ dàng nghiền ép phiến thiên địa này, trong huyết khí của hai bên bao phủ, thậm chí có người ngầm nghe trộm phiến thiên địa rung động, dường như muốn từ lực lượng thừa nhận của thiên địa tính toán lực lượng của hai người.
– Ra tay đi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Được xưng là có thể xưng huynh gọi đệ với Đạp Không Tiên Đế, ta đúng là muốn thấy đại đạo của ngươi đi được bao xa.
Mộng Trấn Thiên không nói hai lời, tiện tay điểm một chỉ, trong thiên địa có tiếng phượng gáy vang lên, tùy ý một tiếng tiếng phượng hót vang đều có kim quang sinh ra. Một kim phương bay xuống, phượng trảo vô cùng lợi hại, có thể xé nát trường không.
– Truy Phượng Chỉ của Vô Cấu Tông!
Nhìn thấy một kích tiện tay của Mộng Trấn Thiên, có một đại nhân vật kiến thức uyên bác nói ra.
Lý Thất Dạ chỉ tùy ý cười cười, nhảy lên không trung, giống như cá chép vượt sông, ai cũng không rõ ràng chiêu này biến hóa thế nào, hắn đã đứng sau lưng kim phượng.
“Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ tùy ý một kích đã đục lỗ chỗ hiểm của kim phượng, sau đó kim phượng hét thảm ngã xuống.
Nhưng mà kim phượng còn chưa rơi xuống đất, Mộng Trấn Thiên kết ấn trấn áp tới, dưới một ấn này bao phủ thiên địa, hiển hiện nhật nguyệt, có chim bay cá nhảy cuồn cuộn, dưới một ấn này, Mộng Trấn Thiên giống như hải thần, dẫn dắt hải tộc chinh chiến thiên hạ.
– Đế Vương Cốc Nhật Nguyệt Vạn Ngư Ấn!
Thấy Mộng Trấn Thiên ra tay là thần ấn trấn áp xuống, đại nhân vật kia cả kinh nói ra tên chiêu thức.
Đối mặt với thần ấn áp xuống, Lý Thất Dạ nhàn nhã như dạo chơi, ra tay vô chiêu, tránh ngày nguyệt, lui cá, lập tức xuyên qua thần ấn, lại điểm vào núi sông của thần ấn, thần ấn nổ tung tan rã ngay sau đó.
Nhưng mà trong thời gian cực ngắn đó. Mộng Trấn Thiên tay nâng âm dương vắt ngang muôn đời, năm ngón tay hắn như rễ cây cắm rễ giữa thiên địa, lập tức khóa không gian, thụ tổ thần phù không ngừng sinh ra, thần phù lập tức đánh nát cả thế giới..
– Tổ Lục Hoành Thế Thủ Phù!
Nhìn thấy chiêu này đại nhân vật kiến thức uyên bác nói ra.
Phanh, phanh, phanh…
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, Lý Thất Dạ cùng Mộng Trấn Thiên đã giao thủ hơn mười chiêu, hơn nữa song phương ra tay đều là chiêu thức mạnh mẽ tuyệt luân.
– Thái Dương Tông Thái Dương Thần Thiện Xướng…
Đại nhân vật kiến thức uyên bác lúc Mộng Trấn Thiên đánh ra chiêu thức lập tức nói tên của chúng.
– Tốc Đạo thánh địa Bát Trọng Lâu Thánh Quyền.
– Hải Loa Hào Nhất Kích Nghênh Thịnh Thế!
Tên đại nhân vật kiến thức uyên bác nói không ngừng đọc tên chiêu thức Mộng Trấn Thiên thi triển ra.
… … … … …
Lý Thất Dạ và Mộng Trấn Thiên kịch chiến, huyết khí hai người bao phủ cửu thiên thập địa, từng chiêu từng thức bức thẳng đại đạo, từng chiêu đều chứa tinh túy của vũ kỹ.
Mộng Trấn Thiên ra tay đều là chiêu thức khác nhau, chiêu thức môi phái cho tới chủng tộc, hắn cũng không thi triển lần thứ hai, giống như hắn có ngàn vạn công pháp.
Bác học như thế ai nhìn thấy cũng phỉa sợ hãi thán phục, dường như thế gian không có công pháp chiêu thức nào mà Mộng Trấn Thiên không hiểu.
Trong khoảng thời gian ngắn, tuyệt học thiên hạ đều thi triển ra trong tay Mộng Trấn Thiên, cho dù là đại đạo hay tuyệt học, tất cả vô cùng phức tạp, chiêu thức biến hóa tới tận cùng.
Mộng Trấn Thiên ra tay là tuyệt học thiên hạ thao thao bất tuyệt, Lý Thất Dạ ra tay thập phần đơn giản, hắn ra tay là một quyền một cước và một chỉ, hơn nữa bất luận là thi triển cái gì cũng không có biến hóa, mỗi chiêu thức bức thẳng vị trí yếu hại, không có khoa chân múa tay gì đáng nói, mỗi chiêu mỗi thức là trí mạng! Không có lực lượng dư thừa và lãng phí thời gian.
Trong lúc hai bên kịch chiến, Mộng Trấn Thiên khi thì đi theo nhật nguyệt tinh thần, khi thì có biển lớn che chở, khi thì là hóa thành thần linh trấn thủ… Mà Lý Thất Dạ ray tay như rồng nhảy, phượng bay, ưng kích…