Người đột nhiên xuất hiện là Lý Thất Dạ, một Lý Thất Dạ sống động đứng đó, Lý Thất Dạ chặn đường Cố Tôn.
Nhìn Lý Thất Dạ rõ rành rành đứng trước mặt, Cố Tôn liếc Lý Thất Dạ trong bong bóng. Hai Lý Thất Dạ giống y như đúc, thông minh như Cố Tôn cũng không phân biệt được cái nào là Lý Thất Dạ thật, cái nào là hàng giả.
Nhân Hiền Đế Hậu nhìn hai Lý Thất Dạ giống y như đúc thì rất ngạc nhiên, vì đẳng cấp thực lực của nàng không thể phân biệt đâu là Lý Thất Dạ thật, Lý Thất Dạ giả.
Cố Tôn rất thông minh, chớp mắt thụt lùi, kéo giãn khoảng cách với Lý Thất Dạ, nháy mắt ra tay thả bốn Nhân Hiền Đế Tử bị phong ấn trong bong bóng.
Một chuỗi hành động liền mạch. Cố Tôn cách Lý Thất Dạ thật xa, vẻ mặt kính sợ nhìn Lý Thất Dạ. Vì bản lĩnh của Cố Tôn do Lý Thất Dạ dạy, tính toán của gã toàn học từ hắn, không ai kính sợ Âm Nha nhiều hơn Cố Tôn.
Lý Thất Dạ nhìn bong bóng lại xem sương mù, khen:
– Phải công nhận ngươi học được rất nhiều thứ từ ta. Ngươi không chỉ được đến Thời Gian Trường Hà Phao, Mâu Tiếu còn khiến một hồn của mình tái tạo, dùng sự chênh lệch gặp gỡ giữa chưa chuyển thế và nửa chuyển thế bóc tách thời gian của mình, qua kẽ qở dùng Thời Gian Trường Hà Phao phong ấn ta. Cách này trên đời trừ ta ra thật không nghĩ ra ai có thể nghĩ được cách xảo diệu như vậy.
– Đây là thủ đoạn phong ân đẳng cấp Tiên Đế. Này không chỉ là Thời Gian Trường Hà Phao muốn tìm cũng không thấy, giữa chưa chuyển thế và nửa chuyển thế là thiết kế không gì sánh bằng, sơ sẩy một cái sẽ thành tro. Hắc Long Vương còn không dám thử nhưng ngươi thì dám.
Cố Tôn không hề kiêu ngạo:
– Không dám, đây đều là đại nhân dạu giỏi.
Cố Tôn chậm rãi thụt lùi đến bên cạnh Nhân Hiền Đế Hậu.
Vì hôm nay có thể nói Cố Tôn tốn nhiều công sức, gã tính toán lâu như vậy chỉ vì chờ ngày này, nên mất nhiều công sức tìm được Thời Gian Trường Hà Phao, Mâu Tiếu.
Thời Gian Trường Hà Phao là thứ sinh ra khi thời gian chảy trong năm tháng dài dòng. Thời Gian Trường Hà Phao rất hiếm hoi, vì thời gian trường hà kết tinh ngoài ý muốn. Một kỷ nguyên có thể sản xuất ra ba, năm Thời Gian Trường Hà Phao đã cực kỳ ghê gớm.
Lúc phong ấn tồn tại đẳng cấp Tiên Đế thì Lý Thất Dạ có suy xét đến dùng Thời Gian Trường Hà Phao, phương án này đại khái do Lý Thất Dạ nghĩ ra, nhưng về sau hắn không chấp hành nó.
Cố Tôn biết phương án của Lý Thất Dạ, gã thật sự chấp hành, không ngờ thành công.
Mâu Tiếu là thứ vô cùng hiếm hoi, truyền thuyết có được chân long huyết thống thận long sinh ra tinh hoa, trong Cửu Giới từng để lại một bộ xương thận long đại thành. Lý Thất Dạ ngẫu nhiên nhắc tới chuyện này, Cố Tôn cố ý ghi nhớ, thật sự tìm tới thứ này. Cố Tôn dùng mâu Tiếu vào Phi Tiên giáo, mượn đó mê hoặc Phi Tiên giáo, chuẩn bị một hơi đánh vào Phi Tiên giáo.
– Đây là công lao của ngươi, ta không dám nói dạy giỏi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Đáng tiếc ngươi lại đi nhầm một bước.
Lý Thất Dạ sống rất lâu nhưng phải công nhận Cố Tôn rất có thiên phú, có thành tựu rất cao. Trước kia người Lý Thất Dạ bồi dưỡng đều đặt thiên phú, sức lực vào việc tu luyện, trở thành tồn tại như Tiên Đế.
Cố Tôn thì khác, gã học tính toán của Âm Nha, muốn trở thành giống Âm Nha, thậm chí thay thế hắn. Tiếc rằng Cố Tôn không đấu lại Âm Nha.
Tuy thua nhưng cảm xúc của Cố Tôn bình tĩnh, gã có thể cười được:
– Đại nhân nói rất đúng.
Cố Tôn chậm rãi nói:
– So với đại nhân thì ta còn non, dù là bày mưu lập kế hay tính toán thiên hạ đều không bằng đại nhân. Ta thiếu kiến thức uyên bác xa rộng của đại nhân, tri thức mênh mông vô song. Lần này thành công phong ấn đại nhân nói thật là ta còn không tin được. Giờ ta đã hiểu đại nhân không chỉ là tính toán ta, đại nhân tính toán cả thiên hạ, tính toán hết mọi người.
Trong khoảnh khắc Cố Tôn hiểu Lý Thất Dạ muốn tận diệt toàn bộ kẻ thù, dù là gã hay Nhân Hiền Đế Hậu. Lý Thất Dạ còn muốn tiêu diệt hết Cổ Minh, nếu không tỷ phu Hắc Long Vương đã chẳng ẩn phía chân trời, tỏa định tám hướng Cửu Giới.
Trong lòng Cố Tôn rõ ràng Cổ Minh mà xuất hiện sẽ bị đồ sát, Âm Nha sớm chờ bọn họ chui đầu vô lưới!
Nhưng Cố Tôn không thể không mạo hiểm một phen, gã biết đây là cơ hội duy nhất của mình. Nếu Cố Tôn bỏ lỡ cơ hội lần này thì không còn cơ hội đánh bại Âm Nha nữa. Đặc biệt sau khi Âm Nha đi đệ thập giới thì Cố Tôn mãi mãi không có cơ hội so cao thấp, đến bước đường đó Âm Nha sẽ càng đáng sợ, càng cường đại.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói, mắt nhìn bầu trời:
– Đáng tiếc vẫn có người cẩn thận hơn ngươi, giữ thái độ càng cẩn trọng hơn ngươi.
Nói chuyện với người thông minh đỡ mệt, Cố Tôn biết Lý Thất Dạ tính toán Cổ Minh, đáng tiếc cho đến bây giờ Cổ Minh không chịu lộ mặt. Cổ Minh không ra tay, nếu không Lý Thất Dạ sẽ một hơi đồ diệt Cổ Minh rồi. Nếu may mắn không chừng sẽ lấy được thể phương từ tay Cổ Minh.
Chỉ tiếc cho tới bây giờ Cổ Minh cực kỳ cẩn trọng, bình tĩnh, không tùy tiện ra tay.
Điều này không lạ, dù sao Cổ Minh đã từng đối địch qua các thời đại với Lý Thất Dạ, sau khi bị đồ diệt thì bọn họ cẩn trọng hơn. Vì Cổ Minh sợ lại bị đồ diệt, không đến lúc bất đắc dĩ thì Cổ Minh sẽ không mạo hiểm ra tay.
Nhưng chuyện xảy ra trong Phi Tiên giáo hiển nhiên Cổ Minh muốn thăm dò, mượn Phi Tiên giáo đột phá lỗ hổng Cửu Giới.
Cố Tôn cười nói:
– Vì vậy mới nói ta còn hơi non.
Thua nhưng Cố Tôn không buồn bã, gã nhìn Lý Thất Dạ bị phong ấn trong Thời Gian Trường Hà Phao.
– Ta chỉ tò mò cái nào mới là chân thân của đại nhân?
Lý Thất Dạ cười bí hiểm:
– Điều này quan trọng sao?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Là thật hay giả đều không ảnh hưởng kết cục.
Nói xong người Lý Thất Dạ rung lên, nháy mắt xuyên thấu Thời Gian Trường Hà Phao như xuyên qua thời gian.
Bóc!
Thời Gian Trường Hà Phao vỡ, hai Lý Thất Dạ dung hợp thành một, người ta càng khó phân biệt vấn đề thật giả.
Thật ra trong hai Lý Thất Dạ có một là phân thân, phân thân này không giống bình thường. Phân thân này là Lý Thất Dạ dùng Thiên Địa Ấn khắc ấn mình, phân thân được ấn ra chỉ thua chân thân một chút xíu.
Thời Gian Trường Hà Phao nháy mắt bị phá giải, Cố Tôn không bất ngờ. Người khác không phá được Thời Gian Trường Hà Phao nhưng chắc chắn Âm Nha có thể làm được. Vì Cố Tôn có được Thời Gian Trường Hà Phao cũng đến từ48e của Âm Nha.
Cố Tôn đã bất chấp thắng thua, thật ra trước khi hành động trong lòng gã đã chuẩn bị tâm lý. Thua trong tay tồn tại như Âm Nha không có gì bất ngờ.
Cố Tôn lùi đến bên cạnh Nhân Hiền Đế Hậu, chậm rãi nói:
– Đế Hậu, tốt nhất có thể bảo đảm Cổ Minh ủng hộ Đế Hậu, không thì Đế Hậu sẽ chết rất thảm, Phi Tiên giáo sẽ diệt.
Với Cố Tôn thì lúc này gã đứng chung trận doanh cùng Nhân Hiền Đế Hậu, Phi Tiên giáo. Cố Tôn hay Nhân Hiền Đế Hậu đều không có đường lựa chọn, khoảnh khắc này bọn họ chỉ có thể hợp sức.