- Sao hả, có vấn đề gì sao?
Lý Thất Dạ cười nói.
- Bệ hạ, không thể làm như thế được.
Trương Giáp Đệ vội nói:
- Binh Trì thế gia lấy giả tráo thật, lừa gạt hoàng hôn, tội đáng muôn chết. Thuộc hạ cũng biết bệ hạ tức giận trong lòng, thế nhưng thật sự không thể làm như thế được. Đại thế sắp rung chuyển, không thể bừa bãi dùng tới Trung Ương quân đoàn...
Hoàng hôn là chuyện lớn bằng trời, Binh Trì thế gia dùng công chúa giả gả qua, hiển nhiên là lừa gạt hoàng đế, bất kỳ hoàng đế nào cũng sẽ cảm thấy giận dữ.
- Không, ngươi sai rồi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta không hề giận dữ. Chuyện này, có gì đáng để giận chứ. Nhưng mà, cơ hội này tốt biết mấy, ta đang muốn được người khác mắng là tên điên, hoặc mắng là chiến tranh cuồng. Bây giờ Binh Trì thế gia khi không lại cho ta cơ hội này.
- Ta vốn định phát binh quét ngang thiên hạ, Binh Trì thế gia, Lâm Hải các, đều phải đánh đập một phen.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Bây giờ Binh Trì thế gia gả công chúa giả qua, cũng thế, như vậy ta khỏi cần phải kiếm cớ, cứ thế trực tiếp phát binh đánh chết bọn họ.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Trương Giáp Đệ trợn mắt. Hắn còn cho rằng Lý Thất Dạ chỉ muốn làm hoàng đế hoang dâm chỉ biết hưởng thụ, nhưng không ngờ rằng Lý Thất Dạ lại muốn tấn công Lâm Hải các, Binh Trì thế gia.
Trương Giáp Đệ choáng váng, cảm thấy Lý Thất Dạ điên mất rồi, bởi vì chuyện này ngay cả Thái Thanh Hoàng cũng chưa làm bao giờ. Tuy rằng Thái Thanh Hoàng độc tôn tam thế, quét ngang Cửu Bí đạo thống, thế nhưng hắn thật sự chưa từng phát binh tiêu diệt năm con quái vật khổng lồ này. Có lẽ Thái Thanh Hoàng từng nghĩ tới, thế nhưng chưa từng thực hiện.
- Bệ hạ, ngàn vạn không thể.
Trương Giáp Đệ giật mình, vội vàng nói rằng:
- Binh Trì thế gia lập nghiệp bằng binh, sức chiến đấu rất mạnh, Trung Ương quân đoàn không phải là đối thủ của Binh Trì thế gia.
- Há, Trung Ương quân đoàn không phải là đối thủ của Binh Trì thế gia?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Vậy thì phái bốn quân đoàn đông, tây, nam, bắc đi theo Trung Ương quân đoàn, tiêu diệt Binh Trì thế gia.
- Cái gì...
Nghe vậy, Trương Giáp Đệ càng choáng váng. Điều động Trung Ương quân đoàn đã đủ làm Đấu Thánh vương triều náo động rồi. Nếu ngay cả tứ phương quân đoàn cũng điều động luôn thì đúng thật là điên rồi. Chuyện này sẽ khiến Đấu Thánh vương triều rung chuyển, thậm chí có thể khiến cả vương triều đổ nát trong một đêm.
Điều động nhiều quân đoàn như vậy, trừ phi là Thái Thanh Hoàng còn sống, bằng không thì không ai dám chơi lớn như thế cả.
- Bệ hạ, không thể được.
Trương Giáp Đệ tận tình khuyên nhủ:
- Một khi phái Trung Ương quân đoàn cùng tứ phương quân đoàn lên chiến trường thì Đấu Thánh vương triều chắc chắn sẽ rung chuyển, sẽ cho kẻ địch cơ hội để lợi dụng. Tới khi đó Đấu Thánh vương triều chúng ta sẽ chao đảo. Chuyện này rất nguy hiểm.
- Có gì không thể chứ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đấu Thánh vương triều muốn sụp thì cứ sụp, không sao hết. Đi phái binh đi, kêu năm quân đoàn lên hết cho ta, nói cho Binh Trì thế gia, nếu không muốn bị diệt thì hãy nộp Binh Trì Hàm Ngọc ra đây cho ta. Hơn nữa hồi môn cho ta một trăm... không, một ngàn mỹ nữ, phải xinh đẹp, phải ngực bự.
- Bệ hạ, nếu như bệ hạ muốn mỹ nữ thì bệ hạ chỉ cần ra lệnh là được, thuộc hạ sẽ phái người đến cho ngươi chọn. Ngàn vạn mỹ nữ của Cửu Bí đạo thống mặc cho bệ hạ muốn chọn lúc nào thì chọn, bệ hạ muốn kiểu nào thì có kiểu đó, mông vểnh, ngực bự đều có.
Trương Giáp Đệ vội nói:
- Căn bản không cần phải phát binh Binh Trì thế gia.
- Giáp Đệ này, ngươi hiểu lầm rồi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói rằng:
- Nếu như ta muốn chơi gái thì có cần phải làm như vậy sao? Lý Thất Dạ ta chỉ cần ngoắc tay một cái thì tiên nữ, thánh nữ đều nhào vào lòng của ta. Cho dù hoàng đế ta đây hồ đồ, thế nhưng cũng biết rằng bằng vào ngôi vị hoàng đế này, muốn kiếm nữ nhân, chỗ nào mà không kiếm được? Muốn kiểu nào thì có kiểu đó. Nữ nhân, chỉ là nói để góp vui mà thôi.
- Vậy thì bệ hạ...
Trương Giáp Đệ ngẩn ra.
- Chơi nha.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta là hoàng đế, vậy thì có gì mà không thể chơi chứ. Có thể chơi gái, cũng có thể chơi thiên hạ, phát binh đấu trời, thấy ai không hợp mắt thì đánh người đó! Trong tay ta đây có ngàn vạn đại quân, không phục mà được sao?
- Bệ hạ, ngài vẫn chưa thể nắm vững quyền lực, một khi binh bại thì vương triều chắc chắn tan vỡ.
Trương Giáp Đệ nói.
- Tan vỡ thì tan vỡ, bị tiêu diệt luôn cũng không sao hết. Dù sao giang sơn này cũng không phải do ta đánh ra, diệt thì diệt, không liên quan gì tới ta.
Gặp phải hoàng đế điên cuồng như vậy, ngay cả Trương Giáp Đệ cũng choáng váng. Đổi lại là hoàng đế khác thì có ai mà muốn giang sơn của mình bị diệt chứ. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại ôm thái độ hờ hững. Phải biết rằng đây chính là quyền lực độc tôn Cửu Bí đạo thống nha! Vậy mà Lý Thất Dạ lại đem nó ra làm đồ chơi.
- Bệ hạ, một khi bùng nổ chiến tranh thì ngọn lửa chiến tranh này chắc chắn sẽ thiêu rụi hết bầu trời, sinh linh sẽ đồ thán, sẽ có vô số bách tính mất mạng, vô số sinh mệnh vô tội chết trận. Xin bệ hạ vì muôn dân trong thiên hạ, vì phúc lợi của thiên thạ mà cân nhắc lại.
Trương Giáp Đệ tận tình khuyên nhủ.
- Muôn dân thiên hạ, phúc lợi thiên hạ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Giáp Đệ, ngươi cảm thấy Thái Thanh Hoàng như thế nào?
Trương Giáp Đệ ngạc nhiên, hắn không biết vì sao Lý Thất Dạ lại đổi chủ đề sang Thái Thanh Hoàng.
- Tiên hoàng anh minh thần võ.
Sau khi hoàn hồn, Trương Giáp Đệ nói chậm. Đây không phải là câu nói nịnh hót, Thái Thanh Hoàng thật sự xứng đáng với bốn chữ "anh minh thần võ".
- Một hoàng đế anh minh thần võ, ngươi cảm thấy hắn sẽ già hồ hồ sao?
Lý Thất Dạ cười nói.
- Sẽ không.
Dù muốn hay không thì Trương Giáp Đệ cũng lắc đầu. Dù sao hắn cũng là Chân Thần bất hủ, Chân Thần bất hủ căn bản không thể nào có chuyện già hồ đồ được.
- Nếu là một hoàng đế anh minh thần võ, hơn nữa không có già hồ đồ, nhưng nháy mắt lại truyền ngôi vị hoàng đế cho một tên khốn kiếp như ta, mà không phải truyền cho Tôn Lãnh Ảnh hay là những nhân tài kiệt xuất khác của Đấu Thánh vương triều. Ngươi nói xem, hắn đang nghĩ cái gì?
Lý Thất Dạ cười nói.
Lý Thất Dạ nói vậy làm Trương Giáp Đệ không thể trả lời được. Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, tầm nhìn anh minh, hắn sẽ không già hồ đồ. Thế nhưng hắn lại nhất quyết truyền ngôi vị hoàng đế cho Lý Thất Dạ, chuyện này khiến cho mọi người cảm thấy khó hiểu. Giải thích duy nhất đó chính là Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng!