Khi Sư Hống hoàng chủ thấy thọ luân của Tổ Hoàng Võ thì nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ đây chính là khối Phục Ma sơn bảo luôn lưu truyền trong Diêu Quang cổ quốc?
Tinh Vệ hàm Thanh Dương, Phục Ma sơn bảo, người biết lai lịch của chúng đều chấn động.
Cho đến nay tác dụng của thọ bảo không bằng bảo binh, chân khí, nhưng
thọ bảo vẫn có uy lực cường đại không thể bỏ qua. Tinh Vệ hàm Thanh
Dương, truyền thuyết đây là một khối thọ bảo Thanh Huyền tiên đế của
Thanh Huyền cổ quốc từng dùng. Đồn rằng khối thọ bảo này lấy niên luân
của Tinh Vệ thần điểu luyện hóa ra, khi Thanh Huyền tiên đế còn trẻ thọ
bảo từng trợ giúp càn quét bát hoang. Sau này Thanh Huyền tiên đế có
thành tựu đại đạo nên mới bỏ không dùng Tinh Vệ hàm Thanh Dương nữa.
Phục Ma sơn bảo, đồn rằng nó có lai lịch kinh người. Tu sĩ trên thế gian đều biết thọ bảo trong thiên hạ do niên luân của thọ luân luyện hóa
thành, nhưng nghe đồn Phục Ma tiên đế của Diêu Quang cổ quốc có một sơn
bảo tế luyện thành thọ luân. Sơn bảo này luôn ở lại Diêu Quang cổ quốc.
Tu sĩ thế hệ trước ghen tỵ, hâm mộ khẽ thở dài:
- Đây chính là nội tình!
Vật của tiên đế đối với tu sĩ trong thiên hạ là thứ chỉ ngộ chứ không
cầu được. Đừng nói người trẻ tuổi, thánh tôn, thánh hoàng thế hệ trước
muốn có được đồ của tiên đế rất khó khăn. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử còn trẻ tuổi đã có được tiên đế thọ bảo, sao không khiến người ghen
tỵ?
Ong ong ong ong ong!
Dường như thiên mệnh cảm ứng, thiên địa đại đạo sống động lên. Mọi người cảm nhận lực lượng thiên địa, trong khoảnh khắc đó thiên địa đại đạo bị câu thông, lực lượng dồi dào vô tận hiện ra, thần quang vô tận rơi
chiếu trên người Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.
Thần quang vờn quanh thân Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, từng lũ
thần quang như sắp diễn biến ra thiên địa, ngân hà lấp lánh, vạn vật
cùng sinh. Có ảo giác thiên địa diễn biến ra từ cơ thể Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, bọn họ chịu tải vạn vật thế giới, thiên địa mở vì hai
người, thiên mệnh nằm trong tay bọn họ.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ cường đại làm người ta e ngại, như thể bọn họ chấp chưởng Càn Khôn, quyết định sống chết, bọn họ là người nắm
giữ thiên mệnh.
Tổ Hoàng Võ trái là Phục Ma, trái là Diêu Quang. Khí Phục Ma trầm dày
như sắc, khí Diêu Quang nhẹ nhàng thần thánh. Một nửa nhẹ một nửa nặng,
trái phải hài hòa, không hề xung đột.
Thanh Huyền Thiên Tử thì khói xanh cuồn cuộn như có con cự long nằm trên đầu gã, khói xanh như cự long uấn nhưỡng một đao mang đáng sợ, đao mang đó sinh ra vì thiên mệnh.
Nhìn thuật song đế của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, người tâm cao khí ngạo cách mấy không kiềm được khẽ thở dài:
- Một thân kiêm thuật song đế đúng là qua khó tin.
Nhiều thiên tài yêu nghiệt Thánh Thế viện có mặt, bọn họ thấy tình trạng của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, rất rung động. Truyền nhân đến
từ Ngọa Long Nhia, thiên tài Hoành Thiên thân sơn đều chấn động, không
phục không được.
Một thân kiêm thuật song đế không phải ý nghĩa một người tu luyện đế
thuật của hai tiên đế mà là một người cùng lúc chịu tải thiên mệnh bí
thuật của hai tiên đế.
Thiên mệnh khác nhau, thiên mệnh mỗi thời đại khác biệt. Vì vậy thiên
mệnh chi đạo của mỗi tiên đế khác nhau, hai loại thiên mệnh bí thuật
không thể dung hợp trong cùng một người.
Nhưng từ vạn cổ đến bây giờ có khá nhiều yêu nghiệt kỳ tài ngút trời thành công, cùng lúc tu luyện hai thiên mệnh bí thuật.
Nhìn Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ, có thế hệ trước đánh giá là:
- Một là Thanh Huyền dưỡng tam đao, một là Phục Ma Diêu Quang cùng bay, ai mạnh ai yếu rất khó nói rõ.
Thanh Huyền Thiên Tử lấy thiên mệnh bí thuật Thanh Huyền tiên đế uẩn
dưỡng tam đao tiên đế. Tổ Hoàng Võ thì song song dùng thiên mệnh bí
thuật Phục Ma tiên đế, Diêu Quang tiên đế ngang nhau. Khó nói ai mạnh ai yếu.
Một thân kiêm thuật song đế, bất cứ thiên tài kiêu ngạo nào đều phải rung động, dù ghen tỵ cũng phải khâm phục.
Thanh Huyền Thiên Tử lạnh lùng nói:
- Nên kết thúc!
Trong khoảnh khắc này mệnh cung của Thanh Huyền Thiên Tử hiện hình một
thanh thần đao, thần đao dung hợp đao mang Thanh Huyền uấn dưỡng ra, tỏa ánh sáng lạnh lẽo khiến người tim đập chân run.
Tổ Hoàng Võ cầm hai thần côn, một nặng như sắt, một nhẹ như roi, hai côn giao nhau, âm dương giao thác.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ trực tiếp dùng chân khí của mình, một
người là đao, một người là côn. Bọn họ cùng là một thân kiêm thuật song
đế, muón hiện ra uy lực mạnh nhất, thực lực thật sự của hai người thì
phải dùng chân khí bản thân, nếu không thì trừ phi sử dụng đế binh thần
khí.
Đối với tu sĩ tuy kế thừa chân khí bảo binh của người đi trước thì uy
lực rất lớn, đặc biệt tu sĩ cấp thấp kế thừa vũ khí thánh tôn, thánh
hoàng, thậm chí đại hiền thì uy lực lớn không thể tưởng tượng.
Nhưng của người khác thì rốt cuộc là của người. Kế thừa bảo binh chân
khí của người khác khó hiện ra hai, ba phần mười uy lực. Như Tổ Hoàng
Võ, Thanh Huyền Thiên Tử một thân kiêm thuật song đế, bọn họ có thể công kích cổ thánh, không cần mượn bảo binh chân khí của ai. Chỉ có bản mệnh chân khí của chính mình mới hiện ra uy lực thuật song đế lớn nhất, nếu
không trừ phi sử dụng đế binh thần khí.
Tổ Hoàng Võ rống to:
- Giết!
Tổ Hoàng Võ như tỳ hưu xuất thế, bá đạo hung mãnh, tựa cọp đói xuống
núi, hổ gầm rồng ngâm trấn giết. Mọi người tim đập chân run, song côn
giao kích, âm dương đều diệt.
Thanh Huyền Thiên Tử không nói gì trực tiếp chém một đao, sắc bén vô
tình, chém hết tất cả trong thế gian, dù là thần linh cũng bị đứt đầu.
Nếu nói Tổ Hoàng Võ bá giết thì Thanh Huyền Thiên Tử là lệ giết. Đao
mang chợt lóe, mọi người run rẩy, cảm giác như nhát đao đó chém vsào
người mình.
Lý Thất Dạ hú dài:
- Giết!
Thể phách rung lên, trấn ngục thần thể lơ lửng, cơ thể hắn đạp nát tất
cả, các pháp bị trấn áp. Dù là pháp tắc gì đều bị Lý Thất Dạ đạp dưới
chân.
Thiên thủ vạn cánh tay giơ lên từng ba ngàn tiểu thế giới vây quanh bảo
vệ chín đại giới. Lực lượng sinh linh vô tận rót vào người Lý Thất Dạ.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Ba người va chạm, người nhìn kinh hoàng. Đây là cuộc chiến thiên tài
thật sự. Thiên tài nhìn cảnh tượng này đều hút ngụm khí lạnh, đổi lại
bọn họ dù đối diện Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ hay Lý Thất Dạ đều
không chịu nổi.
Phập!
Cyộc chiến làm người sợ hãi run rẩy leo thang, côn càng bá, đao vô tình. Lý Thất Dạ dùng cơ thể ngăn đỡ, chịu thiệt lớn. Dù trấn ngục thần thể
cứng rắn cách mấy vẫn bị thần đao của Thanh Huyền Thiên Tử chém một nhát sâu tận xương. Song côn của Tổ Hoàng Võ không sắc bén bằng thần đao
nhưng tư thế cực kỳ bá đạo áp chế Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới.
Rầm!
Lý Thất Dạ dùng cơ thể dỡ thần binh của hai người, hắn bị hất bay ra máu rơi xuống. Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ không tha cho Lý Thất Dạ,
lao theo ngay. Thần đao, song côn khí thế vô địch đánh vào người Lý Thất Dạ.
Rầm!
Lý Thất Dạ bị Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ đánh rớt xuống, đập mạnh vào nền đất. Đất đai nứt ra, máu nhuộm đỏ bùn đất.