- Ra biển?
Chân mày của Lục Bạch Thu không khỏi nhăn lại một chút, Lục Bạch Thu ở trong số nữ hài tử mà Lý Thất Dạ biết thì nàng không tính là xinh đẹp, chỉ có thể nói là trung thượng chi tư, nhưng mà nàng một đầu tóc ngắn, anh tư oai hùng, làm cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng khoan khái, cũng để cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Lục Bạch Thu nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Lý đạo huynh, hiện tại hải ngoại chỉ sợ là không ổn định, gần đây Oa Giải tộc liên tiếp gây rối, thậm chí xuất hiện ở hải vực Thiên Quần đảo ta cướp đoạt, Lý đạo huynh không bằng đợi gió êm sóng lặng rồi hãy đi cũng không muộn.
Trên thực tế Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu không có giao tình gì, nhưng mà Lục Bạch Thu niệm ở Lý Thất Dạ cũng là Nhân tộc, vẫn là đối với hắn chiếu cố một hai.
- Oa Giải tộc?
Lý Thất Dạ nói:
- Ta iết, Oa Giải tộc ở trong hải yêu cũng không phải là một tộc hiếu chiến, hơn nữa bọn họ ý thức về lĩnh vực rất mạnh, bình thường bnj họ đều không muốn rời đi tổ địa của mình, đừng nói chi là lên bờ cướp đoạt đồ vật của người khác.
- Đây chính là chỗ kỳ quái!
Lục Bạch Thu cười khổ một cái, lắc đầu nói:
- Lần này càng cổ quái, chúng ta vốn là tính toán ở Vọng Hào Giác đánh lén bọn họ, không biết tại sao bọn họ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng của chúng ta, bọn họ ngược lại là phục kích chúng ta.
- Bên trong Vọng Hào Giác chính là hải vực của Thiên Quần đảo chúng ta, ở một phiến hải vực này bố trí phòng ngự, nếu như Oa Giải tộc thông qua đạo môn đem chiến sĩ truyền tống tới mà nói, chúng ta sẽ lập tức phát hiện. Lần này nhưng lại không một chút tiếng động, bọn họ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng chúng ta, ngược lại là phục kích chúng ta!
Lục Bạch Thu không khỏi cười khổ nói:
- Lần này chỉ sợ là phải hướng Đô thành hồi báo, chuyện này là có chút kỳ dị!
- Vọng Hào Giác?
Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt lại một chút, sau đó nở nụ cười, nói:
- Hiện tại Oa Giải tộc ở đâu?
- Chúng ta bị bọn họ phục kích rồi, bọn họ cướp đoạt Hải tinh thạch của hải điền chúng ta xong liền rút lui.
Lục Bạch Thu nói:
- Nếu như Lý đạo huynh không có chuyện gì khác, ta liền tạm thời cáo lui.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Bản thân ta có một biện pháp giúp ngươi đánh lui Oa Giải tộc, về phần Oa Giải tộc tại sao lại đột nhiên xuất hiện bên trong Vọng Hào Giác, đến lúc đó ngươi sẽ hiểu.
- Lý đạo huynh có biện pháp?
Lục Bạch Thu không khỏi nhìn Lý Thất Dạ một chút, ở trong ấn tượng của nàng, Lý Thất Dạ là rất bình thường, nàng cũng không có ý tứ xem thường hắn, ở nàng xem ra, Lý Thất Dạ hẳn là một đệ tử bình thường của môn phái nào đó, một đệ tử đi ra ngoài hái thuốc như vậy, đạo hạnh cũng là có hạn.
Hiện tại Lý Thất Dạ đột nhiên nói cho mình biện pháp đánh lui Oa Giải tộc, điều này khiến cho Lục Bạch Thu cũng không khỏi vì đó mà do dự một chút.
- Oa Giải tộc có thể xuất hiện ở trong Vọng Hào Giác, nguyên nhân rất đơn giản, nguyên nhân rất đơn giản, bên trong Vọng Hào Giác của các ngươi có một cái cổ đạo.
Lý Thất Dạ cười nói.
- Cổ đạo, cổ đạo gì?
Lục Bạch Thu không khỏi ngẩn người, nói.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ở bên trái trăm trượng dưới đáy biển của Vọng Hào Giác có một cái hải câu, hải câu sinh trưởng hải tảo, ngươi đem hải tảo kéo ra liền sẽ phát hiện dưới đó có một cái cổ đạo, mặc dù cổ đạo chỉ dài trăm trượng nhưng có thể đi thông chỗ ngàn dặm hải ngoại. Nếu như ta không đoán sai, bọn họ nhất định là tiến vào từ chỗ này, các ngươi muốn đánh lui bọn họ cũng không khó khăn, phục binh ở hải câu liền có thể rồi.
- Cổ đạo trăm trượng có thể thông ngàn dặm hải ngoại?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lục Bạch Thu cũng không khỏi bán tín bán nghi, chuyện như vậy nàng cư nhiên là không biết gì cả, phải biết rằng phiến hải vực này nhưng là địa bàn của Thiên Quần đảo các nàng.
- Ngươi đi xem liền biết!
Lý Thất Dạ thấy Lục Bạch Thu không tin, cười một cái, nói.
Lục Bạch Thu nhìn Lý Thất Dạ, không nhịn được nói:
- Lý huynh lại làm sao biết được một cái cổ đạo này?
- Cái này là một bí mật!
Lý Thất Dạ cười dài nói:
- Nếu như ngươi không tin, có thể dẫn người đi xem một chút.
Cổ đạo như vậy hắn như thế nào lại không biết, cổ đạo này năm đó chính là hắn mở, năm đó hắn là muốn vào đáy biển tìm một hòn đảo khác, cho nên ở phiến hải vực này mở ra không ít cổ đạo.
Sau đó bởi vì không tìm được, có không ít cổ đạo bị hủy, cũng có một ít bị hoang phế lưu lại.
Lục Bạch Thu vẫn là nửa tin nửa ngờ mà nhìn Lý Thất Dạ, cũng không phải nói là nàng không tin hắn, nhưng mà chuyện như vậy tới quá đột nhiên, đổi lại là một người khác chỉ sợ đã hoài nghi Lý Thất Dạ là gián điệp mà địch nhân phái tới rồi.
- Cũng được, ta liền ở đường khẩu của các ngươi ở vài ngày, chờ các ngươi thu hoạch được rồi lại nói cho ta biết.
Lý Thất Dạ như thế nào không nhìn ra được suy nghĩ của Lục Bạch Thu, nở nụ cười nói.
- Nếu Lý huynh nói như vậy, vậy chúng ta phải đi thử một lần!
Lục Bạch Thu gật đầu nói:
- Lý huynh nguyện ý ở đường khẩu chúng ta làm khách, chúng ta hoan nghênh vạn phần.
Nói xong lập tức an bài chỗ ở cho Lý Thất Dạ.
Lục Bạch Thu cũng không làm khó Lý Thất Dạ, nàng đem Lý Thất Dạ lưu lại đường khẩu, lấy quy cách khách quý chiêu đãi hắn.
Mà Lý Thất Dạ ngược lại là không để ở trong lòng chút nào, nhàn nhã dạo chơi ở trong đường khẩu này, tự do tự tại, đồng thời hắn cũng không vội ở nhất thời nửa khắc mà ra biển.
Ba ngày sau, Lục Bạch Thu cực kỳ kích động mà trở lại, vừa thấy được Lý Thất Dạ, nàng cũng không khỏi lộ ra nụ cười nói:
- Lý huynh quả thật là thần thông, thế nhưng liệu sự như thần, Oa Giải tộc quả thật là từ cổ đạo kia mà tới, chúng ta mai phục ở trong hải câu, một lưới đem bọn họ đánh tan, trận chiến này Oa Giải tộc binh bại như núi đổ, chỉ sợ bọn họ ở trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục nguyên khí, bọn họ không dám lại đến cướp đoạt nữa.
Đối với chuyện như vậy, đó là ở trong dự liệu của Lý Thất Dạ, hắn chỉ là cười một chút, nói:
- Chúc mừng Lục đường chủ, trận chiến này của Lục đường chủ tất vì Tĩnh Khê quốc mà lập công lớn, nói không chừng có thể tấn thăng làm hộ pháp, lấy tiền đồ của Lục đường chủ mà nói, nói không chừng tương lai có thể chấp chưởng Tĩnh Khê quốc.
- Lý huynh quá khen!
Lục Bạch Thu cười cười, thanh sảng động lòng người, nàng lắc đầu nói:
- Tĩnh Khê quốc chúng ta là nhân tài xuất hiện lớp lớp, chấp chưởng cương quốc còn chưa tới phiên ta!
Đại quyền của Tĩnh Khê quốc không phải là lấy phụ tử truyền thừa, mà là người có năng lực, cho tới nay ngôi vị hoàng đế của Tĩnh Khê quốc cũng là truyền cho đệ tử có công lao lớn, đạo hạnh cao.
- Nếu Lục đường chủ đánh lui địch nhân rồi, ta cũng nên cáo từ!
Lý Thất Dạ cười nói với Lục Bạch Thu.
P/s: Xong hàng nha bác Juan