Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 747: Lại một mảnh vụn của hắc kiếm?

Lời nói hùng hồn của Chu Hằng khiến cường đạo tinh hải tự nhiên cho là miệt thị trần trụi, chính là Thăng Hoa Hoàng cũng dám xem thường bọn họ?

- Ha ha, đây là tên ăn chơi trác táng của nhà quyền thế nào, không ngờ mang theo hai mỹ thiếp, một tiểu nha hoàn chạy đến nơi đây, thật sự là không biết chữ chết viết thế nào!

Thăng Hoa Đế trong cường đạo tinh hải cười to nói, hắn đã cực đến gần Sáng Thế Cảnh, có một cổ đại khí thế.

Bởi vì hai đại nữ hoàng Long Tộc đều là Siêu Sáng Thế Đế, một người căn bản không có thể để cho người ta nhìn ra nông sâu, một người khác lại là biểu hiện ra khí tức của Nhật Diệu Vương, không phải cường giả cùng giai căn bản không có khả năng nhìn thấu.

Đương nhiên, Chu Hằng mấy người tự nhiên không có khả năng khiến cường đạo tinh hải này coi trọng.

Chu Hằng đạp bước đi ra, đi đến chỗ mười người kia, nói:

- Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!

- Ha ha ha! Thật sự là đứa nhỏ xấu xa được cưng chiều!

Cường đạo tinh hải cũng là cười lớn.

- Tiểu tử này khẳng định bình thường đều giao thủ cùng hộ vệ, người khác cố ý nhường hắn thắng, hắn liền cảm thấy không ai bì nổi!

- Kia nhất định là dê béo, trên thân mang theo thứ tốt!

- Vừa đưa tiền tài lại đưa tới mỹ nhân, tiểu tử này thực ra cũng thật đáng yêu!

- Đáng yêu? Dương lão tứ ngươi khi nào thì có hứng thú đối với nam nhân, muốn giúp tiểu tử này mở rộng cúc hoa sao?

- Con bà nó, đừng buồn nôn như vậy!

Ánh mắt Chu Hằng phát lạnh, khí thế của Tử Diễm Thiên Long lập tức thả ra ngoài, tấn công về mười người này.

Theo Vạn Cổ Đại Đế nói, đây là năng lực mở ra sau khi hắn lấy được Thiên Kinh kết hợp ở Phàm giới phát ra, mà bộ Thiên Kinh kia là Tử Diễm Thiên Kinh, thuộc tính hỏa, đây cũng là nguyên nhân hắn có thể bằng vào bộ Thiên Kinh này để tiến vào hỏa diễm chi địa, nếu không chỉ dựa vào huyết mạch tăng cấp độ Thiên Kinh lên còn chưa đủ.

Ông!

Khí thế cuốn qua, mười người thì có chín người lập tức đồng loạt quỳ xuống. Chỉ còn lại có tên Thăng Hoa Đế kia còn có thể miễn cưỡng đứng, nhưng sắc mặt đã trở nên vô cùng tái nhợt. Thân thể đang run rẩy không ngừng được.

Đây là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì chính mình sẽ sinh ra một cỗ lạnh lẽo kì lạ từ đáy lòng?

Chu Hằng sãi bước đi qua, hắn là Thăng Hoa Hoàng 13 tướng, lực lượng bản thân liền có thể so sánh với Thăng Hoa Đế 2 tướng, đánh bại cấp bậc Thăng Hoa Đế bình thường dễ như trở bàn tay, cho dù là khí thế không thể dùng thì hắn tùy tiện đánh ra một kích cũng có thể trấn áp.

- Ngươi, ngươi đến tột cùng là ai?

Tên Thăng Hoa Đế kia run giọng nói, hắn chưa từng có thấy Thăng Hoa Hoàng kinh khủng như vậy, làm cho hắn có loại run rẩy khi gặp được Sáng Thế Vương.

- Cái này ngươi cũng không cần biết!

Chu Hằng vỗ vỗ vai hắn, cười nói:

- Hiện tại nên là ta hỏi, ngươi trả lời!

- Ta trả lời! Ngươi có thể bỏ qua cho ta không?

Tên Thăng Hoa Đế kia run rẩy nói, có lẽ trước kia hắn cũng là người có cốt khí, nhưng làm cường đạo lâu ngày, sinh tồn sớm đã được hắn đặt lên hàng đầu, tôn nghiêm có thể đáng bao nhiêu cân lượng?

- Ngươi không trả lời, ta liền giết ngươi, đi hỏi người khác, ngươi không có tư cách cò kè mặc cả!

Chu Hằng thản nhiên nói. Hắn không có ý định buông tha những người này.

Có vài người là bị ép, bất đắc dĩ phải làm cường đạo tinh hải, bản thân cũng không thể xem như ác nhân, nhưng có chút người lại là thực sự tội không thể tha, tỷ như mười người nơi này.

- Ta, chúng ta là Đoàn cường đạo Cửu Đầu Sư!

Tên Thăng Hoa Đế kia run giọng nói. Dưới khí thế của Chu Hằng áp bách, hắn mất đi một tia dũng khí đấu tranh cuối cùng, nhưng hy vọng còn sống vẫn là chống đỡ để hắn tiếp tục nói.

- Thủ lĩnh của chúng ta chính là Cửu Đầu Sư Vương Mao Lợi đại nhân, hắn là Sáng Thế Đế 8 tướng, chiến lực trấn áp hết thảy!

Mang Cửu Đầu Sư Vương ra tự nhiên là vì chấn nhiếp Chu Hằng, làm cho hắn có điều cố kỵ, không đến mức hạ sát thủ.

Chu Hằng chỉ coi như không nghe thấy, nói:

- Các ngươi tìm cái gì ở trong này?

- Này . . .

Tên Thăng Hoa Đế kia lộ ra vẻ do dự, nhưng Chu Hằng chỉ là trầm giọng hừ một cái, trong lòng của hắn liền giống như gặp phải đòn nghiêm trọng, vội vàng nói:

- Có lẽ bắt đầu từ ba ngàn năm trước, trên khối đại lục này liền có huyết quang bốc lên, sau khi chúng ta phát hiện liền triển khai thăm dò, phát hiện một thế giới thần bí.

- Thế giới thần bí như thế nào?

Chu Hằng nổi lên hứng thú.

- Không rõ ràng lắm!

Tên Thăng Hoa Đế kia lắc lắc đầu, nhưng nhìn thấy biểu tình bất mãn của Chu Hằng, vội vàng giải thích:

- Ta thực sự không biết, đây là một cái cửa vào thần bí, thường thường sẽ gặp Bảo khí, yêu thú hoặc là thi thể của võ giả nhân loại bắn ra, sau khi đối với chúng ta phái người tiến vào nơi đó, không ai còn sống đi ra!

- Vậy các ngươi thành lập thành lũy ở trong này để làm chi?

Chu Hằng hỏi, thành lập một thành lũy phòng ngự tương đối cao đẳng trên đại lục hoang vu như vậy, giá phải trả cũng không nhỏ a.

- Bởi vì Bảo khí bắn ra từ cửa vào thần bí phần lớn là Tiên khí Thăng Hoa Cảnh, thậm chí còn xuất hiện qua hai kiện Tiên khí Sáng Thế Cảnh! Mà có đôi khi sẽ có yêu thú cường đại xuất hiện, tạo thành thiệt hại to lớn, có thành lũy tồn tại có thể đưa đến tác dụng trì hoãn cực lớn!

Thì ra là thế!

- Bảo khí! Bảo khí!

Hai mắt con lừa đen lập tức tỏa ánh sáng, chảy nước miếng.

Cửa vào thần bí này nối liền một thế giới?

Chu Hằng nhìn về phía con lừa đen, thần tình con lừa đen tự nhiên hưng phấn, lại nhìn Hồng Long nữ hoàng ba người, vẻ mặt của bọn họ bình thản hơn nhiều, cũng chỉ có Mộc Đồng Đồng còn có mấy phần tò mò, hai nữ hoàng của Long Tộc đều là không có hứng thú.

Cũng đúng, Long Tộc vốn chính là đại tộc, cũng không thiếu bảo vật, mà hiện tại tuy rằng cảnh còn người mất, nhưng một người thì không nhớ rõ, một người khác là Siêu Sáng Thế Đế, tự nhiên sẽ không cảm thấy hứng thú nhiều đối với Tiên khí Sáng Thế Cảnh.

Mấu chốt chính là, Hồng Long nữ hoàng nói trắng ra chính là một tên lười, nàng ngay cả bảo vật cũng đều lười đoạt!

- Các hạ, những gì ta biết thì đã nói tất cả, xin ngươi giơ cao đánh khẽ, thả ta một con đường sống!

Tên Thăng Hoa Đế kia khóc nói, quỳ xuống cuông quit dâp đâu, nhưng ngay khi dập đầu cái thứ năm, hắn bỗng nhiên nổi loạn, tay phải đột nhiên đánh ra, trong tay nắm lấy một thanh dao ngắn màu đen nhánh, có khí tức làm cho lòng người kinh sợ phát ra.

Hắn tuy rằng bị khí thế của Chu Hằng áp chế, nhưng Thăng Hoa Đế dù sao cũng cao hơn Chu Hằng một cảnh giới, tuyệt sẽ không phải không có lực đánh một trận. Cố ý yếu thế chính là vì để Chu Hằng mất cảnh giác, thân là một cường đạo tinh hải, tôn nghiêm là vật gì đâu?

Vì sinh tồn, hắn có thể vứt bỏ hết thảy!

Nhẫn nhục chịu khuất phục, chính là vì bạo phát một kích này!

Đi chết đi!

Vẻ mặt hắn cười ác độc, ở khoảng cách gần như thế đối phương căn bản không có khả năng trốn, mà binh khí hắn sử dụng mặc dù là vỡ nát, nhưng lại là tới từ thế giới thần bí không biết kia, có lực sát thương đáng sợ, chỉ cần đâm vào điểm yếu hại tất nhiên sẽ khiến người ta hình thần câu diệt!

Trong lòng Chu Hằng hơi hơi nhảy lên, hành động của người này thật đúng là không tồi, thiếu chút nữa đã bị hắn lừa rồi. Nhưng ở trước mặt thực lực chênh lệch tuyệt đối, này thì có ích lợi gì? Hắn lật tay đánh ra một trảo, cổ tay của Thăng Hoa Đế này liền bị hắn cầm vững vàng.

Dùng sức nắm chặt, kẹp, tiếng động xương cốt vỡ dữ dội vang lên, tên Thăng Hoa Đế kia như thế nào còn có thể nắm được binh khí trong tay, binh khí lập tức rơi trên mặt đất. Chu Hằng tiện tay ném hắn một cái, nhặt thanh dao ngắn kia lên, cẩn thận lật xem.

Hắn cảm ứng được vài phần khí tức quen thuộc từ trên dao ngắn này, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám khẳng định, hắn phải cẩn thận so sánh.

Tên Thăng Hoa Đế kia kêu rên một trận, trong đôi mắt lại lộ ra hung quang, không ngờ Chu Hằng vứt hắn qua một bên cũng không bận tâm tới hắn.

Hắc hắc, thật là một tiểu tử chưa dứt sữa!

Nơi này còn có ba đại tiểu mỹ nữ, hắn đánh hạ một người tất nhiên có thể làm con tin để thoát thân, thậm chí còn có thể mang về thành lũy, trước hết để cho chính mình hưởng thụ một chút, sau đó ném vào trong kỹ doanh.

Chọn người nào đây?

Người nhỏ nhất kia hẳn là dễ đắc thủ nhất, nhưng nàng cách tiểu tử kia thật sự quá gần, như vậy liền chỉ còn lại có hai người lớn kia . . . Vậy chọn người tóc lam, bộ dáng ngu si, tuyệt đối dễ ra tay!

Hắn lo lắng Chu Hằng bất cứ lúc nào cũng sẽ phục hồi tinh thần lại đối phó chính mình, nào dám lưỡng lự, lúc này hét lớn một tiếng. Vươn tay trái hoàn hảo chộp tới Lam Long nữ hoàng.

- Cứu mạng a!

Lam Long nữ hoàng thét một tiếng chói tai, gương mặt xinh đẹp xoay qua, tay phải đánh ra theo bản năng.

Bành!

Một quyền này kết kết thật thật đánh vào trên mặt của Thăng Hoa Đế kia. Nụ cười ác độc trên mặt tên kia chưa kịp tiêu tan thì hai dòng nước mắt đã chảy xuống, đó là đau đớn xuất hiện! Sau đó thân thể hắn liền bị một cỗ lực lượng hoàn toàn không cách nào kháng cự đánh bay ra ngoài, sau khi bay một đường cong mới hạ xuống.

Thăng Hoa Đế kia lệ rơi đầy mặt, xương cốt toàn thân đều bị dập nát trong một quyền đó. Hắn hiện tại ngay cả nhúc nhích một ngón tay cũng làm không được, trừ bỏ rơi nước mắt còn có thể làm cái gì?

Mã Đức này không phải Nhật Diệu Vương gì a, rất lừa gạt a, căn bản là tồn tại Sáng Thế Cảnh vô thượng!

- Người xấu!

Lam Long nữ hoàng cũng không có ý thức được tên này là bị chính mình đánh tàn phế, thấy hắn nằm trên mặt đất "giả chết" không khỏi thè lưỡi tức giận, một bên lôi kéo góc áo của Hồng Long nữ hoàng, bất cứ lúc nào cũng đều có thể trốn đi.

Con lừa đen ôm bụng cười to, một màn này khiến nó xem rất sung sướng. Nhưng nó cười một trận lại thấy mọi người đều không có phản ứng gì, không khỏi ngượng ngùng nói:

- Là bổn tọa cười quá thấp, hay các ngươi căn bản không có khiếu hài hước?

Chu Hằng rốt cục thu hồi ánh mắt, hắn có thể khẳng định, cái chuôi này lây dính một tia kiếm khí của hắc kiếm, bởi vậy có tính phá hư cùng lực sát thương cường đại!

Ở bên trong thế giới thần bí kia, tất nhiên cất giấu một bộ phận mảnh vụn của hắc kiếm!

Hiện tại, bất kể là vì thăm dò tìm Thánh dược, hay tìm kiếm Long Đế, Long Hoàng, chỉ cần là vì mảnh vụn của hắc kiếm thì Chu Hằng cũng có mười phần lý do tiến vào thế giới thần bí kia.

Nắm tay hắn rung lên, một cỗ lực lượng cuồng bạo trào lên, trái tim của 10 tên cường đạo tinh hải lập tức nổ tung mà chết, trực tiếp hình thần câu diệt!

- Đi, chúng ta đi thế giới thần bí kia nhìn một chút!

Chu Hằng đi nhanh.

- Có thể bị nguy hiểm hay không a?

Lam Long nữ hoàng dè dặt nói, bây giờ trí nhớ của nàng vẫn là tiểu nha đầu của Lam Long tộc, tự nhiên không đủ dũng khí.

- Yên tâm, tỷ tỷ sẽ che chở ngươi!

Hồng Long nữ hoàng nhéo nhéo cằm của nàng, trước kia không có cơ hội thấy muội muội kết bái anh khí kinh người này lộ ra biểu tình ngu muội như vậy, để cho nàng rất là sung sướng.

Mộc Đồng Đồng là đứa nhỏ đúng chuẩn, tự nhiên rất có hứng thú đối với thám hiểm, về phần con lừa đen cũng không cần nói, chính là một tên sống vì bảo vật, sớm hận không thể cắn quần áo của Chu Hằng mà lôi đi.

Bốn người một lừa lại đi tới trước, một ngày sau đó, bọn họ đi tới địa phương tia sáng màu đỏ kia phun trào.

Đây là một cái hang động chỉ có phạm vi hơn trượng, nhưng lại không biết sâu bao nhiêu, cho dù là thị lực của Hồng Long nữ hoàng cũng không thể nhìn thấy đáy.

- Thực huyền diệu!

Hồng Long nữ hoàng nói:

- Vô cùng có khả năng trấn áp Long Đế!

Muốn trấn áp tồn tại cường đại nhất Long Tộc, tự nhiên không thể nào là trận chiến thông thường.

- Vậy còn do dự cái gì, nhảy a!

Con lừa đen thúc giục kêu lên, chính mình lại là liên tục lui về phía sau, đê tiện tới tận xương!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất