Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 801: Chấn nhiếp bốn phương

Bùng!

Tề Phong đã ngưng một chưởng muốn vỗ tới Chu Hằng, nhưng nhìn thấy cảnh tượng Ly Vẫn bị Chu Hằng một kiếm chém giết, trong cơ thể hắn lập tức linh lực hỗn loạn, chợt từ trên không ngã xuống, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Đây cmn là đang nói đùa sao?

Một kiếm chém một con yêu thú cấp bậc Minh Tiên 5 tướng!

Sau khi nhìn thấy một màn này, Tề Phong còn dám ra tay với Chu Hằng? Đây không phải là thọ tinh thắt cổ, chán sống rồi sao?
Làm sao lại trâu bò như vậy? Trưởng bối nhà ngươi biết không? Đây là sẽ hù chết người đó!

Chu Hằng quay đầu, hướng về Tề Phong nhe răng cười.

Ba!

Nhìn thấy hàm răng trắng ởn của hắn, Tề Phong giống như một con thỏ trắng nhỏ nhìn thấy sói dữ lộ ra hàm răng dữ tợn, sợ tới mức tái mặt!

Tất cả mọi người đều lâm vào trong khiếp sợ tuyệt đối. Mạnh như Minh Tiên đều một kiếm chém giết không hề trì hoãn, ai còn có thể là đối thủ của Chu Hằng? Nhưng một Thăng Hoa Đế cỏn con vì sao có thể có được chiến lực đáng sợ như vậy?
Chu Hằng vươn tay quệt một cái, thi thể con Ly Vẫn kia liền bị hắn thu vào trong pháp khí không gian. Hiện tại đã rời khỏi đại trận, bất kể là Tiên Cư hay là pháp khí không gian đều có thể sử dụng lại rồi.

Đây chính là máu thịt bảo dược, bất kể là đối với hắn hay là các ái thê, người thân bạn tốt đều có chỗ tốt lớn lao. Cho dù hai vị Long Hoàng đều có thể đạt được chỗ tốt từ trong đó.

- Lão nhị... Một con Ly Vẫn khác rống giận. Nó vốn tưởng rằng lão nhị sắp sửa thành công, nhưng ai có thể nghĩ tới không ngờ bị người một kiếm chém giết, điều này khiến nó vừa tràn ngập phẫn nộ lại càng đầy sợ hãi!

Loại lực lượng này... vượt ra khỏi tưởng tượng của nó, có thể không sợ sao?
Nhưng trong bụng nó còn có gần 30 Minh Tiên, tự lo còn không rảnh lại làm sao có thể đi lo chuyện khác?

Bùng!

Một tiếng vang lớn, bụng của nó lập tức nổ ra, vọt ra một đám người.

Loạn nhận bổ chém, vô số hào quang lóe lên, cho dù con Ly Vẫn này là Minh Tiên 5 tướng thì lại thế nào. Tuyệt chiêu đã ra, nó lúc này chính là thời điểm yếu ớt nhất, nào chống được công kích điên cuồng của gần 30 Minh Tiên phẫn nộ.

Chỉ vẻn vẹn kiên trì không đến 10 giây, con Ly Vẫn này liền hoàn toàn tắt thở, ngay cả Thần chích đều không thể bỏ chạy!
- Ồ, một con Ly Vẫn khác đâu? Có người nhìn quanh, lại không nhìn thấy một con Ly Vẫn khác, không khỏi lộ ra vẻ không hiểu.

Không phải muốn bắt hậu bối của bọn họ để làm con tin sao? Làm sao không thấy bóng dáng?

- Bị... bị hắn giết rồi! Hậu bối của người này chỉ vào Chu Hằng nói, giọng run rẩy, sắp khóc lên.

Có thể không khóc sao?

Ai ra mắt Thăng Hoa Đế chính diện ngạnh kháng, chém giết Minh Tiên? Đến hiện tại đám tiểu bối này còn đang hoài nghi con mắt của mình, có phải là một màn vừa rồi chỉ là bọn họ nhìn hoa mắt, thật ra con Ly Vẫn kia chỉ là chạy trốn mà thôi.

- Nói hươu nói vượn! Minh Tiên lúc trước hỏi lập tức quát mắng một tiếng. Đây không phải là trợn mắt nói mò sao? Thăng Hoa Đế nhà ai có thể chém giết Minh Tiên. Đây là nói đùa sao? Đây là mê sảng!

- Là thật! Lại có một tiểu bối nói. Bọn họ tuy rằng là tiểu bối nhưng ít nhất cũng là Thăng Hoa Đế, Thăng Hoa Hoàng, làm sao có thể nhìn lầm? Khiếp sợ là khiếp sợ nhưng bọn họ phải đem tình huống chân thật phản ánh cho trưởng bối biết, vạn nhất bọn họ cùng Chu Hằng xảy ra xung đột?

Con Ly Vẫn kia nhưng là thi thể hài cốt chưa lạnh!
- Nguyên Thanh, sao ngay cả ngươi cũng nói hươu nói vượn theo? Trưởng bối của tiểu bối này cũng tức giận quát mắng.

- Ta cũng nhìn thấy!

- Con Ly Vẫn kia quả thật là bị Chu Hằng chém giết!

- Thật 100%!

Tất cả tiểu bối đều nói. Bọn họ ai cũng không phải là ngu ngốc, hiển nhiên lúc này người không thể trêu vào nhất chính là Chu Hằng.

Một hai người nói bậy thì cũng thôi, nhưng tất cả mọi người đều nói bậy?
Chúng Minh Tiên đều lộ ra vẻ hoài nghi, đây là tập thể trúng độc rồi? Nếu không làm sao có thể xuất hiện trò khôi hài như thế, không ngờ hai mươi mấy người đồng thời nói một tên Thăng Hoa Đế chém một con yêu thú cấp bậc Minh Tiên 5 tướng, hơn nữa còn là có được huyết mạch Long tộc, có thể bộc phát ra chiến lực Minh Tiên 7 tướng!

Đùa gì thế!

Nếu Thăng Hoa Đế có thể tàn sát Minh Tiên, vậy bọn họ không phải là có thể tàn sát Tinh Thần Đế Quân rồi?

Ngược lại là Hồng Long nữ hoàng và Lam Long nữ hoàng rất tin không nghi ngờ. Các nàng không phải là tin tưởng thực lực của Chu Hằng mà là tin tưởng Hồng Nguyệt trong Tiên Cư của Chu Hằng. Nếu như vị kia ra mặt, đừng nói là một con Ly Vẫn nho nhỏ, cho dù cường giả Tinh Thần Cảnh cũng phải quỳ nhỉ!

Nhưng ánh mắt của các nàng lại nhìn về phía Kim Long nữ hoàng, nói: - Đại tỷ!

- Thất Tinh Quả!

Ly Vẫn đã chết, mọi người cũng lập tức mất lý do kề vai chiến đấu, nhao nhao hướng về phía gốc Thất Tinh Quả kia tranh giành. Bởi vì trong đại trận lúc trước còn chết mấy Minh Tiên, dưới sự tẩm bổ của tinh hoa máu thịt, gốc Thất Tinh Quả này có thể càng thêm dịu dàng ngọc khiết, chỉ nhìn một cái liền có loại cảm giác vũ hóa phi thăng.

Bọn tiểu bối bị kinh sợ, nói chút lời hồ đồ thì mặc bọn họ nói thôi, bây giờ trọng điểm là Thất Tinh Quả.

Nhất định phải giành được!

Kim Long nữ hoàng là không chỗ nào sợ hãi nhất, lập tức phi thân mà ra, phóng về phía Thất Tinh Quả. Nhưng lần này không cần hai đại Long Hoàng ra tay, tự nhiên có vô số người hướng về nàng ngăn chặn, từng đợt công kích ập ra, vô cùng đáng sợ.

Hiện tại không có đồng minh, ai ra tay hướng Thất Tinh Quả chính là công địch, tiêu diệt thêm vài người tự nhiên liền thành tàn cục, dù thế nào cũng sẽ có kết quả.

Kim Long nữ hoàng tuy rằng giống như bị tẩy não, có thể nói là không hề sợ hãi, nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn, khiến cho nàng gần lành mà tránh dữ. Mắt thấy nhiều công kích như vậy ập tới, nàng bản năng tiến hành né tránh đón đỡ, cách xa phạm vi Thất Tinh Quả.

Hồng Long nữ hoàng và Lam Long nữ hoàng thì nhìn chằm chằm vào Chiên Thai Cổ Tấn, hai nàng liên thủ hợp kích. Tuy nhiên đối phương cũng tương đương cường đại, bộc phát ra chiến lực không hề kém Minh Tiên 7 tướng, trong thời gian ngắn hai đại Long Hoàng căn bản không có khả năng áp chế được hắn.

Chu Hằng búng tay một cái, nên tới mình ra tay.

Hắn phóng người mà lên, vọt nhanh một cái đã đi tới trên bình đài ở đỉnh núi. Phù văn Ngũ Hành gợn ra quanh người, chặn khói đọc ăn mòn tới, nhưng hơi thở Thăng Hoa Đế của hắn ở trong một đám Minh Tiên quả thật là yếu khiến người giận sôi!
- Tiểu tử chưa dứt hơi sữa, lăn xuống cho lão phu! Thái gia lão tổ hừ lạnh một tiếng, vung tay áo quất tới Chu Hằng.

Lúc trước ở trong đại trận hắn bị Chu Hằng dọa sợ tới mức chật vật mà chạy, có thể nói mặt mũi đều mất hết! Hiện tại Chu Hằng lại còn không biết tự lượng sức mình đi lên, loại tiểu tử không biết trời cao đất dày này, hắn có thể không quất sao?

- Lão già, vẫn là ngươi lăn xuống đi! Chu Hằng hữu quyền nhấc lên, đón đỡ đối phương, ba vạn sáu ngàn mảnh vỡ phù văn lưu chuyển, hình thành đại phù văn cấp bậc một bộ Thiên Kinh.

Bùng!

Hai luồng lực lượng chạm nhau, lực lượng của Thái gia lão tổ lại bị mạnh mẽ đánh tan, mà một đạo phù văn màu vàng thì tiếp tục ép tới lão.

Cái gì!

Thăng Hoa Đế nho nhỏ một quyền oanh kích, chẳng những hóa giải công kích cấp bậc Minh Tiên, hơn nữa còn có thể thuận thế phản kích!

Cái này, này... quá khoa trương!

Chẳng lẽ, lúc trước đám tiểu bối nói cũng không phải là mê sảng, một con Ly Vẫn khác thật sự là tiểu tử này chém giết?

Tê!
Bọn họ gần 30 người xử lý một con Ly Vẫn cũng không kỳ quái, nhưng một tiểu tử Thăng Hoa Đế lại là dựa vào cái gì?

Thái gia lão tổ tung người một cái, tránh khỏi phản kích của Chu Hằng, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ mãnh liệt. Công kích của đối phương phi thường đặc biệt. Rõ ràng là lực lượng bản thân của Chu Hằng cũng không cường đại, nhưg trong thiên địa lại có một luồng lực lượng ứng hợp với nó, đề cao lực lượng của đối phương ngàn lần, vạn lần, từ đó bộc phát ra lực phá hoại có thể địch lại Minh Tiên!

Thậm chí... còn vượt qua!

Chu Hằng mỉm cười, nói: - Cây Thất Tinh Quả này ta muốn, cảm tạ sự tham gia của mọi người, khiến ra tất là vui sướng! Nhưng bây giờ vẫn xin mọi người theo thứ tự xuống đài, ngàn vạn không nên chen lấn nhau, người trẻ tuổi phải nhường người lớn tuổi, nhớ rõ kính lão tôn hiền!

Thối... thối lắm!

Tiểu tử này điên rồi, lại dám trêu đùa bọn họ như thế?

Một đám Minh Tiên đều mặt đầy giận dữ. Tuy rằng một đòn vừa rồi của Chu Hằng quả thật rất kinh diễm, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi! Bọn họ tuyệt đối không tin trên đời có người nào có thể với sức một mình chống lại 30 vị Minh Tiên!

Chu Hằng nụ cười thu lại, nghiêm mặt nói: - Ta người này vẫn rất là giảng đạo lý, cho nên cảnh cáo trước các ngươi một chút. Nếu như lát nữa còn có người tay đê tiện, vậy thì đừng trách ta không khách khí!

Nói xong, hắn rảo bước đi hướng gốc Thất Tinh Quả kia.

Hắn muốn đem gốc thánh dược này cả đất lẫn rễ đào lên thu vào trong Tiên Cư, tin tưởng nhiều nhất lại qua một hai tháng gốc thánh dược này tất nhiên sẽ thành thục!

- Làm càn!

Lập tức liền có mấy người hừ lạnh, đồng loạt đẩy chướng đánh về phía Chu Hằng.

Ai động, người đó chính là công địch!
Chu Hằng tay phải đẩy ra, phù văn Ngũ Hành mở ra, ở quanh mình hắn hình thành một vách chắn màu vàng.

Bùng bùng bùng tất cả công kích ập tới đánh lên vách chắn lập tức đều bị hấp thu, ngay cả thân hình của Chu Hằng cũng không thể ép về một ly, huống chi là muốn đả thương đến hắn.

Cái này... tất cả mọi người đều khiếp sợ không hiểu!

Làm sao có thể! Điều này sao có thể!

Thăng Hoa Đế làm sao lại có được thủ đoạn nghịch thiên như thế?

- Ngươi... ngươi có được Thiên Kinh!
Một gã Minh Tiên đột nhiên kêu lên.

Thiên Kinh!

Các Minh Tiên khác đều nghiêm nghị. Truyền thuyết Thiên Kinh bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều nghe nói qua, đây là công pháp do thiên địa thai nghén, đại biểu cho mạnh nhất một giới! Bởi vậy, chỉ có Chu Hằng tu luyện Thiên Kinh mới có thể giải thích được sự cường đại đến khó tin của hắn!

Tuy nhiên, trong lịch sử cũng không phải là không có người từng tu luyện Thiên Kinh, nhưng chưa từng nghe nói có thể nghịch thiên như vậy!

Bọn họ ngay cả Thiên Kinh đều chỉ là nghe nói mà thôi, lại làm sao có thể biết Thiên Kinh còn có thể dung hợp lẫn nhau?
- Không có khả năng, Thăng Hoa Đế cỏn con làm sao có thể nắm giữ Thiên Kinh? Phương lão đại lập tức quả quyết phủ định. Hắn tư lịch cao nhất, bí ẩn biết được tự nhiên cũng nhiều nhất. Thiên Kinh của Tiên giới muốn hoàn toàn nắm giữ ít nhất phải cần cảnh giới Sáng Thế Đế, Chu Hằng còn kém xa! Mà nếu là Thiên Kinh Phàm giới, lại làm sao có thể có được uy lực cường đại như vậy?

Mọi người nghĩ lại cũng phải, trừ phi Chu Hằng có được chính là Thiên Kinh Phàm giới, nếu không với cảnh giới của hắn hiện tại căn bản không có tư cách hiểu thấu! Nhưng Thiên Kinh Phàm giới cố nhiên có thể ở Phàm giới vô địch, nhưng sau khi tiến vào Tiên giới, Thiên Kinh Phàm giới nhiều nhất chỉ có thể xem như một bộ tiên pháp thượng thừa, nhưng tuyệt đối không đạt tới trình tự đứng đầu.

Sự cường đại của Chu Hằng có vẻ vô cùng cổ quái!
- Thăng Hoa Đế chỉ là Thăng Hoa Đế, cổ quái mấy thì lại thế nào? Đây tuyệt đối không phải là lực lượng thuộc về bản thân hắn, tuyệt đối không thể kéo dài! Một gã Minh Tiên nói, nếu là một đám đại lão bọn họ bị một gã Thăng Hoa Đế dọa lui, về sau còn có mặt mũi gặp người?

- Ai không phục, vậy thì lên thử xem! Tuy nhiên nói trước rồi, tự gánh hậu quả! Chu Hằng mỉm cười, rao bước về phía gốc Thất Tinh Quả kia.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất