Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group“Ồ?”. Tần Liệt nheo mắt.
Nạp Cát buông tay, vẻ mặt bất đắc đì: “Không có cách nào, ta đã biến thành phản nghịch của Tu La tộc, sẽ bị toàn bộ Tu La tộc lùng bắt. Ta lần này về nhà, cũng vẻn vẹn chỉ là mượn đường mà thôi, tuyệt không dám lưu lại thời gian dài, để tránh... Mang đến tai nạn cho quê nhà”.
Dừng một chút, hắn lại nói: “Thiên địa mênh mông, linh vực là vực giới trung tâm, có thông đạo liên thông các đại vực giới. Sau khi tới linh vực, đám người Tu La tộc sẽ rất khó tìm được ta, ta cũng có thể tính toán lại cho sau này”.
“Cái sọ Ám Hồn thú này rốt cuộc có gì kỳ diệu?”. Tần Liệt nhíu mày.
“Xin lỗi. Sự việc liên quan bí mật Tu La tộc, không thể phụng cáo”. Nạp Cát lắc đầu.
Nói xong, hắn không tiếp tục lưu lại, cẩn thận từ các khe hở không gian xuyên qua.
Sau đó không lâu, hắn dừng lại ở cánh cửa bí cảnh, do dự một chút, liền dẫn đầu lóe vào trong đó.
Tần Liệt sờ cằm, suy nghĩ một lát, cũng tung người đi qua.
Trang Tĩnh nhắm mắt theo đuôi đuổi theo.
Bóng dáng ba người dần dần biến mất.
Tố Lạc giới, là vực giới loại nhỏ, ở trong các loại vực giới của Tu La tộc, nó chỉ là một cái giới nhỏ rất không bắt mắt.
Rất sớm trước kia, tộc nhân Tu La tộc sinh sống ở Tố Lạc giới không được các Tu La quý tộc của Tu La giới coi trọng, thậm chí không thể hướng tới Tu La giới thần điện, thông qua thần điện để kích phát huyết mạch chi lực, từ đó mà vào ‘Hỗn Độn Huyết Vực’ của Tu La tộc tìm pháp quyết Tu La tộc thích hợp huyết mạch của mình tu luyện.
Thẳng đến có một ngày, một lần thí luyện của Bạo Loạn chi địa, võ giả chín đại thế lực cấp Bạch Ngân, tiến vào một cánh cửa bí cảnh cổ xưa, xông lầm vào Tố Lạc giới.
Từ đó Tố Lạc giới và Bạo Loạn chi địa có liên hệ.
Tố Lạc giới ở trong các vực giới của Tu La giới, chỉ là một cái giới nhỏ, không được coi trọng.
Nhưng, Bạo Loạn chi địa ở trong mắt thế lực cấp Hoàng Kim Nhân tộc của trung ương thế giới, cũng chỉ là nơi man di kém văn minh.
Tố Lạc giới và Bạo Loạn chi địa thế lực ngang nhau, bạo phát tranh đấu tanh máu, kéo dài rất nhiều năm.
Tố Lạc giới tự biết không thể nuốt Bạo Loạn chi địa, cuối cùng đạt thành ăn ý với Tịch Diệt tông, thành lập thông đạo mậu dịch.
Từ đó về sau, Tố Lạc giới mượn dùng vật tư của Tịch Diệt tông, phát triển dần dần có khởi sắc.
Chẳng qua, tộc nhân Tu La tộc ở Tố Lạc giới luôn giấu việc này, chưa đem việc này bẩm báo cho các quý tộc kia của Tu La giới.
Bọn họ một mình hưởng dụng chỗ tốt giao dịch linh tài với Tịch Diệt tông đạt được.
Đối với Tịch Diệt tông, còn có các đại thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa, bọn họ dối xưng mình là Tu La giới.
Một mặt, bọn họ là giả mượn tên Tu La giới chấn nhiếp những Nhân tộc này, làm bọn họ không dám triệu tập toàn bộ lực lượng giết vào Tố Lạc giới.
Một mặt khác, cũng không muốn bại lộ ‘Tố Lạc giới’, sợ Nhân tộc Bạo Loạn chi địa không giữ mồm giữ miệng, hướng Tu La tộc khác tiết lộ việc này.
Bởi vậy, một đoạn thời gian rất dài, ngay cả Tịch Diệt tông đều làm Tố Lạc giới chính là Tu La giới.
Về sau, theo tiếp xúc sâu, theo hai bên liên hệ, Tịch Diệt tông dần dần cho rằng Tố Lạc giới chính là một góc hoang vu của Tu La giới.
Tịch Diệt tông thông qua trao đổi linh tài với Tố Lạc giới, cũng đạt được ích lợi cực lớn, cũng vui vẻ giúp Tu La tộc ở Tố Lạc giới giấu giếm việc này.
Hai bên còn âm thầm ký kết điều ước đồng minh.
Nếu có một ngày, tộc nhân Tu La tộc ở Tố Lạc giới bị quý tộc Tu La giới nhằm vào, không thể tiếp tục sinh tồn, bọn họ có thể hướng tới Tịch Diệt tông lánh nạn.
Tương tự, nếu Tịch Diệt tông ở Bạo Loạn chi địa, đấu tranh thất lợi với thế lực cấp Bạch Ngân bọn Hắc Vu giáo, bọn họ cũng có thể hướng tới Tố Lạc giới tránh họa.
Hai phe tuy không phải đồng tộc, nhưng liên hệ tương đối chặt chẽ, nhiều năm qua luôn hợp tác khăng khít.
Hôm nay, Tịch Diệt tông Lôi Diêm mang theo một ít môn nhân cũng ở Tố Lạc giới.
Lôi Diêm và Tu La tộc Hắc Tư Đặc đang bàn luận giao dịch một lô linh tài mới, đang định ra chi tiết.
Đột nhiên, một tộc nhân Tu La tộc trẻ tuổi vội vàng bay vút vào ngôi điện khổng lồ màu đen.
“Chuyện gì vậy?”. Hắc Tư Đặc hừ lạnh một tiếng, quát lớn: “Không thấy khách quý đang có mặt sao?”.
“Đại nhân, Nạp... Nạp Cát thiếu gia đã trở lại”. Tên tộc nhân Tu La tộc kia nói.
Hắc Tư Đặc ầm ầm chấn động, sắc mặt nháy mắt biến đổi, quát to: “Hắn ở nơi nào?”.
“Ngay tại cửa thông đạo cổ xưa khe hở không gian giao nhau!”. Người nọ lập tức trả lời.
Hắc Tư Đặc hít sâu một hơi, đột nhiên nói: “Lập tức truyền lời ta, bảo toàn bộ tộc nhân hoạt động phụ cận nơi đó rút lui, đừng để ai nhìn thấy hắn trở về! Còn có, bảo người phụ trách bên kia, lập tức mang Nạp Cát thông qua Không Gian Truyền Tống trận, trực tiếp đến nơi này của ta!”.
“Rõ!”. Người nọ vội vàng hành động.
“Lôi huynh, hôm nay ta có chuyện quan trọng khác, không thể tiếp tục bồi ngươi, mong lưu lại thêm vài ngày, cho ta thời gian xử lý tốt việc cấp bách”. Hắc Tư Đặc thành khẩn tạ lỗi.
Lôi Diêm phất phất tay, cười nói: “Không sao, ta rất nhiều thời gian, chờ ngươi là được”.
“Đa tạ”. Hắc Tư Đặc khom người chào, vội vã bay đi, hướng tới Không Gian Truyền Tống trận nơi này của hắn.
Một chỗ cùng loại với khu vực không gian lực vặn vẹo của Tam Lăng đại lục, Tần Liệt và Trang Tĩnh từ trong đó đi ra, hiện thân ở một cái khe núi thực vật ngang hông.
Ở đỉnh đầu bọn họ, là các tia sáng khe hở không gian như mạng nhện, giữa tia sáng giao hội, có một cánh cửa không gian dao động cuồng bạo.
“Nơi này chính là Tố Lạc giới?”. Tần Liệt hỏi.
“Không sai, nơi này chính là Tố Lạc giới. Quê hương của ta”. Trên mặt Nạp Cát tràn đầy mỉm cười, nói: “Tố Lạc giới không có mặt trời, cũng không có mặt trăng, ban ngày vĩnh viễn đều là sắc trời xám xịt, nhưng ban đêm sẽ có đầy trời sao, đẹp làm người ta mê say”.
Ngẩng đầu, nhìn bầu trời xám xịt, Tần Liệt biết đây là ban ngày.
“Nạp, Nạp Cát! Nạp Cát thiếu gia!”. Một tộc nhân Tu La tộc già nua, từ trong một cái hang đá bên cạnh khe núi đi ra, trong con mắt tỏ ra đục ngầu lập lòe lệ quang: “Thật sự là Nạp Cát thiếu gia trở về rồi?”.
“Kiều Thập gia gia! Ngươi là Kiều Thập gia gia!”. Nạp Cát kinh hỉ kêu lên.
“Chúng ta từ Tu La giới đạt được tin tức, biết ngươi sau khi trốn về phía hư không loạn lưu, đã biết thiếu gia có thể sẽ thông qua con đường cổ kia của Tố Lạc giới cùng hư không loạn lưu trở về, không ngờ thiếu gia quả nhiên đến rồi!”. Lão giả Tu La tộc tên là Kiều Thập kích động nói: “Ta lập tức thông báo Hắc Tư Đặc đại nhân!”.
“Hắc Tư Đặc...”. Khóe miệng Tần Liệt giương lên.
Năm đó lúc ở Viêm Nhật đảo, Lôi Diêm và Hắc Tư Đặc cùng nhau đến, Hắc Tư Đặc còn từng biểu lộ ra hứng thú nồng đậm đối với Hư Hồn chi linh.
Hắn khắc sâu ghi nhớ đối với Hắc Tư Đặc.
“Trực tiếp lấy Không Gian Truyền Tống trận đưa chúng ta đi qua, chúng ta sẽ không dừng lại ở Tố Lạc giới quá lâu, miễn cho... Mang đến phiền toái cho mọi người”. Nạp Cát nói.
“Ta lập tức an bài, lập tức an bài”. Kiều Thập liên tục nói.