Phiếm Dư sư huynh. Một âm thanh hùng hồn vang lên. Chỉ thấy một gã trung niên áo dài màu bạc bước ra. Lần trước gặp sư huynh ở Yên sơn cũng đã gần trăm năm rồi. Lúc trước sư huynh nói có với đầy tớ trong phủ là có chuyện quan trọng muốn nói với ta không biết là chuyện gì?
Đại hỷ sự!Động Phiếm DƯ tươi cười nói.
Đại hỷ sụ? Nam tử trung niên áo bạc mang vẻ nghi hoặc.
Động Phiếm Dư vừa lòng cười nói: Không dám lừa ỏ SƯ đệ. Lần này ta tới đây là để tặng cho ngươi một cọc công lao. Chúng ta vừa phát hiện được một mỏ quặng nguyên thạch khống lồ ở Yên sơn ta. Mò quặng nguyên thạch này có phạm vi hơn bốn nghìn dặm. . Động Phiếm DƯ nói đu điêu về mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ kia.
Mỏ quặng nguyên thạch? Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên. Chỉ thay một người trẻ tuổi mặc trường bào hoa mỹ màu đen đi tới từ cửa bên điện sảnh. Người trẻ tuổi kia có đôi mắt hẹp dài, cái mũi cao thẳng, thân người như một con rắn độc. Chỉ riêng ánh mắt nhìn chằm chằm của hắn đã làm Động Phiếm Dư run cả người rồi.
Động Phiếm Dư liền đứng dậy, khẽ hỏi: ô sư đệ, vị này là ai vậy?
Nam tử áo bạc cũng đã sớm đứng dậy, khom người cung kính nói: sư tôn!
Sư tôn? Động Phiếm Dư lắp bắp kinh hãi.
Đây là Hứa chân nhân, sư tôn của ta. Nam tử áo bạc nói.
Từ khi vị Ố sư đệ kia bảo một tiếng sư tôn thì Động Phiếm DƯ đã biết đây là ai rồi. Không thế dựa vào vẻ bề ngoài mà có thế phán định được thực lực của người tu tiên. Người càng mạnh thì vẻ mặt lại càng trẻ hơn. Nếu gặp được
người tu tiên có vẻ mặt thiếu niên thậm chí con nít thì càng phải cấn thận canh giác hơn!
Dù sao thì Động Phiếm Dư cũng là đệ tử Tuyết Long sơn nên cũng biết được vị ỏ sư đệ này đã bái làm đệ tử nòng cốt của "Hứa Ly".
Tuy cùng là đệ tử tông môn nhưng địa vị lại hoàn toàn khác nhau.
Tuyết Long sơn sẽ căn cứ vào thiên phú tiềm lực của từng người mà phân chia ra. Một vài người có tiềm lực đột phá Vạn Tượng thậm chí có hỉ vọng đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân sẽ được cẩn thận chàm sóc. Hứa Ly cung là để tử nòng cot. Hơn nữa mười sáu năm trước đã từng vươn tới cấp đọ Vạn Tượng.
Động Phiếm DƯ bái kiến Hứa chân nhân. Động Phiếm Dư liền khom người hành lễ.
Lúc trước ngươi nói mỏ quăng nguyên thạch là gì? Hứa Ly chân nhân lạnh
nhạt nói. Ngươi là chi nhánh ở Yên sơn. Nếu đã phát hiện ra mỏ quặng nguyên thạch rồi thì sao phải đi mời đệ tử khác làm gì vậy?
Động Phiếm Dư liền nói: Không dám lừa gạt chân nhân. . Hắn nói hết mọi việc ra.
Hứa Ly chân nhân gật đầu nhẹ, khoe miệng hơi nhếch ra: Thì ra là thế. Không ngờ ta ra ngoài du lịch lại có thể gặp chuyện tốt thế này. ô Kỳ, cùng vi SƯ đi xem Yên Sơn này. Nắm lấy mỏ quặng nguyền thạch kia.
Động Phiếm Dư liền vui mừng nói: Nếu chân nhân tới thì việc lớn được giải quyet rồi!
Tuy mặt ngoài vui mừng nhưng tròng lòng hắn lại thầm rủa. Phát hiện được mỏ quặng nguyên thạch là một việc được tính công lao cực lớn. Nếu việc đó thuộc về chi nhánh Yen sơn của bọn hẳn thì đúng là ăn khống hết! Nhưng bây giờ lại có một tên Vạn Tượng chân nhân nhúng tay vào. Vạn Tượng chân nhân
là phần cấp cao quan trọng ở Tuyết Long sơn rồi. Dù sao thì những vị Nguyên Thần đạo nhân tối cao cũng rất ít khi nhúng tay vào giải quyết những việc thường ngày.
Hứa Ly chân nhân tự thân xuất mã nắm lấy mỏ quặng nguyên thạch! Sau này mà chia chác Ưu đãi thì chắc chắn Hứa Ly chân nhân sẽ đước phần nhiều.
Một tên Vạn Tượng chân nhân nhúng tay vào là từng tên trong đám Tử Phủ tu sĩ bọn hắn đều phải mất đi nửa phần công lao!
Một cái Kỷ tộc nho nhỏ thì làm sao phải cần tới Vạn Tượng chân nhân. Động Phiếm Dư thầm kêu khổ nhưng vẻ mặt vẫn phải vờ cười chứ chẳng dám oán hận câu nào.
Hứa Ly chân nhân nhìn lão già Động tộc này rồi thờ ơ nói: Đi, chúng ta đi Yên Sơn.
Vù vù.
Dưới chân hắn xuất hiện một con thuyền buồm, Hứa Ly chân nhân, ô Kỳ, Động Phiếm Dư cùng bước lên. ô Kỳ còn truyền âm cho đám Tử Phủ tu sĩ của tộc mình: Ta đi Yên sơn một chuyến, mấy ngày sau sẽ quay về.
Vèo. Mặt ngoài màu trắng của con thuyền hơi lay động, tức thì con thuyền hóa thành một đường sáng xé trời bay đi với tốc độ nhanh kinh người.
Thật quá nhanh. Động Phiếm Dư kinh hãi. Đây là lần đầu tiên hắn được đi trên pháp bảo phi hành do Vạn Tượng chân nhân điều khiến.
Chỉ cần một canh giờ là có thể tới Yên sơn. Hứa Ly chân nhân lạnh nhạt nói.
Rầm rầm!
Thuyền buồm để lại một điểm sáng ở chân trời rồi biến mất trên không trung.
Về phần Động Phiếm DƯ hẳn căn bản cũng chẳng buồn nói đến việc mời những Tử Phu tu sĩ khác nữa. vì dù sao Vạn Tượng chân nhân đã ra tay rồi thì còn đi mời Tử Phủ tu sĩ làm gì nữa.
Trong một điện sảnh vắng vẻ ở một tòa thành cổ xưa. Trong phòng có tầm năm khối ngọc giản sáng xanh đang trôi nổi. Ngọc giản to cỡ bàn tay, rất tinh xảo.
ở trong điện sảnh đang có hai người hầu ngồi bàn tán với nhau.
Uỳnh! Uỳnh! Hai khối ngọc giản một trước một sau vỡ vụn.
Hai người hầu đều ngẩn ra.
Âm thanh gì đây? Có chuột à?
Quái.
Hai người đều ngơ ngác nhìn xung quanh. Một người bỗng nhìn về hướng ngọc giản. Hắn thấy được có hai khối đã hoàn toàn vỡ vụn thi sắc mặt trắng bệch đi. Mệnh, mệnh Một gã người hầu khác thấy thế thì khẽ nói: Làm sao mà phải sợ thế? Đây là nơi trong Phủ chủ. Làm sao có nguy hiểm tới tính mạng, mạng. . Hắn cũng phát hoảng khi nhìn thấy ngọc giàn nát vụn.
Mệnh giản!
Mệnh giản đã vỡ nát! Hai người hầu nhìn nhau với ánh mắt đầy hoảng sợ. Mau, mau bẩm báo nhanh.
Hai người bọn họ chạy vội đi.
Việc này quá lớn!
Chỉ một lát sau.
Vù vù! Một đường sáng phóng lên cao. Trên đường sáng có một lão già mắt tam giác đang đứng, trong mắt của lão đầy điên cuồng: Hai tên Tử Phủ tu sĩ đã chết. Rốt cuộc thì ở Yên sơn có chuyện gì xảy ra vậy?
Mệnh giản, mệnh giản nát!
Mệnh giản!
Đúng vào lúc Kỷ Ninh giết sạch tám tên Tử Phủ tu sĩ thì ở Yên sơn và những
vùng quanh đó. Trong những tòa thành, đám bộ tộc đều đã phát hiện được mệnh giản Tử Phủ tu sĩ của bộ tộc mình đã bị vỡ nát. Mệnh giản nào vỡ nát tức là người đó đã chết! Điều này dĩ nhiên làm cho các bộ tộc đó đều khiếp sợ cùng phán nô.
Thậm chí có vài Tử Phủ tu sĩ vội vàng nhanh nhanh chóng chóng lao tới Yên Sơn.
*****
Màn sương đen vẫn tràn ngập trên Ngưu Giác sơn cách Vạn Kiếm Thành tám trăm dặm ở Yên sơn.
Kỷ Ninh vẫn đứng đó, xung quanh hắn là thi thế đám Tử Phủ tu sĩ Động Tử Khai.
Sao? Kỷ Ninh nhíu mày. Hẳn cảm giác đường một luồng hơi thể hung ác
đang dũng mãnh lao vào trong Bắc Minh Kiếm trên tay. vừa rồi tuy dùng Tiếu Thiên Kiếm Trân để chiến đấu nhưng Kỷ Ninh vẫn cầm Bắc Minh Kiếm trên tay đế phòng ngừa vạn nhất. Nhưng lúc này Bắc Minh Kiếm đang hút hơi thở hung ác từ đám thi thể kia vào.
Bắc Minh Kiếm chính là binh khí đã được Thần Ma huyết luyện! Nên nó có thế hút được các loại sát khí, lệ khí nhưng yêu cầu là phải do chính minh giết chết. kỷ Ninh hiếu điều này. ở vùng đát vô tận này cũng không thiếu nơi tràn ngập sát khí. Như chỗ mà Bột Tử Thiện đã hành hạ chết vô số người cũng vậy. ở đó có cực kỳ nhiều oán khí, sát khí. Nhưng bởi vì những người kia đều không phải do Kỷ Ninh giết chết nên hắn cũng chẳng có cách nào thu được sát khí đo.
Nhưng tám gã Tử Phủ tu sĩ này thì lại đều do Kỷ Ninh giết chết.
Dĩ nhiên là Bắc Minh Kiếm có thế chủ động hấp thu.
Quái lạ thật. Vì sao phải tự tay giết chết thì mới có thế hấp thu được sát khí sinh ra. Mà những sát khí khác thì lại không hấp thu được? Kỷ Ninh khẽ lắc đầu. Nhớ nghi thức Thần Ma huyết luyện lúc trước, thứ phải tôn sùng kia còn cổ xưa hơn không biết bao nhiêu so với "Đạo". Cũng đúng, nếu có the tùy tiện hút sát khí đế mạnh lên thì thần binh ma binh đã có thế dễ dàng mạnh len rồi.
Hả? Trong cơ thể cùa ta? Kỷ Ninh cúi đầu.
Từng luồng hơi thở hung ác đang không ngừng tiến vào cơ thể mình. Chuẩn xác mà nói là Tử Phủ trong cơ thể của Kỷ Ninh đang không ngừng hút vào.
Trong Tử Phủ, có một cái hồ đang hiện lên giữa không gian tràn ngập chết chóc Hồ này được tạo thành từ nguyên lực. ơ phía trên mặt hồ có từng kiện pháp bảo như thuyền, phi kiếm và vài pháp bảo chưa sử dụng đang lơ lửng. Trong đó còn có cả một thanh Bắc Minh Kiếm
Trên tay có hai thanh Bắc Minh Kiếm thi dĩ nhiên còn một thanh ở trong người.
Lúc trước khi mở Tử Phủ thì mình sẽ không có cách nào thu pháp bảo vào trong người! Nhưng một khi mở ra Tử Phủ, pháp bảo nhập giai hay binh khí trải qua Thần Ma huyết luyện đều có thể thu vào. Nhưng pháp bảo không phẩm cấp thì lại không tài nào cho vào trong Tử Phủ.
Xẹt xẹt xẹt..
Ba thanh Bắc Minh Kiếm, hai thanh bên ngoài một thanh ở trong Tử Phủ.
Chúng cùng điên cuồng hút lấy sát khí. Sau khi hút vào thì mặt ngoài Bắc Minh Kiếm liền hiện ra một Than Ma văn tự: "Sát". Bên trong Bắc Minh Kiếm cũng đang không ngừng biến chất. Sau khi trở thành binh khí Thần Ma huyết luyện thì đây là lần đầu tiên Bắc Minh Kiếm cắn nuốt sát khí nồng đậm.
Dù sao thì sát khí sau khi giết một tên Tử Phủ tu sĩ cũng phải ngang tầm với
sát khí giết một vạn phàm nhân. Nhưng mức độ nồng đậm thì hơn hẳn.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comBắc Minh Kiếm càng sáng bóng hơn.
Thần niệm vừa điều khiển ba thanh Bắc Minh Kiếm là chúng đã xẹt qua không khí đế lại ba tiếng "vù vù vù ) Thậm chí Kỷ Ninh còn xoe bàn tay ra đế ba thanh Bác Minh Kiếm cắt thử. ở trển lòng bàn tay lập tức xuất hiện ba vết thương nhưng rồi lập tức khôi phục.
Quả nhiên là sắc bén hơn rất nhiều. Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng. Xem ra muốn tạo được thần binh ma binh thì phải giết nhiều đây. Bàn thân Kỷ Ninh cũng không phải kẻ thích thú việc giết chóc. Nhưng kẻ nào động đến đầu hắn, không để cho Kỷ tộc của hắn con đường sống thi Kỷ Ninh chắc chắn sẽ không thương hại chút nào.
Tộc trưởng. Kỷ Ninh mở miệng nói. Làm cách nào để tấn công đám Tử Phủ tu sĩ kia đây?
Kỷ Ninh. Tộc trưởng Kỷ cửu Hỏa truyền âm nói. Đám Tử Phủ tu sĩ kia có tống cộng bay tên Tử Phủ tu sĩ và hai con Tử Phủ linh thú. Kẻ lợi hại nhất trong đó là Nông Tử Đạo và Đồng Ngọc. Nông Tử Đạo là cao thủ trận pháp còn khả năng chiến đấu cũng không đáng sợ lắm. Ngoài hắn ra thì đám Tử Phủ tu sĩ liên thủ cũng không thể lam gì được ngươi. Ngăn cản lớn nhất với ngươi chính là Đồng Ngọc.
Đồng Ngọc? Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.
Hẳn là tên Đồng Ngọc là Thần Ma luyện thể. Trong lúc theo dõi bọn hắn, nghe bọn hắn nói chuyện thì thấy cả đám đều cực kỳ tin tưởng vào tên Đong Ngọc. Khi biết mười hai tên Tử Phủ tu sĩ ở đám đầu tiên đã chết hết thì cả đam này vẫn còn rất tin tưởng vào Đồng Ngọc! Hơn nữa còn có tên Tử Phủ tu sĩ nhắc tới hai chữ "thần thông". Nếu ta suy đoán không sai thì tên Đồng Ngọc này hắn là cấp độ Tử Phủ viên mãn., hơn nữa đã học được thần thông. Kỷ Cửu Hoa truyền âm nói. Thần Ma luyến thể Tử Phủ viên mãn, lại có than thông trong người thì chắc chắn khả năng chiến đấu phải ngang cấp độ Vạn
Tượng chân nhân. Ngươi phải cẩn thận đó.
Kỷ Ninh gật đầu.
Cấp độ Vạn Tượng chân nhân?
Chính mình có nguyên lực còn mạnh hơn cả Tử Phủ viên mãn, phối hợp với Vũ Thủy Kiếm vực, Tiên Thiên Kiếm Trận thì cũng coi như có được chiến lực cỡ Vạn Tượng chân nhân!
Đối phương là Thần Ma luyện thế? Lại có cả thần thông nữa sao?
Nếu không giết được Đồng Ngọc thì cố gắng giết Nông Tử Đạo. Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. Nông Tử Đạo là cao thủ trận pháp duy nhất trong đám bọn chung. Chi cần Nông Tử Đạo chết thì bọn chúng sẽ không thể pha nổi Minh Long Tỏa Thiên Trận. Mà nhớ đó thì chung ta co thế câu giờ đen lúc sứ giả vương triều Đại Hạ tới.
Rõ. Kỷ Ninh gật đầu. Đã hiểu.
Vù vù!
Kỷ Ninh lật tay lên, trước người xuất hiên một đống pháp bảo trữ vật, phi kiếm, quạt lông, lá cờ những thứ này đều là pháp bảo cua tám tên Tử Phủ tu sĩ đa chết.
Trước tiên ta phải chọn ra toàn bộ phi kiếm nhập giai trong này rồi luyện hóa hết. Nhờ đó co thể làm cho uy lực cua Tiểu Thiên Kiếm Trận lớn thêm. Rồi sau dùng hết sức lực đánh với Đồng Ngọc một trận xem sao. Trong mắt Kỷ Ninh tràn đầy sát ý.