Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 881: Trời nghiêng đất ngã (1)

- Nghiệt chướng! Ngươi đại náo Địa Phủ, thật xem nơi này là hàng tôm hàng cá, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?

Cự chung ầm ầm chấn động. Mười tám vị Phủ phán vậy mà xuyên qua vách chuông trong suốt chui vào, vách chuông đối với bọn họ giống như là không hề tồn tại vậy. Mười tám vị Phủ phán bao vây tôn Thần Ma ẩn giấu trong mây đen kia vào trung tâm.

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mười tám vị Phủ phán này hình dáng khác nhau. Có kẻ mọc ra ba con mắt, có kẻ bốn đầu tám cánh tay, có kẻ mọc ra một ngàn cánh tay, có kẻ không có mặt mũi, trên mặt chỉ có một khỏa nhãn cầu thật lớn, che khuất cả khuôn mặt. Còn có một vị Phủ phán không có cái đầu, cái bụng bự béo phệ, trên bụng mọc ra một khuôn mặt, hai tay cầm hai cây búa lớn, cười ha hả, nói:

- Ngươi quá càn rỡ rồi! Không ngờ lại dám hiện thân xuất thủ!

Lại có một vị Phủ phán sau lưng mọc ra hàng trăm sợi xúc tu, trên đỉnh mỗi một sợi xúc tu đều có một cái miệng lớn, phủ đầy răng nhọn, trên mặt lại không có miệng. Từng sợi từng sợi xúc tu há miệng kêu lớn:

- Nếu ngươi không xuất hiện, chúng ta còn chưa thể làm gì được ngươi. Bất quá, nếu ngươi đã xuất hiện, vậy thì đừng mơ tưởng chạy đi nữa! Trong Trấn Ngục Thâm Uyên đã có một căn dành cho ngươi!

Một vị Phủ phán thân sư tử mặt người tám chân mỉm cười, nói:

- Trong Trấn Ngục Thâm Uyên có không biết bao nhiêu thủ đoạn dằn vặt ngươi, để cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong. Đợi tới thời điểm thọ nguyên linh hồn ngươi chấm dứt, hồn phi phách tán, ngươi mới sẽ vô cùng cảm kích, rốt cuộc đã có thể chết rồi, không cần phải chịu hành hạ nữa!

Một vị Phủ phán mặt xanh nanh trắng, đầu mọc một sừng cười lạnh, nói:

- Tại ngoại giới, ngươi có thủ đoạn thông thiên, nhưng ở trong Địa Ngục Luân Hồi, hết thảy bản lĩnh của ngươi đều không có tác dụng. Muốn giương oai ở chỗ này? Căn bản không có khả năng!

- Một đám chó săn của Thiên Đình mà thôi!

Vị chủ nhân của cự trảo kim sắc kia hừ lạnh một tiếng, vẫn như cũ không cách nào thấy rõ khuôn mặt, cười lạnh nói:

- Chỉ bằng mấy tên tiểu lâu la các ngươi, cũng vọng tưởng muốn lưu ta lại? Cả đời ta kinh lịch vô số trận ác chiến, giết chết không biết bao nhiêu cường giả. Nếu các ngươi chịu giao ra Sinh Tử Bộ, ngược lại không có gì, nếu như không giao, vậy ta sẽ đập tan tành Địa Phủ các ngươi!

- Không cần nói nhảm với hắn, trước bắt giữ rồi hãy nói sau!

Mười tám vị Phủ phán nhất tề động thủ, hợp lực công kích tôn Thần Ma kia. Ma thuẫn, sợi xích, gông xiềng, cây quạt, Minh hà, Minh phủ, mộ bia, đại phủ… Đủ các loại Thần binh Địa Ngục ầm ầm đánh thẳng về phía tôn Thần Ma kia.

Mười tám vị Phủ phán tung bay lên xuống bất định. Mà trên không trung, tiếng chuông đinh đương chấn động, không ngừng vang lên. Uy năng tiếng chuông này nhìn như cực mạnh, nhưng cổ quái chính là lại không đánh nát bất kỳ vật gì. Bất quá, mỗi khi tiếng chuông vang lên, tôn Thần Ma kia lại bị chấn cho thất tha thất thểu, không thể đứng vững.

Đương!

Tiếng chuông du dương vang vọng. Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi đều kêu lên một tiếng đau đớn, bị tiếng chuông chấn cho trong tai mắt mũi miệng không ngừng chảy ra máu tươi. Lan Hủy Tôn Thần lại càng bị chấn cho thất khiếu máu chảy thành thác, vô cùng thảm đạm.

Máu bọn họ chảy ra là máu của Nguyên thần. Máu của Nguyên thần Khâu Cấm Nhi là lục sắc, máu của Nguyên thần Lan Hủy Tôn Thần cũng là như vậy. Máu của Nguyên thần vừa chảy ra liền không ngừng thiêu đốt, biến thành Quỷ hỏa.

Mà máu của Nguyên thần Chung Nhạc lại là màu đỏ thắm, tương đồng với máu của nhục thân. Hắn đã mở ra Lục Đạo Luân, huyết mạch nhục thân tương thông với Nguyên thần, bởi vậy máu Nguyên thần chảy ra cũng là máu của nhục thân hắn.

Máu tươi của hắn bị tiếng chuông chấn động chảy ra, nhưng hoạt tính cực mạnh, cũng không bị thiêu đốt biến thành Quỷ hỏa, mà lại thuận theo lỗ chân lông trên da thịt, chui ngược trở vào trong cơ thể, không có nửa phần xói mòn.

Uy năng tiếng chuông này cũng không phải là nhằm vào bọn họ, mà là nhằm vào tôn Thần Ma kia. Bất quá, cho dù chỉ là dư ba, nhưng cũng đã khiến cho bọn họ khó có thể thừa nhận nổi.

Mà tôn Thần Ma kia lại cực kỳ hung mãnh, thực lực cũng cường hoành vô biên. Nhưng đang ở trong Địa Ngục Luân Hồi, nhục thân hoàn toàn vô dụng, chỉ có Linh và Hồn mới có thể phát huy ra uy năng.

Linh hồn của hắn cũng cực kỳ cường đại. Chỉ là mặc dù hắn có nghiên cứu đối với thần thông Địa Ngục, nhưng lại không tinh thông. Hơn nữa, hắn cũng không có binh khí tiện tay. Thần binh bình thường căn bản không thể đối kháng với Thần binh của Phủ phán Địa Phủ.

Một thân bản lĩnh của hắn nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra một thành. Nhưng cho dù chỉ là một thành bản lĩnh, kẻ này vẫn như cũ vô cùng dũng mãnh. Đám Phủ phán kia thoáng va chạm với hắn thôi đã không chịu nổi, bị chấn cho trong miệng phun máu tươi lục sắc, bay ngược xuống dưới.

Đám máu tươi kia vừa mới tiêm nhiễm không khí Địa Ngục, liền lập tức thiêu đốt, biến thành Quỷ hỏa, vô cùng cổ quái.

Mười chín tôn tồn tại khủng bố đại chiến, ba động hủy thiên diệt địa ầm ầm lan tràn từ trên không trung xuống dưới đất. Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi lập tức mang theo Lan Hủy Tôn Thần lui nhanh về phía sau, tận lực rời xa chiến trường. Bất quá, vẫn còn từng tràng từng trang ba động đáng sợ lan truyền xuống, bức cho bọn họ phải không ngừng tránh né.

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, trong cặp mắt hiện ra đại nhật và minh nguyệt, mạnh mẽ phất tay một cái, ngăn cản ba động hủy diệt đang vọt tới kia. Nhưng hắn cũng bị chấn cho thân thể rung lên một cái, máu tươi trong tai mắt mũi miệng chảy ra lại càng nhiều hơn.

Thân hình hắn liên tục chuyển động quanh Khâu Cấm Nhi và Lan Hủy Tôn Thần, ngăn cản đám dư ba thần thông từ bốn phương tám hướng đánh tới kia, cũng bị chấn cho máu chảy như suối giống như Lan Hủy Tôn Thần vậy.

Cũng may hắn có nhục thân chính mình làm hậu thuẫn, hơn nữa máu tươi chảy ra lại chảy ngược trở về trong cơ thể, sẽ không vì vậy mà mất mạng.

Thực lực của mười tám vị Phủ phán và tôn Thần Ma kia kinh khủng tới mức nào? Mặc dù không phải đặc biệt nhằm vào bọn họ, nhưng dư ba thần thông lại vô cùng mạnh mẽ, chuyên nhằm vào hồn phách. Cho dù Chung Nhạc đã tu thành Tiên Thiên Chân Hồn, nhưng Chân Hồn vẫn chưa thức tỉnh, cách tồn tại như mười chín người kia còn một đoạn cự ly rất xa nữa.

Có chút dư ba thần thông cực kỳ cường đại, cho dù là Chung Nhạc cũng bị chấn cho mất hồn mất vía, khó có thể kiên trì nổi.

- Nếu muốn bảo vệ tốt chính mình, chỉ có thi triển ra hình thái Chân Linh Phục Hy. Chỉ là nếu làm như vậy, sợ rằng sẽ nảy sinh ra rất nhiều biến số…

Chung Nhạc trầm ngâm. Đột nhiên, Khâu Cấm Nhi chợt quát lớn một tiếng, biến thành hình thái Thần Nữ mặt người thân chim hai cánh, chân đạp song long. Bộ trường bào Hắc Vô Thường cơ hồ không thể che khuất hết toàn bộ thân thể nàng. Cũng may bộ Vô Thường Bào này cũng là Thần binh Địa Ngục, có thể biến hóa theo ý muốn, khi lớn khi nhỏ, cũng có thể căn cứ theo sự biến hóa của thân thể mà biến hóa.

Khâu Cấm Nhi xuất thủ tương trợ Chung Nhạc. Hình thái hiện tại của nàng chính là hình thái Mộc Diệu Chân Linh. Nàng cách Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh chỉ còn một bước nhỏ nữa mà thôi, thực lực cũng cực kỳ cường đại. Có nàng tương trợ, Chung Nhạc liền cảm thấy áp lực giảm đi rất nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất