Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 138: Hỏa Linh Tiễn chi uy (2)

Chỉ một vòng bắn, thì có mười mấy cao thủ Tiên Thiên cảnh bị bắn chết tại chỗ.

Đức Tông Hoàng Đế, Hoàng Lễ Nghiêm cùng Tần Hạo Nhiên sắc mặt thay đổi, đây chính là cao thủ Tiên Thiên cảnh, từng cái bồi dưỡng ra đều rất không dễ dàng, lúc này đây bọn hắn đã mang đến hơn một ngàn cao thủ Tiên Thiên cảnh, nhưng mà một Linh trận Nhị phẩm tăng thêm Hỏa Linh Tiễn, liền tổn thất gần trăm người.

Hơn nữa địch nhân ngay cả mặt cũng không có nhìn thấy, Đức Tông Hoàng Đế đối với Khương Viễn Sơn kiêng kị lại gia tăng lên rất nhiều.

Trên hư không, Tề Cáp Nhĩ ánh mắt rét lạnh, lập tức liền theo dõi Khương Tử Thanh nho nhã tuấn dật phía dưới, thét dài một tiếng, trong tay lóe lên linh quang, xuất hiện một thanh Lang Nha bổng dữ tợn đáng sợ, lóe ra màu sắc kim loại, nện về phía Khương Tử Thanh.

- Loong coong!

Hào quang bắn ra bốn phía, sắc mặt Khương Tử Thanh lạnh nhạt, trong tay một thanh cổ kiếm nghênh tiếp, lập tức bộc phát ra kiếm khí vô tận, trên đại địa xuất hiện mấy vết rạn cự đại.

- Tề Cáp Nhĩ, ngươi lại dám chạy đến Ngọc Kinh Thành? Quả thực là muốn chết!

Thân hình Khương Tử Thanh tung bay, xông lên trời, lập tức liền nhận ra Tề Cáp Nhĩ, trên mặt bình tĩnh xuất hiện một tầng sương lạnh, chân khí toàn thân ầm ầm bộc phát, mang theo nóng bỏng, cổ kiếm trong tay hắn cũng lăng lệ ác liệt, phảng phất như Thiên Địa cũng có thể mở ra.

Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh!

Tuyệt học trấn tộc của Khương thị nhất tộc, ở trong tay Khương Tử Thanh bộc phát ra thần quang vô lượng, hắn trong nháy mắt giống như đã trở thành mặt trời, khí thế cùng Thiên Địa dung làm một thể, mang theo khí tức tôn quý, nóng bỏng cùng khủng bố.

Hắn đối với Man tộc là không có hảo cảm, hai huynh đệ của mình đều chết ở trong tay Man tộc, đột nhiên ở chỗ này nhìn thấy Man tộc Tam quốc sư, để cho trong lòng của hắn lập tức bộc phát ra lửa giận vô biên.

- Hắc hắc, chờ ngươi sống qua đêm nay rồi nói sau!

Tề Cáp Nhĩ lạnh lùng cười cười, nhưng mà trong ánh mắt lại có một tia ngưng trọng, Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh quả nhiên danh bất hư truyền, hơn nữa thực lực của Khương Tử Thanh là Tiên Thiên Cửu Trọng, một trận chiến này không phải đơn giản có thể cầm xuống như vậy.

Nhưng mà Tề Cáp Nhĩ còn không đến mức sợ, tinh thần vô cùng phấn chấn, giơ lên Lang Nha bổng, toàn thân phồng lên cơ bắp, dẫn đầu đánh tới Khương Tử Thanh.

Thần kiếm ngang trời, Thuần Dương kiếm khí tung hoành, giữa hai người lập tức bạo phát đại chiến kịch liệt.

Mà Tề Cáp Nhĩ mang đến bốn Tiên Thiên bát trọng, muốn xông lên trợ giúp, bị Yến Vô Cực cùng Phương Vũ ngăn lại.

Yến Vô Cực cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích, uy phong lẫm lẫm, lập tức cản lại hai người, mà đổi thành một bên, Phương Vũ khí lực cường kiện, cầm trong tay Bá Vương Thương, cản lại hai cái.

- Yến Đại ca, chúng ta tới so thoáng một phát ai giải quyết hai phế vật này trước như thế nào?

Phương Vũ Bá Vương Thương uy lực vô cùng, như linh dương treo giác, chiêu chiêu đều là sát cơ, hắn một bên ra tay còn nhìn Yến Vô Cực cười nói.

- Tốt!

Yến Vô Cực cười cười, ra tay lại một chút cũng không chần chờ, Phương Thiên Họa Kích xuất hiện hư ảnh liên tục, vô cùng lăng lệ ác liệt.

Bốn cao thủ Man tộc quả thực bị tức lệch mũi, không nghĩ tới vậy mà bị khinh thị như vậy, lập tức không thể nhẫn nhịn, đều bộc phát ra tuyệt học cường đại nhất của mình.

Thương Khung chấn động, tuyết rơi nhiều, bay lả tả, phô thiên cái địa như lông ngỗng, nhưng mà hào quang kịch chiến lại chiếu sáng một phiến hư không, vô cùng sáng chói.

Trong Võ Thành Vương Phủ, lập tức liền bạo phát đại chiến vô cùng kịch liệt.

Hoàng Thiên Dương trước tiên liền chống lại Khương Vân Thiên, hai người đều là Tiên Thiên lục trọng, cương khí tung hoành, chiến đao màu đen đối với trường kiếm xích sắc, Thất Tinh Thần Quyền đối với Giáng Long Phục Hổ Quyền, hai người đều là một đời thiên kiêu của Ngọc Kinh Thành, trong nháy mắt liền lâm vào sinh tử chém giết, chiêu chiêu trí mạng.

Một bên khác, Tần Vân Phi suất lĩnh mấy trăm Tiên Thiên Tông Sư cường đại, như một thanh đao nhọn đột nhập vào trong Võ Thành Vương Phủ.

Tuy uy lực của Hỏa Linh Tiễn rất lớn, nhưng mà số lượng rất thưa thớt, sau một lần bắn liền còn thừa không có mấy, 3000 Huyền Vũ vệ như nước lũ, cùng nhân mã của Đức Tông Hoàng Đế va chạm.

Mà Tần Như Tuyết thì cùng Tiêu Tuấn chung một chỗ, mang theo mấy trăm Tiên Thiên Tông Sư khác giết tới, trên người Tiêu Tuấn bảo vật tầng tầng lớp lớp, những Huyền Vũ vệ cảnh giới hơi thấp tuy liều chết chém giết, nhưng căn bản không phải đối thủ của Tiêu Tuấn, bị hắn giết không ít.

Mà Khương Viễn Sơn tay cầm Thuần Quân Trọng Kiếm, xem xét liền thấy được Tề trưởng lão trên bầu trời, giống như sao băng lập tức vọt lên, đồng thời chân khí giống như núi lửa quán chú đến trong Thuần Quân Trọng Kiếm, mang theo khí thế mênh mông, quét ngang mà đến.

- Dĩ nhiên là Linh khí Tứ phẩm?

Tề trưởng lão ánh mắt lóe lên, lập tức lộ ra thần sắc tham lam, hắn thật không ngờ Thuần Quân Trọng Kiếm trong tay Khương Viễn Sơn dĩ nhiên là Linh khí Tứ phẩm.

Hơn nữa thể tích khổng lồ như thế, đầy đủ luyện chế mười mấy món Linh khí Tứ phẩm rồi, phải biết rằng Linh khí cao giai khó tìm, ngay cả Tề trưởng lão cũng chỉ có một thanh Linh kiếm Tứ phẩm mà thôi.

Tề trưởng lão tâm niệm hơi đổi, ra tay lại một chút cũng không chậm, trên mặt hắn lạnh nhạt thong dong, không có để Khương Viễn Sơn vào mắt chút nào, hắn há miệng, một thanh trường kiếm dài nhỏ màu xanh da trời bắn ra, óng ánh lập lòe, sáng chói vô cùng, mang theo một tia Thủy thuộc tính chấn động.

- Loong coong!

Trường kiếm màu xanh da trời cùng Thuần Quân Trọng Kiếm lập tức đụng vào nhau, hào quang sáng chói, kiếm khí bắn ra bốn phía, ánh mắt lão gia tử lóe lên, cảm giác được khí huyết có chút phiên cổn, không nghĩ tới một thanh trường kiếm như vậy, lại có cự lực như thế.

- Giết!

Lão gia tử trừng mắt, chợt quát một tiếng, vung Thuần Quân Trọng Kiếm khủng bố, hào quang nóng bỏng bắn ra bốn phía, như một vòng mặt trời, kiếm khí đột nhiên lăng lệ ác liệt, lại bổ về phía Tề trưởng lão.

Sắc mặt Tề trưởng lão lạnh nhạt, ngón tay khẽ nhúc nhích, trường kiếm trôi nổi ở trong hư không, vậy mà vô cùng linh hoạt, hơn nữa nhanh chóng, từ các loại góc độ xảo trá đâm về phía Khương Viễn Sơn.

Trường kiếm kiếm khí xông lên trời, linh quang lóng lánh, lại cực tốc, vây quanh lão gia tử không ngừng công kích, mỗi kích đều mang theo cự lực vô cùng khủng bố.

- Dĩ nhiên là Ngự Kiếm Thuật!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất