- Không sai, có trò hay để nhìn!
- Một tân sinh bị người vây đỡ, cũng có chút lâng lâng, ngay cả phó viện trưởng cũng dám khiêu chiến, đây là muốn chết...
...
Thanh âm của Trương Huyền tán dật ra, toàn bộ Danh Sư học viện cũng sắp nổ tung.
Có khiếp sợ, có kích động, nhưng càng nhiều hơn chính là muốn xem chuyện cười.
Đối kháng rất nhiều học hội, thành lập Huyền Huyền hội, làm Luyện Khí sư học viện gà bay chó chạy, để ba vị viện trưởng lau mắt mà nhìn... Trương Huyền này vừa đến liền làm ra động tĩnh lớn như vậy, có người bội phục, tự nhiên cũng có người bất mãn.
Không ít lão sinh đã sớm muốn nhìn hắn thất bại.
Giờ phút này, nghe nói khiêu chiến Y Sư học viện phó viện trưởng, tất cả đều tới tấp chạy đến, muốn xem hắn thua trận như thế nào.
...
Trên một đài cao cách phế tích Y Sư tháp không xa, Trương Huyền ngạo nghễ đứng thẳng, ánh mắt lạnh lẽo.
Tôn Cường nói không sai, mục đích của hắn rất đơn giản, giết gà dọa khỉ!
Nếu không người nào cũng tìm phiền toái, sẽ không có nhiều thời gian ứng phó như vậy.
Mỗi chức nghiệp đều có phương thức quyết đấu, Y Sư sinh tử đấu, chính là biện pháp khi Y Sư xuất hiện mâu thuẫn không thể điều hòa mới dùng.
Vưu Hư này, không bán Thập Diệp hoa ngược lại cũng thôi, nhưng lại cố ý hại chết Ngụy Trường Phong, quyết không thể tha thứ!
Nhưng lấy thân phận của hắn lúc trước, coi như khiêu chiến, Y Sư công hội cũng sẽ không thụ lí, cho nên đành phải trước khảo hạch Y Sư lục tinh.
Còn đi xông Nghi Nan bích, cái này giống như Tôn Nguyên nghĩ tới, là vì kiếm học phần.
Hắn đến bây giờ một điểm học phần cũng không có, coi như muốn khảo hạch, cũng không vào Y Sư tháp được.
- Trương sư... sao ngươi lại cùng Vưu viện trưởng tiến hành quyết đấu?
Đang an ổn đứng thẳng, một bóng người bắn nhanh đến, chính là Luyện Khí học viện Triệu Bính Tuất viện trưởng.
Hắn nghe được tin tức chạy tới, so với Mi trưởng lão còn sớm hơn một chút.
- Đã xảy ra chuyện gì? Có muốn ta từ đó điều tiết một chút hay không? Vưu viện trưởng y thuật kinh người, lần trước nếu không phải bởi vì tuổi tác quá lớn, thập đại trưởng lão chưa hẳn có thể rơi vào trên đầu Chung Đỉnh Thuần.
Không đợi Trương Huyền trả lời, Triệu Bính Tuất viện trưởng liền vội vàng truyền âm.
Hắn đối với Trương Huyền, là thật tâm tán thưởng, sợ xảy ra chuyện.
Y Sư sinh tử đấu không phải nói giỡn, hơi không cẩn thận, sẽ chết người a!
- Đa tạ hảo ý của Triệu viện trưởng, chuyện này vẫn là để ta tự mình tới xử lý!
Biết đối phương là vì tốt cho hắn, Trương Huyền khoát tay áo.
Phó viện trưởng thì sao? Y Sư lại như thế nào?
Xem ta giết ngươi như thế nào!
- Được rồi... Ngươi phải cẩn thận! Lúc trước Vưu phó viện trưởng từng cùng lão viện trưởng đi di tích cổ, sau khi lão viện trưởng mất tích cực kỳ tự trách, một năm qua tính cách trở nên cổ quái, ta sợ sẽ hạ sát thủ với ngươi... Một khi xuất hiện nguy hiểm, tốt nhất trực tiếp nhận thua, đến lúc đó, ta cùng Mi Trúc ra mặt hoà giải là được.
Triệu Bính Tuất lần nữa truyền âm tới.
Lúc trước lão viện trưởng phát hiện một di tích cổ, mang không ít người qua dò xét, nhưng mà phần lớn người đều mất tích, vị Vưu Hư này là một trong số những người còn sống sót.
Từ sau lần kia, tính cách liền thay đổi, cả ngày ở trong sân, cùng ai cũng không liên hệ, coi như hắn là Luyện Khí sư học viện viện trưởng, lời nói ở trước mặt đối phương có tác dụng hay không, cũng còn khó nói.
- Ân!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Lời nên nói đã nói xong, Triệu Bính Tuất thở phào nhẹ nhõm, rơi vào dưới đài cao.
Y Sư công hội đồng ý giao đấu, xem như hắn là Danh Sư lục tinh đỉnh phong, cũng không có cách nào sửa đổi.
Hô hô hô!
Rất nhanh, bọn người Mi viện trưởng cũng tới gần.
- Chuyện gì xảy ra? Để Trương sư tức giận như thế, không tiếc cùng Vưu Hư tiến hành Y Sư sinh tử đấu?
Vệ Nhiễm Tuyết hỏi.
- Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng, chẳng qua đã phái người hỏi thăm!
Triệu Bính Tuất nói.
- Hỏi thăm ai?
- Một học sinh của ta, cùng Tôn Nguyên là hảo hữu chí giao, không có gì bất ngờ xảy ra, một hồi liền có tin tức...
Triệu Bính Tuất gật đầu.
Danh Sư học viện lớn như vậy, chỉ cần nghe ngóng, vẫn rất dễ dàng biết được.
- Lão sư!
Vừa dứt lời, một trung niên đi tới.
- Ân, chuyện gì xảy ra?
Triệu Bính Tuất nhìn qua.
- Ta mới vừa hỏi thăm, là như vậy. Trương sư muốn cứu người, cùng Linh Tài các Ngụy Trường Phong Các chủ tìm Vưu Hư phó viện trưởng mua sắm một gốc Thập Diệp hoa! Vưu Hư phó viện trưởng nói muốn một gốc Vân Vụ hoa hối đoái!
Trung niên nhân nói.
- Vân Vụ hoa? Đây là để bọn hắn đi Vân Vụ lĩnh?
Mi trưởng lão nhíu mày, sắc mặt tái xanh.
- Ân! Buổi sáng hôm nay Trương sư mang Vân Vụ hoa đến, kết quả Vưu Hư phó viện trưởng vẫn không đổi... Lúc này mới chọc giận Trương sư, khảo hạch Y Sư lục tinh, cùng đối phương tiến hành sinh tử đấu!
Trung niên nhân giải thích một lần.
Chuyện này huyên náo lớn như thế, khẳng định không che giấu những người khác được, Tôn Nguyên cũng không có gì có thể che giấu, liền nói tất cả sự tình xảy ra.
- Lấy được Vân Vụ hoa, còn không đồng ý hối đoái, đây chính là cố ý!
Triệu Bính Tuất nhíu mày.
- Đúng vậy, Vân Vụ lĩnh, Thánh giả Linh thú rất nhiều, ta cũng không dám đi sâu, hái được bụi dược liệu kia, khẳng định bỏ ra đánh đổi cực lớn, thế mà còn bị cự tuyệt, khó trách Trương sư nổi giận, xem như ta, chỉ sợ cũng kìm nén không được!
Sắc mặt của Mi trưởng lão cũng khó coi.
Danh Sư, phải nói lời giữ lời! Đã đáp ứng liền phải tuân thủ, nếu không, làm sao giáo hóa chúng sinh, truyền thụ thiên hạ?
Lật lọng, bản thân là tối kỵ của Danh Sư.
- Bất kể có cố ý hay không, Trương sư tiến hành sinh tử đấu, có thể quá kích động hay không, hắn... có thể thắng được qua Vưu Hư phó viện trưởng sao?
Vệ Nhiễm Tuyết nhíu mày, tràn đầy lo lắng.