Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2012: Hi (*) (2)

Cùng phong ấn tiếp xúc, lập tức cảm thấy lực cản cường đại, ngăn lại bàn tay của hắn, căn bản duỗi không vào được.

Không cách nào đụng vào Đoạn Tục Thảo, sẽ không có biện pháp thu vào Không Gian giới chỉ, chỉ có thể đi một chuyến uổng công.

- Hừ, ta không tin còn không chạm được!

Thấy phong ấn chỉ ngăn trở, không có lực sát thương, hừ lạnh một tiếng, cơ bắp toàn thân Trương Huyền kéo căng, lực lượng đột nhiên gia tăng.

Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!

Phong ấn như bóng da bị đè ép, dẹp càng lợi hại, lực lượng đối kháng sẽ càng lớn.

- Kỳ quái...

Liên tục tăng lực, chân khí trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, cũng không thể đụng được Đoạn Tục Thảo, Trương Huyền nhăn mày lại, đang muốn rút cánh tay về, lại phát hiện, phong ấn trước mắt như dịch nhờn, một mực hút bàn tay, căn bản giãy giụa không ra.

- Trận pháp thật kỳ quái...

Trương Huyền dở khóc dở cười.

Những trận pháp khác, ngoại trừ nguy hiểm chính là nguy hiểm, cái này thì ngược lại, bàn tay bỏ vào, mang theo co dãn, rút về rõ ràng còn bị dính trụ, không lấy được dược liệu, còn không cách nào rời đi.

- Vu Hồn!

Nếu như chân khí, nhục thân không thể chạm đến dược liệu, Trương Huyền nhướng mày, lực lượng Vu Hồn lập tức khu động lên.

Ô...Ô...n...g!

Cỗ lực lượng này gia tăng, trận pháp như gợn nước lưu động, trở nên càng dẹp.

Chân khí trong cơ thể Trương Huyền đã sớm đạt đến Tòng Thánh đỉnh phong, nhục thân đạt tới Ngũ Diệu Kim Thân đệ ngũ trọng viên mãn, Vu Hồn trải qua Lôi Nguyên Châu bồi dưỡng, từ lâu đột phá đến Tòng Thánh đỉnh phong, lực lượng ba người chồng lên, coi như là Thánh Vực tam trọng cũng chưa hẳn có thể chống đỡ được.

Trận pháp trước mắt, phát ra thanh âm két... từ hình tròn biến thành hình bầu dục, lại biến thành bộ dạng bánh rán.

- Đi vào...

Trên đầu như bốc lên hơi nước, chân khí vận chuyển quá nhanh, tỏa ra khói trắng xì xì.

Giằng co một lát, Trương Huyền hét lớn một tiếng, bàn tay mãnh liệt dò xét về phía trước, ngón giữa cuối cùng ở trong giằng co hai ba phút, đụng phải cành lá của Đoạn Tục Thảo trong phong ấn.

Vù vù!

Thu vào Không Gian giới chỉ.

Rầm ào ào!

Dược liệu vừa tiến vào Không Gian giới chỉ, trận pháp lập tức phát ra một tiếng ba… biến mất.

Giống như không còn dược liệu, phong ấn cũng đã mất đi giá trị, chủ động tán loạn.

- Xem ra tuy Khổng Sư lưu lại dược liệu, nhưng cũng tương đương lưu lại khảo nghiệm, những dược vật này, không có đủ thực lực, căn bản cầm không ra! Đoán không sai, muốn lấy ra dược vật, đoán chừng chỉ có thể là Tòng Thánh đỉnh phong, cấp bậc mạnh, khẳng định càng thêm khó khăn. Như vậy cũng có thể cam đoan, dược vật là vì đột phá Thánh Vực mà dùng, còn đồng thời có thể kiểm nghiệm hậu bối cần dược liệu, có thể có tư cách Phong Thánh hay không!

Lau lau mồ hôi trên đầu, vẻ mặt Trương Huyền cười khổ.

Không hổ là Vạn Thế Chi Sư, suy nghĩ quả nhiên chu toàn.

Thực lực vượt qua, hoặc chưa đủ, đều khó có khả năng đạt được dược vật, coi như nhìn xem cũng vô dụng.

Vì vậy, Thiên Diệp Vương cũng đủ bi kịch, ở chỗ này trông hai năm, một cây dược liệu cũng không lấy được, xem ra đám người Kê Nham cũng không hiểu rõ tình hình, lúc này mới cảm thấy thực lực đối phương tiến bộ, cùng những dược vật này có quan hệ.

- Tuy dược liệu khác rất tốt, nhưng lấy ra quá tốn sức, hiện tại Đoạn Tục Thảo tới tay, rời đi trước cho thỏa đáng, nếu không, Thiên Diệp Vương trở về, muốn đi cũng đi không được rồi...

Phun ra một ngụm trọc khí.

Tuy những dược liệu này rất tốt, nhưng nơi đây thật sự quá nguy hiểm, muốn lấy đi cũng phiền toái, một khi bị Thiên Diệp Vương ngăn chặn, muốn chạy trốn cũng khó khăn.

Đang định rời phòng, đột nhiên ánh mắt khẽ động, rơi vào một đồ vật kỳ quái.

Là một đoàn dung dịch do bảy sắc hội tụ thành, ở trong phong ấn chậm rãi xoay tròn, tản mát ra khí tức đặc thù.

- Cái này, cái này... Đây chẳng lẽ là... Thất Thải Địa Quỳnh Dịch?

Hô hấp của Trương Huyền lập tức dồn dập lên, toàn thân cứng ngắc.

Hắn tu luyện Phong Thánh Giải tới Tòng Thánh đỉnh phong, muốn đột phá, chỉ kém một bảo vật, đó chính là Thất Thải Địa Quỳnh Dịch.

Bất quá, thứ này sinh trưởng ở chỗ sâu trong địa mạch, thế nhân hiếm thấy, coi như là hắn, cũng chỉ nghe qua tên, chưa bao giờ thấy qua.

Trước mắt thứ này, tản mát ra hào quang bảy sắc, lại cho hắn một loại cảm giác thân cận, càng là Khổng Sư tự mình lưu lại, không cần nghĩ, nhất định là thứ này!

- Đã có thứ này, Phong Thánh lại có gì khó...

Xiết chặt nắm đấm, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái đã đi tới trước mặt, năm ngón tay mở ra, lập tức cầm tới phong ấn.

Vật này là nhất định phải lấy được, chỉ cần luyện hóa, vây khốn ở Tòng Thánh đỉnh phong, có thể thuận lợi đột phá!

Trong Địa quật đạt tới Tòng Thánh đỉnh phong đến bây giờ, thời gian cũng đủ lâu rồi.

Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!

Kèm theo lực lượng của hắn, phong ấn lần nữa bẹp xuống, chân khí, nhục thân, hồn lực vận chuyển tới cực hạn.

- Chạy rất nhanh, hừ, Trương Huyền, lần sau đừng để cho ta gặp gỡ, nếu không, tuyệt đối cho ngươi chết không có chỗ chôn...

Đang dụng hết toàn lực lấy Thất Thải Địa Quỳnh Dịch trong phong ấn, chợt nghe bên ngoài đại điện có tiếng hừ lạnh vang lên, sau đó một thân ảnh cao lớn đi đến.

Đúng là Thiên Diệp Vương.

Một bên nói thầm, một bên đẩy cửa, vừa đi vào phòng, lập tức phát hiện không đúng, sau đó thấy được thanh niên ở cách đó không xa bàn tay chọc vào trong phong ấn, muốn vào vào không được, nghĩ ra ra không xong.

- Ngươi...

Vẻ mặt nổi giận, đang muốn động thủ, chỉ thấy đối phương giơ lên một cánh tay khác chào hỏi.

- Hi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất