Dừng lại một chút, trên mặt Trương Vô Trần chần chừ:
- Tu vi đạt tới loại cảnh giới như bọn họ, coi như không cách nào suy tính thiên cơ, cũng có thể trong cõi u minh cảm ứng được cái gì, đã khẳng định chưa chết, có lẽ... thật có khả năng còn sống!
- Huyết nhục tương liên, quả thực có thể cảm ứng được một ít, chỉ là... hồn đăng của hắn là ta tự mình lưu giữ, hồn cũng diệt... Lại không có thực lực, làm sao có thể sống sót?
Đại trưởng lão cũng kỳ lạ, mày nhíu lại cùng một chỗ, không biết nghĩ cái gì, qua thật lâu mới quay đầu nhìn qua:
- Đúng rồi, ngươi lại đi tra một chút, vị Trương Huyền này đến từ nơi nào, có người nhà hay không!
- Ừm!
Trương Vô Trần lần nữa rời đi, lần này đi thời gian tương đối dài, đại khái qua hai canh giờ, mới bay trở về:
- Bẩm báo đại trưởng lão, vị Trương sư này, đến từ chỗ ngoài vòng pháp luật không có Danh Sư tồn tại trong phạm vi Thanh Nguyên đế quốc! Hơn nữa, căn cứ Danh Sư đường ghi chép, là cô nhi, không có người thân, năm nay vừa vặn hai mươi tuổi!
- Ngoài vòng pháp luật... Cổ địa? Chẳng lẽ...
Đại trưởng lão tràn đầy kinh ngạc, trong mắt cũng hiện lên khó tin:
- Điều đó không có khả năng!
Lắc đầu, tại nguyên chỗ chuyển vài vòng, đột nhiên nhìn lại, mở miệng dặn dò:
- Vô Trần, hai ngày này, nghĩ biện pháp đưa hắn đến Huyết Trì, nhìn xem có thể nhận được cộng minh hay không!
- Huyết Trì là địa phương kích hoạt huyết mạch của tộc nhân, nhưng mà tình huống của vị kia, ngươi hẳn rõ ràng, coi như không chết... Cũng không có khả năng xuất hiện cái gì...
Trương Vô Trần không hiểu.
- Ta biết, nhưng... Thân là người vài vạn năm qua thiên phú mạnh nhất, đi vào địa phương vô số tiền bối kích hoạt huyết mạch, tất nhiên sẽ gây nên chấn động đặc thù, nếu có phản ứng, liền có thể xác nhận!
Đại trưởng lão gật đầu.
- Ta hiểu...
Trương Vô Trần nhẹ gật đầu.
- Đúng rồi, chuyện này, lặng lẽ tiến hành, không nên để cho bất kỳ người nào biết... Đặc biệt là vị Trương Huyền kia, sau lưng quan sát, đồng thời nói cho ta biết việc hắn làm!
Đại trưởng lão tiếp tục nói.
Trương Vô Trần ứng tiếng, lúc này mới xoay người rời đi.
Thấy hắn đi xa, ánh mắt đại trưởng lão không ngừng lóe lên, không biết nghĩ tới điều gì, xoay người đi đến chỗ sâu trong gia tộc, thời gian không dài thì tới một chỗ.
Là một tiểu viện không lớn, giờ phút này đóng thật chặt, bên ngoài nhìn không ra đặc thù mảy may.
Chẳng qua thần thức dò xét vào sẽ phát hiện, tình huống bên trong căn bản là dò xét không đến, tựa như phía sau cửa, là một thế giới khác. Ở trước cửa chuyển vài vòng, muốn gõ cửa, cuối cùng vẫn ngừng lại.
- Căn cứ Dương sư dặn dò, mấy ngày nay hẳn là ra, trước không quấy rầy, nếu không... Xuất hiện sai lầm, xem như ta, cũng không gánh nổi...
Buông cánh tay xuống, đại trưởng lão cuối cùng không có gõ cửa, mà xoay người quay trở về.
Dương sư chính là bế quan ở trong tiểu viện này, vốn nghĩ, nếu như xuất quan, liền cẩn thận hỏi lai lịch vị Trương Huyền này một chút, nhìn thấy cửa đóng chặt, chần chờ hồi lâu, vẫn không dám gõ.
Dương sư bế quan làm sự tình, quá quan trọng, coi như hắn thân là đại trưởng lão, cũng không dám quấy rầy, nếu không, công lao đổ biển, chắc chắn trở thành tội nhân của gia tộc.
Bất quá may mắn, Dương sư từng nói qua, lần bế quan này, nhiều nhất nửa năm, đoán không sai, mấy ngày nay sẽ đi ra.
Trong lòng Đại trưởng lão tràn đầy xoắn xuýt, Trương Vô Trần nhận được dặn dò, bay về phía phòng khách.
Sau khi trong lòng có suy đoán, cũng muốn nhìn xem vị Trương Huyền này, đến cùng có loại năng lực gì.
Thân ảnh cực nhanh, còn chưa tới trước mặt, liền thấy thất trưởng lão Vô Chân vội vã bay tới, vừa nhìn thấy đã hô lên:
- Tam trưởng lão, xảy ra chuyện lớn...
Trương Vô Trần nhíu mày, trong lòng toát ra một linh cảm không lành:
- Xảy ra chuyện gì?