Vô Tận Đan Điền

Chương 1100: Chiết Dực Chi Tiễn (2)

- Nhìn quang mang trên người hắn, phù hợp với cực hạn đại đạo, đây mới là biểu hiện của Thiên Hành sư vận chuyển tới cực hạn a. Dường như hắn còn có thiên phú Thiên Hành sư a.

- Tam Nguyên Kim Cương ba hắn hiểu, Tam Thiên Thanh Vân Đạo cũng biết, chuyện này... Người này cũng quá biến thái à nha...

- Đôi cánh phía sau hắn là cái gì vậy? Thật là lợi hại, tốc độ không chênh lệch hơn so với Thiên Hành sư là bao. Cả hai phối hợp lại, lại thêm Tam Thiên Thanh Vân Đạo phát huy đến cực hạn, tốc độ còn nhanh hơn Thiên Hành khá nhiều.

Nhiếp Vân đột nhiên bộc phát, đại điện lần nữa vang lên tiếng xôn xao.

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt ra nhìn, cảm thấy thế giới quan trước mắt bị đảo lộn.

Biểu hiện của thiếu niên trước mắt này đã triệt để phá vỡ nhận thức của mọi người, khiến cho mọi người có cảm giác sụp đổ.

Nếu chỉ hiểu Tam Nguyên Kim Cương ba, có thể luyện hóa Tiên Võ tông Chưởng giáo ấn cũng thôi đi. Thế nhưng tiểu tử này lại có thể thi triển ra Tam Thiên Thanh Vân Đạo, có được thiên phú Thiên Hành sư. Điều quỷ dị hơn nữa chính là, đôi cánh sau lưng kia, khẽ vỗ một cái thì lập tức có hiệu quả như là thuấn di về phía trước, hiệu quả quyết không dưới thiên phú Thiên Hành sư a!

Trên thế giới tại sao lại có quái thai biết nhiều thứ như vậy chứ?

Thật là đáng sợ!

- Là hắn?Đáng giận. Đáng giận!

Nhìn thấy sau lưng Nhiếp Vân sinh ra đôi cánh, thân thể Vân Huyên ở bên cạnh nhẹ nhàng run rẩy, hai mắt đỏ thẫm.

Khó trách một tiểu tử Nạp Hư cảnh đỉnh phong lại có thể mang tới cho nàng cảm giác kiêng kị, hóa ra là tiểu tử này đang giả heo ăn thịt hổ!

Không sai, cũng chỉ có quái thai này mới có được loại năng lực này, nếu như thiên hạ này lại có thêm một nhân vật như vậy nữa. Khi đó nàng cũng không cần sống nữa a!

Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt nàng lạnh lùng như băng, âm hàn như nước, hận không thể bổ nhào tới, ăn tươi nuốt sống đối.

Bất quá, hiện tại nàng cũng biết, nếu như xông lên sẽ không tốt!

Tám đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh chỉ là tranh đấu bên ngoài, chiến đấu chân chính là tỷ thí giữa các lão tổ Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong của các đại tông môn. Một khi lão tổ tám đại tông môn đánh bại Hạ Tuyền, cho dù bên này có nhảy nhót thế nào thì Hóa Vân tông cũng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!

Cho nên, tình huống hiện tại chỉ là cho có mà thôi!

Bọn hắn đang chờ đợi kết quả cuối cùng.

Nếu như hiện tại đã không nhịn được mà tùy tiện rat ay. Như vậy nhất định sẽ lọt vào rất nhiều đệ tử Hóa Vân tông cắn trả, tổn thất tăng lên, được không bù mất.

- Cánh? Chẳng lẽ là hắn? Không đúng... Cánh của hắn màu đen nha.

Di Hoa ở sau lưng Di Tĩnh nhìn về hai người đang tỷ thí trong trường, trong mắt hiện lên vẻ rung động, chỉ là nàng lại không dám xác nhận.

Trong bảy nữ nhân, chỉ có nàng từng thấy qua Nhiếp Vân sử dụng qua cánh. Bất quá lúc ấy chỉ là ma dực, cũng không phải là Phượng Hoàng chi dực. Cho nên mặc dù lần này có nhìn thấy thì nàng cũng không tin tưởng.

Dù sao, Nhiếp Vân ở với nàng hơn hai tháng, mà Vân Phong trước mắt này thực lực cường hãn tới cực điểm, ngay cả cường giả Phá Không cảnh đỉnh phong cũng không phải là đối thủ, nếu như quả thật là Nhiếp Vân mà nói, như vậy tiến bộ của hắn cũng quá lớn đi a!

Về phần sử dụng thiên phú Thiên nhãn, muốn nhìn thấu ngụy trang của đối phương. Kết quả nàng lại phát hiện ra, lực lượng linh hồn của đối phương rất mạnh, lại phối hợp với phương pháp đặc thù nào đó, cho dù thiên phú Thiên nhãn bài danh top trên cũng không thể nhìn ra được khác thường gì.

- Là tông chủ!

Khác với Di Tĩnh đang mê hoặc, hai mắt đám người Hồng Y trưởng lão sáng ngời, tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mỗi người đều hưng phấn tới mức hai tay nắm chặt lại.

Trước đó bọn hắn đã luôn nghi hoặc, người trí tuệ, mưu lược như tông chủ, đuổi giết Vân Huyên, Vân Huyên không có việc gì thì nhất định tông chủ cũng không có vấn đề gì a. Tại sao tới hiện tại còn không có xuất hiện cơ chứ?

Hơn nữa, tông chủ của bọn hắn đã sớm đi qua Hóa Vân tông, tới lúc này còn chưa có hiện thân, náo loạn cả buổi, lấy thân phận đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông, như vậy cho dù có xuất chiến giúp Hóa Vân tông thì cũng không ai có thể nói được nửa câu a!

Lợi hại!

Không hổ là người có được thiên phú Kiếm Đạo sư, có được trí tuệ và năng lực như vậy, căn bản không phải là thứ mà bọn hắn có thể tưởng tượng ra được.

- Đây là Phượng Hoàng chi dực của U Minh hoàng tộc!

So với đám người Kiếm Thần tông hưng phấn, trong một môn phái nữ tử chiếm đa số có một phụ nhân trung niên phu nhân nhìn hai cánh sau lưng Nhiếp Vân, sắc mặt có chút âm trầm.

- Khuynh Thành, ngươi tới đây!

Phụ nhân trung niên kia vẫy tay với đám người phía sau một cái.

- Sư phụ!

Lạc Khuynh Thành chậm rãi đã đi tới.

Phụ nhân trung niên này chính là Vô Thượng trưởng lão của Tĩnh Thiên tông, tên là Tĩnh Phàm!

- Ta truyền cho con Chiết Dực Chi Tiễn, con đã hoàn toàn khống chế hay chưa?

Tĩnh Phàm truyền âm.

- Vâng, đồ nhi không phụ kỳ vọng, đã hoàn toàn khống chế Chiết Dực Chi Tiễn, thu phát tự nhiên!

Lạc Khuynh Thành gật gật đầu, nói.

- Vậy là tốt rồi, Chiết Dực Chi Tiễn là pháp bảo chuyên môn đối phó với U Minh hoàng tộc, lúc trước tông sư khai phái của Tĩnh Thiên tông chúng ta trên tay U Minh hoàng tộc. Chủng tộc này chính là cừu nhân không đội trời chung với Tĩnh Thiên tông chúng ta!

Tĩnh Phàm cắn chặt răng rồi nói tiếp:

- Một lát nữa ta sẽ khiêu chiến thiếu niên này, đến lúc đó con thừa dịp hắn bất ngờ, bắn ra Chiết Dực Chi Tiễn!

- Thừa dịp bất ngờ, bắn ra Chiết Dực Chi Tiễn? Chuyện này... Sư phụ, Tĩnh Thiên tông chúng ta là danh môn chính phái, đánh lén như vậy có chút...

Lạc Khuynh Thành sững sờ nói.

- Hừ, con có biết U Minh hoàng tộc là chủng tộc như thế nào không? Vương giả quan trọng nhất trong Yêu nhân nhất tộc, gọi là U Minh tộc, mà vương giả đứng đầu trong U Minh nhất tộc chính là U Minh hoàng tộc. Có thể nói, U Minh hoàng tộc chính là vương trong vương của yêu nhân a! Đối với loại người này còn phải nói quy củ hay sao?

Tĩnh Phàm phất tay áo rồi nói.

- Vương trong ương của Yêu nhân? Nhưng mà.. Đã trở thành hoàng tộc thì có lẽ phải là nữ tử mới đúng a. Sao đây lại là một nam nhân?

Lạc Khuynh Thành nghi hoặc nói.

Phượng Hoàng, được phong là hoàng, hoàng là giống mái, U Minh hoàng tộc. Vừa nghe tên đã biết hắn là chủng tộc do giống cái làm chủ, đột nhiên xuất hiện một nam nhân, chuyện này làm cho nàng có chút kỳ quái.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất