Vô Tận Đan Điền

Chương 2007: Lang Tà (Hạ)

- Cho nên, ngươi nhất định phải cẩn thận...

Nhiếp Đồng nói.

- Yên tâm đi, những người khác ngươi lo lắng, ca ca ngươi vẫn chưa yên tâm sao? Người muốn giết ta rất nhiều, nhưng đều đã chết hết!

Thanh âm của Nhiếp Vân không lớn, lại mang theo một loại tự tin làm cho không người nào có thể cự tuyệt.

Loại tự tin này là trải qua thiên chuy bách luyện mới có, không phải tự đại, cũng không phải liều lĩnh, mà là một loại tâm hồn cường đại.

Đúng như bọn họ đoán, “tiểu đệ” của Nguyệt Trảm đích thật là Lang Tà.

Nghe được Nguyệt Trảm phân phó, Lang Tà đi tới trước hai người Nhiếp Vân, ánh mắt lạnh như băng, không nói chuyện, nhưng mọi người chung quanh đã biết ý của hắn.

Ở chỗ này, có rất nhiều trưởng lão của Quy Khư Hải nhìn xem, bất tiện ra tay, một khi tiến vào khu khảo hạch, chỉ sợ tử kỳ của tiểu tử này liền đến!

- Không cần nhìn, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên cùng Nguyệt Trảm kia đi quá, thân cận người nọ sớm muộn gì cũng chết ở trên tay ca ca ta, đi gần với hắn, ta sợ ngươi cũng sống không lâu...

Thấy ánh mắt của hắn lạnh như băng, Nhiếp Đồng duỗi lưng một cái nói.

- Ngươi nói cái gì?

Con ngươi của Lang Tà Nhãn nheo lại.

- Lời hữu ích không nói hai lần, đừng đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào...

Nhiếp Đồng chẳng muốn nói nhảm với hắn, thân thể xoay chuyển, đi đến Thông Thiên bia tương ứng của mình.

Mọi người chung quanh chứng kiến hai huynh đệ này, biết rõ bị cao thủ khu Thiên phẩm nhìn chằm chằm, còn có loại thái độ không sao cả này, tất cả đều run rẩy.

Hai người kia rốt cuộc là tâm lớn, hay có dựa vào gì?

Bất quá mặc kệ cái gì, đều không phải chuyện của bọn hắn, bọn hắn cần cân nhắc là làm sao không bị cường giả tìm được, đạt được càng nhiều phù lục.

Có thể đến nơi đây tham gia khảo hạch, đều là người thông minh, mặc dù Cửu Tiên trưởng lão nói hàm súc, nhưng kỳ thật mọi người đều biết, lần này khảo hạch, chính yếu nhất không phải đoạt, mà là trốn cùng nấp, đánh lén cùng ám sát!

Muốn đạt được càng nhiều phù lục danh ngạch nữa, đầu tiên phải ẩn tàng mình, không giấu được mình, ngươi làm sao chiến thắng?

Thật giống như thực lực của ngươi rất cường đại, thậm chí đạt tới Tạ Đào thứ nhất khu Địa phẩm, nhưng vạn nhất ngươi vừa ngoi đầu ra liền gặp Lang Tà thì sao?

Cho dù không gặp được Lang Tà, gặp được mấy người liên thủ, chỉ sợ cũng không phải đối thủ a!

Cho nên, thực lực có mạnh hơn nữa, cũng không dám nói có thể đi ngang, lão hổ cũng có lúc ngủ ngáy, hơi không cẩn thận sẽ bị những người khác cướp đoạt phù lục.

Nhất là thời gian kéo tới hai tháng, càng cực kỳ khảo nghiệm tinh thần, ý chí của con người.

Một khi không kiên trì nổi, tinh thần sụp đổ, không cần đối thủ ra chiêu, mình liền chết rồi.

- Rất tốt, vốn ta chỉ muốn phế bỏ ngươi, nhưng nhìn ngươi cùng tiểu tử kia kiêu ngạo như vậy, ta đột nhiên cải biến chủ ý, ngươi tốt nhất cầu nguyện không nên ở trong khu khảo hạch gặp được ta, nếu không, ta sẽ hành hạ chết ngươi, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, hối hận vì sinh ra trên thế giới này!

Vốn muốn tới đây uy hiếp Nhiếp Vân thoáng một phát, gia tăng áp lực trong lòng đối phương, ở trong khu khảo hạch biến thành chuột chạy qua đường, lại không nghĩ rằng uy hiếp còn chưa nói ra, trước liền bị đối phương uy hiếp, lửa giận trong lòng Lang Tà có thể nghĩ, không có trực tiếp bạo chết đã coi như không tệ.

- Được!

Nhiếp Vân khoát khoát tay, không thèm quan tâm, đi đến trước Thông Thiên bia thuộc về mình.

Chứng kiến bộ dáng của hắn, Lang Tà cảm giác giống như một quyền hội tụ lực lượng đánh lên bông, ngực nghẹn khó chịu.

- Rất tốt, đủ hung hăng càn quấy, ta hi vọng ngươi đến khu khảo hạch, cũng có thể hung hăng càn quấy như vậy!

Hừ lạnh một tiếng, Lang Tà đi tới trước Thông Thiên bia, sắc mặt trầm thấp, thanh âm vang vọng ở trong tai mọi người phụ cận:

- Bằng hữu tiến vào khu vực này nghe kỹ, sau khi đi vào, ai có thể giúp ta bắt tiểu tử này, hoặc nói cho ta biết vị trí cụ thể của hắn, ta sẽ trực tiếp cho hắn mười phù lục danh ngạch làm thù lao!

- Cái gì? Mười miếng phù lục danh ngạch?

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đồng thời nổ tung, cả đám nhìn về phía Nhiếp Vân, ánh mắt lửa nóng, như kẻ lang thang vài ngày chưa ăn cơm, thấy được đồ ăn mỹ vị.

Nhóm đầu tiên khảo hạch tổng cộng 5000 người, phân thành 16 khu vực, mỗi khu vực không tới 300 người, mới mở miệng liền hứa hẹn mười miếng, tuyệt đối là đại thủ bút!

Rất nhiều người phấn đấu hai tháng, chỉ sợ cũng không chiếm được nhiều như vậy!

Cũng không phải bọn hắn không có thực lực, mà là chỗ thí luyện khẳng định không nhỏ, ở địa phương rộng lớn tìm kiếm người có chủ tâm muốn tránh tránh, cũng không phải chuyện dễ dàng!

Có thể tưởng tượng, nếu quả thật có thể được mười phù lục danh ngạch, cho dù về sau không tìm được thêm cái nào, ít nhất cũng có thể bảo chứng danh ngạch đệ tử nội môn rồi.

Loại hấp dẫn này thật sự quá lớn, lập tức ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Nhiếp Vân, hiện tại bọn hắn còn không dám ra tay, nhưng một khi tiến vào khu vực, sẽ như sói đói xông lại.

- Nhớ kỹ hình thể dung mạo, linh hồn khí tức của tiểu tử này, đừng cho hắn chạy thoát...

- Yên tâm đi, ta đã lĩnh ngộ Truy Tung Đại Đạo, vừa rồi lặng yên không một tiếng động thả lạc ấn ở trên người hắn, muốn chạy trốn truy tung của ta, ít có khả năng!

- Tuy tiểu tử này là một thiên tài, nhưng đáng tiếc quá ngông cuồng, bằng không thì, nhất định sẽ có một tiền đồ không tệ, bị nhiều người nhớ thương như vậy, dữ nhiều lành ít!

- Súng bắn chim đầu đàn, muốn trách thì trách mình, Nguyệt Trảm là người nào? Nhân vật xếp hạng thứ hai khu Thiên phẩm, loại người này hắn cũng dám đắc tội, đây không phải muốn chết là cái gì?

Các loại thần niệm không ngừng va chạm, tất cả người khảo hạch đã coi thiếu niên này trở thành người chết.

- Hừ, hung hăng càn quấy với ta, tiểu tử, thời điểm lão tử hung hăng càn quấy, ngươi còn không biết ở đâu chơi bùn đây này!

Thấy mọi người nhiệt tình, Lang Tà cười lạnh, bàn tay trảo một cái. Lòng bàn tay xuất hiện trên trăm ngọc phù, lần lượt phân phát cho mọi người, chỉ cần có người phát hiện Nhiếp Vân, bóp nát ngọc phù, là hắn có thể biết rõ phương vị, rất nhanh tiến đến.

Nhìn xem động tác của hắn, Nhiếp Vân cũng không để ý, ngược lại thần sắc lạnh nhạt, suy nghĩ sự tình khảo hạch.

Thời gian khảo hạch là hai tháng, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, hiện tại việc cấp bách của hắn là dung hợp thiên phú Linh Hồn sư cùng thiên phú Võ Đạo sư, dựa theo suy tính, ít nhất cần nửa tháng, thời gian khảo hạch là hai tháng, quá đầy đủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất