Chương 26: Tuổi Thơ
Trở về phòng, Tô Bạch không có đi làm bài tập.
Cũng không phải là hắn không muốn làm, mà là hắn thật sự không làm được.
Đoàn Đông Phương và Hàn Thành giao bài tập hai môn anh và toán, Tô Bạch nhìn không hiểu thì làm thế nào bây giờ?
Ngữ văn hắn có thể hiểu và làm được, nhưng Lý Tân không có giao bài tập trong kỳ nghỉ.
Theo như lời ông ấy nói, đây là một kỳ nghỉ, phải nghỉ ngơi cho thật tốt, chơi cho thật đã. Chờ khi bắt đầu đi học trở lại thì hẵng nghiêm túc, tập trung nghe giảng bài.
Chỉ là hắn coi thường lượng bài tập do các giáo viên khác giao.
Đám người Tô Bạch bọn họ, bắt đầu nghỉ từ bảy giờ sáng thứ bảy, ba giờ chiều chủ nhật phải đến trường, thêm vào quá nhiều bài tập, thời gian nghỉ ngơi mỗi tuần ít đến mức đáng thương.
Đương nhiên, đây chỉ là nhằm vào những học sinh giỏi hoàn thành bài tập đúng giờ, trước kia Tô Bạch không bao giờ nằm trong số đó.
Trước đây, tâm trạng Tô Bạch rất tốt, chủ nhật bảy giờ đến lớp tự học buổi tối, hoặc là tự học vào buổi tối sau khi tan học. Nếu tâm trạng không tốt, vậy phải đến thứ hai, đến khi buổi tự học kết thúc hắn mới đến trường.
Vì thế, kỳ nghỉ của Tô Bạch là một kỳ nghỉ thật sự.
Tô Bạch trở về phòng mở tivi lên xem, liền phát hiện truyền hình không có tín hiệu, không thu được kênh.
Tô Bạch chạy đến lầu hai và gạt tuyết phủ lên trên chảo vệ tinh, tivi dưới lầu mới phát ra âm thanh.
Hiện tại, ở nông thôn không còn người nào dùng ăng ten để xem tivi nữa rồi, cơ bản là nhà nào cũng lắp chảo vệ tinh này rồi.
Chảo vệ tinh chia làm chảo lớn và chảo nhỏ. Chảo nhỏ đắt hơn chảo lớn một chút, chỉ cần đặt ở vị trí tốt, không có cây cối che chắn tín hiệu thì có thể thu đến bốn mươi, năm mươi kênh. Về cơ bản, các đài truyền hình vệ tinh khắp cả nước đều có thể thu sóng được, so với việc chuyển động ăng ten để thu sóng một số kênh địa phương thì tốt hơn rất nhiều, không biết tốt hơn bao nhiêu.
Đương nhiên, loại chảo vệ tinh này bị trung ương nhà nước đời sau nhiều lần ra lệnh cấm nên nó dần dần bị set-top box thay thế.
(Set-top box: Gọi tắt là STB, đây là thiết bị nằm trung gian giữa nguồn tín hiệu và TV, có chức năng giải mã tín hiệu truyền hình thu được và sau đó chuyển những dữ liệu đó thành âm thanh và hình ảnh được trình chiếu trên màn hình TV. )
Tô Bạch dùng điều khiển từ xa chuyển sang một vài kênh nhưng không tìm được bất kỳ chương trình nào làm hắn cảm thấy hứng thú, hắn mệt rã rời co vào trong chăn bắt đầu ngủ.
Tô Bạch ngủ một giấc rất thoải mái, trong trường học không có điều hòa, ngủ ở trên tấm phản cứng vào ban đêm bất cứ lúc nào đều có thể giật mình tỉnh giấc vì lạnh. Tuy hiện tại nhà bọn họ không điều hòa, nhưng lại có thảm điện và ngủ ở trên thảm điện rất thoải mái. Tô Bạch ngủ một lèo tới giờ ăn cơm tối mới bị bà nội đánh thức.
Cơm tối rất đơn giản, đáy nồi là nước cơm khoai lang, trên lồng hấp là bánh màn thầu và thịt gà còn lại của buổi trưa.
Sau khi ăn xong cơm tối, Tô Bạch tiếp tục chui vào trong chăn.
Tuyết vẫn rơi, tuyết động trên sân đem một nửa cơ thể con gà trống bao phủ lại.
Mới vừa ngủ dậy, lúc này nằm xuống không thể ngủ được nữa, Tô Bạch lại mở tivi lên.
Tô Bạch vốn tưởng rằng khung giờ vàng buổi tối hẳn là có chương trình nào đó để hắn cảm thấy hứng thú, nhưng trên thực tế là hắn nghĩ quá nhiều rồi.
Một vài bộ phim truyền hình hay, lúc Tô Bạch học cấp 2 đã xem tất cả chúng trên đĩa CD rồi, mà sau năm 2012 mới có phim mới. Tô Bạch rất ít khi xem phim, những bộ phim sau này để lại ấn tượng tốt cho hắn cũng chỉ có Lang Gia Bảng, Danh Nghĩa Nhân Dân, còn phim điện ảnh sau này thì hắn xem nhiều.
Nếu như là kiếp trước, chương trình Khoải Bản đang phổ biến của Mang Quả đúng là có thể làm cho hắn xem say sưa ngon lành, chỉ là hiện tại, vô vị.
Nếu như thần tiên hoặc là thần thoại được phổ biến rộng rãi, Tô Bạch còn có thể cảm thấy hứng thú.
Sau tất cả, Hồ Ca là người duy nhất Tô Bạch yêu thích.
Không chỉ có Tô Bạch, có rất nhiều người bằng tuổi với hắn đều là bột hồ tiêu.
Hết cách rồi, đối người thuộc thế hệ 9x, hai bộ phim Tiên Kiếm có ảnh hưởng lớn, thực sự là quá to lớn.
Thời niên thiếu, người nào mà không muốn trở thành người hào hoa phong nhã, mang trường kiếm đi khắp chân trời đây?
Thời niên thiếu, người nào mà không cầm gậy gỗ tự gọi mình là Lý Tiêu Dao đây?
Giấc mộng võ hiệp, người thiếu niên nào mà chẳng có?
Cũng chính bởi vì vậy, nó khiến cho Tô Bạch đọc rất nhiều tiểu thuyết tiên hiệp huyền ảo, tự động đặt bản thân mình vào vai nam chính.
Đó cũng là lý do tại sao rất nhiều IP tiểu thuyết mạng được nhiều người sau này chuyển thể thành phim điện ảnh hoặc phim truyền hình và từ đó có rất nhiều vào Weibo tìm kiếm Hồ Ca.
*IP (intellectual property): Tài sản trí tuệ
Tô Bạch lúc này chuẩn bị đổi chảo vệ tinh thành DVD, sau đó chất từng chồng đĩa DVD bên cạnh, rồi cứ hai tuần mỗi lần về xem phim điện ảnh.
Về phần tại sao không xem phim của Lâm Chính Anh, đó là bởi vì đã hơn nửa đêm, ngoại trừ nhà Thái Bình ra thì những nhà còn lại đều không có người, vì người bên trong đều đi nơi khác làm việc.
Tô Bạch không dám xem một mình, người hàng xóm Thái Bình của bọn họ vẫn còn chưa có đi nơi khác, đó là bởi vì họ sắp làm hộ khẩu cho con trai, chờ làm xong rồi mới đi.
Ngày hôm nay, khách ăn cơm trong nhà Thái Bình chính là ông ấy muốn dựa vào mối quan hệ giúp con trai của mình hoàn thành xong sổ hộ khẩu.
Ở nông thôn, người nào muốn ăn cơm no thì chỉ cần trồng trọt. Nhưng bây giờ đã là năm 2012. cơm không đủ no, sau khi sinh con cái, người nào mà không muốn con cái mình được học tập, được ăn ngon mặc đẹp nên bắt buộc phải đi nơi khác làm việc.
Huống chi, nông thôn rất chú trọng việc nối dõi tông đường, dù sinh được bao nhiêu người con gái, cũng cần phải có một bé trai. Vì tương lai của người con trai, bọn họ nỗ lực kiếm tiền để đứa con có thể cưới được vợ.
Tô Bạch và những người khác lấy vợ không hề rẻ chút nào. Hiện tại là năm 2012. lễ hỏi cần phải có mười mấy vạn rồi, mà sau này ngoại trừ mười mấy vạn lễ hỏi ra, còn phải có phòng có xe mới được.
Nhưng coi như là như vậy đi nữa, với lý do nhiều còn hơn thiếu nên hàng năm có rất nhiều người độc thân.
Ngay lúc Tô Bạch đứng dậy muốn tắt tivi, bởi vì thân thể gần điều khiển từ xa, không biết ấn vào số nào, tiếng hát trên tivi làm cho Tô Bạch đình chỉ động tác.
*Trời nắng, ngày mưa, hạ màn rồi lại tiếp tục*
*Lưu luyến, đêm qua, sao băng xẹt qua mây khói*
*Luôn xuyên qua trong giấc mơ, là muôn vàn ánh sao rực rỡ lấp lánh*
*Khi tỉnh lại, hiện ra trước mắt là lời hứa phủ đầy bụi*
*Cuộn sóng lật qua biển rộng, lắng nghe nỗi nhớ của gió*
*Tôi xuyên qua nhân gian, mới nhớ tới gương mặt của cậu*
*Ngẩng đầu, nhìn thấy, phong hoa tuyết nguyệt đầy trời*
*Quay đầu, phát hiện, cậu ở ngay bên cạnh tôi.
Nếu như chỉ nghe bài hát mà không nhìn tên phim, bạn rất khó tưởng tượng, đây là ca khúc kết thúc phim Robot biến hình cơ chiến vương.
Bài hát này tên là Lời Hứa do Trần Khiết Lệ biểu diễn, sau này được Tô Bạch đưa vào danh sách những bài hát thời thơ ấu.
Thất Kiếm Anh Hùng, Robot biến hình cơ chiến vương, Thần bếp Tiểu Phúc Quý, ba bộ phim hoạt hình này là những phim có ca khúc kết phim theo Tô Bạch đánh giá là tác phẩm đỉnh cao.
Trước tiên, không nói đến ba bộ hoạt hình này có thể khiến cho người ta nghĩ đến thứ gì đó cao cao tại thượng, chỉ là nhạc đầu phim và cuối phim của ba bộ hoạt hình này đều có thể đánh bại nhiều bộ phim hoạt hình được sản xuất trong nước.
Kể từ sau ba bộ hoạt hình này, những ca khúc phim dần dần bắt đầu xuống dốc, rất nhiều phim hoạt hình sản xuất trong nước dần dần trẻ hóa hơn.
Còn nhớ khi đám người Tô Bạch học lớp 7 cùng thảo luận về phim Robot biến hình cơ chiến vương, mỗi người đều có thể kể ra chi tiết kỹ năng của từng nhân vật trong phim, bảy thanh kiếm của phim Thất Kiếm Anh Hùng có tên gọi là gì, mỗi người xem nhiều thành thuộc.
Về sau Tô Bạch xem xong bộ phim Thần bếp Tiểu Phúc Quý ở Trạm B, hắn vẫn còn ngơ ngác ngẩn người cả nửa ngày.
Đối với thế hệ 9x, đây mới chân chính là tuổi ấu thơ của bọn họ.