Chương 164: Tà vật cá chình lên sàn bị chém (3)
Có thể trở thành thành viên của cục đặc biệt, tất có chút tài năng, bởi vậy đây cũng là nguyên nhân mà Lưu Ảnh tin tưởng đối phương, nói ra quá chuyên nghiệp, giống như đối với nha sĩ đã trồng răng cho hắn, mỗi chữ đều biết tổ hợp lại thì thành không thể hiểu được, dù sao cũng cảm thấy thật lợi hại.
Không cần biết có hiểu hay không.
Lợi hại là được.
"Ông Trương, chúng ta còn có chuyện nữa." Lâm Phàm nói.
Lưu Ảnh nói: "Không gấp, không gấp chút nào, đêm nay tôi đi tìm hai người, đến lúc đó còn mong đại sư giúp tôi, vấn đề này tôi đã phiền não rất lâu, từng nghĩ tới trồng tóc, đáng tiếc rất đắt, hiện giờ gặp được đại sư rồi, tôi cảm thấy cơ hội của tôi tới rồi."
Tán gẫu một hồi.
Hắn đứng ở cửa nhìn bóng dáng kia đi xa dần, vẫy vẫy tay, hưng phấn nắm chặt nắm tay mình.
"Ya!"
Kích động đến mức khó có thể đi vào giấc ngủ.
Một vị đồng nghiệp vỗ bả vai của Lưu Ảnh nói: "Tôi cảm thấy hai người này có chút vấn đề, hình như đầu óc có chút không quá bình thường."
Gương mặt Lưu Ảnh đầy ý cười dần dần biến mất, mất hứng nói: "Anh nói cái gì vậy, đừng nói đại sư như vậy, bằng không tôi sẽ tức giận đấy."
Đồng nghiệp bật cười, dỗ Lưu Ảnh.
Chỉ nói mà thôi.
Chỉ là cảm giác thôi, cũng chưa nói cái gì.
...
Hương vị tươi!
Một nhà hàng hải sản có chút danh tiếng ở thành phố Diên Hải.
Bên trong nhà hàng.
Đám nhân viên phục vụ rất bận rộn, thực khách có hơi nhiều, đều đã bận đến mức không xong.
Nhà hàng của bọn họ có giá cả vừa phải, thức ăn đa dạng phong phú, hơn nữa hương vị làm ra là nhất tuyệt, quan trọng nhất chính là lợi nhuận ít nhưng tiêu thụ nhanh, một bàn kiếm của anh ba đến năm trăm không tính là ít, sáu bảy trăm không tính là nhiều.
Hải sản mà, mánh lới cao cấp chính là vận chuyển bằng đường bay.
Cái coi trọng chính là độ tươi của nguyên liệu nấu ăn.
Nhà bếp phía sau.
Nhân viên phục vụ nói: "Bàn số ba thêm một phần sushi cá chình cuộn cầu vồng, tốc độ phải nhanh, khách hàng là người nóng tính."
"Đã biết."
Đầu bếp đi tới trước bể cá, nhìn cá chình bên trong, lựa chọn một con ngon mới được.
Cá chình bình thường cũng không biết bản thân sẽ trở thành một phần cao lương mỹ vị trước mặt thực khách, bơi rất vui vẻ, chỉ sợ người khác không biết chúng nó rất khỏe mạnh.
Mà trong đó có một con cá chình rất kỳ lạ.
Biểu hiện của nó giống như đang hấp hối, sắp không sống được, nhưng vẫn theo thói quen nảy lên một cái, chứng minh nó còn sống.
Tà vật cá chính rất thông minh, khi ở biển nhìn thấy bên bờ một đứa trẻ rất thích nuôi cá, nó liền chủ động tới gần, để cho đứa trẻ kia bắt lấy nó, đúng lúc nhàn nhã không có chuyện gì, đi tới nhà ngươi ở tạm một thời gian.
Cũng không nghĩ đến... cha mẹ của đứa trẻ kia khi nhìn thấy nó liền trực tiếp bán nó đến nhà hàng hải sản.
Nó muốn phản kháng, chẳng qua nhìn thấy trong bể cá có nhiều cá chình như vậy, nó suy nghĩ lại hay thôi, ẩn náu ở nơi này tất sẽ tốt hơn, vì để nhân loại không chú ý tới nó, vẫn nên giả vờ có chút suy yếu.
Đầu bếp kia nhìn thoáng qua, trực tiếp vớt tà vật cá chình ra ngoài, dù sao cũng sắp chết rồi, đúng lúc để cho khách ăn, nếu thật sự đã chết, như vậy cũng không đáng tiền nữa.
Tà vật cá chình bị đặt trên cái thớt gỗ, trong lòng rít gào, nhân loại ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy con dao thái sắc bén trong tay đầu bếp, đây là muốn giết chết nó à.
Phản kháng, phải phản kháng.
Ngay sau đó.
Có âm thanh hạt đậu vỡ ra truyền tới.
Đầu bếp rất nghi hoặc, tiếng vang từ đâu ra, nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện cá chình trên thớt gỗ có sự biến họa.
Bùm bùm!
Hồ quang điện chạy xung quanh thân của tà vật cá chình.
"A! Tà vật a!"
Đầu bếp thét chói tai, giơ dao thái đang hạ xuống, mạnh mẽ bổ về phía tà vật cá chình.
Xịt!
Máu tươi bắn ra.
Cá chình trực tiếp bị chém thành hai phần.
Thật đáng sợ.
Nhưng chính là muốn chém ngươi.
Đầu bếp hình thể mập mạp lau cái trán đầy mồ hôi.
"Làm tao sợ mất dép, vãi thật!"
Hồ quang điện biến mất.
Tà vật cá chình trừng mắt, chưa chết, mà là bị một dao này chém có chút mù mờ.
Tiếng thét chói tai của ngươi không phải là chạy chối chết sao?
Vậy mà thật sự chém ta?
Cục đặc biệt kiểm tra đo lường tình huống năng lượng dao động của tà vật.
Ngay lập tức thông báo cho thành viên.
- Thông báo! Thông báo! Nhà hàng Hương vị tươi trên đường Tân Dương xuất hiện năng lượng dao động của tà vật, thành viên phụ trách phạm vi này lập tức tới đó, thành viên gần đó tới hỗ trợ.
Tà vật xuất hiện, nghĩa là có tai nạn xảy ra.
Các thành viên nghỉ ngơi nhận được tin tức, đầu tiên là trấn an bạn gái, sau đó vội vàng đi tới đường Tân Dương, chỉ là nghỉ phép không tên, quả thật có chút phiền phức.
Sức chiến đấu ít nhiều giảm xuống ba phần.
Hiện trường đường Tân Dương.
Các thực khách bối rối chạy từ bên trong Hương vị tươi ra ngoài, có người chạy quá gấp té ngã trên mặt đất, mẻ mất một miếng răng, miệng toàn là máu, không để ý vết thương, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, chạy thôi.
"Cứu mạng, ai tới cứu chúng tôi với."
"Tà vật, tà vật rất lớn."
"Mẹ ơi, mẹ ở đâu."
Một cô bé con khoảng bốn đến năm tuổi đứng khóc ở trên đường đi, sợ hãi nhìn người chạy trốn, cô bé đang tìm mẹ của mình.
Mẹ bảo dì dẫn cô bé đi ăn cơm.
Chỉ là dì chạy mất rồi.
Hu hu!
Tiếng khóc vang lên trong sự hỗn loạn thật chói tai.
Phanh!
Một bóng dáng mập mạp bị đánh từ bên trong nhà hàng ra, ngã xuống trên đường.
Âm thanh quái dị kêu lên truyền đến.
Tà vật cá chình chậm rãi tiêu sái đi từ trong nhà hàng ra, thân như rắn, không vảy, bóng loáng, tứ chi dài.
Nó hiện giờ rất tức giận.
Nhân loại dùng dao chém nó thành hai, đối với nó mà nói chính là sự sỉ nhục khó có thể tha thứ được.
Con heo mập dơ bẩn cầm dao chém nó, hành vi chết tiệt.
Tiếng khóc khó chịu.
Tà vật cá chình chán ghét tiếng khóc của nhân loại, dần dần, nó nhìn về phía cô bé con đứng giữa đường, phát ra âm thanh quái dị, thật giống như đang nói:
Chính là ngươi đang khóc đó sao?
Vậy thì chết đi cho ta.