Chương 190: Dẫn ông gia nhập thế giới của bệnh nhân tâm thần
Kim Thượng Võ nhìn người đàn ông một mắt muốn hỏi thêm.
Hai người này rốt cuộc có chuyện gì đấy? Nếu đã không có chuyện gì sao vẫn đợi ở đây?
Người đàn ông một mắt cười rồi giới thiệu:
“Tôi giới thiệu với ông, hai vị này là thành viên mới gia nhập bộ phận đặc biệt của chúng tôi. Vị này là ông Trương, ông ấy rất giỏi, rất có thành tựu trong lĩnh vực châm cứu trị liệu. Nếu ông thấy không khỏe ở đâu có thể để ông ấy châm cho ông.”
Ác long cuối cùng cũng chịu nói chuyện, là muốn đào cái hố cho đối phương cơ đấy.
Kim Thượng Võ nhìn ông Trương, nói thật thì ông ta quả thực có chút không tin, không phải ông ta xem thường người khác mà là vẻ mặt và ánh mắt của đối phương khiến ông cảm giác có vấn đề.
Nhưng người đàn ông một mắt gợi ý.
Ý định ban đầu của ông ta là muốn nói chuyện tử tế với Kim Thượng Võ, nếu như không phải hai người này xuất hiện rất có thể cuộc trò chuyện sẽ kết thúc ở đây. Bây giờ có cơ hội rồi, ông ta đương nhiên sẽ nắm bắt cơ hội.
“Được thôi.”
“Vậy thì thử xem, đúng lúc gần đây cổ có hơi mỏi.”
Kim Thượng Võ cười, đồng ý rất thoải mái.
Ở phòng làm việc.
Kim Thượng Võ nằm thẳng trên sofa, nghiêng đầu nói: “Công việc lâu dài làm cho cột sống cổ không thoải mái lắm, đi bệnh viện kiểm tra bác sĩ nói tình trạng của tôi có thể trị được phần ngọn nhưng không trị được phần gốc.”
“Giao cho tôi.”
Ông Trương là một ông lão rất tự tin, ông ta có lòng tin rất lớn với khả năng châm cứu của mình. Nửa bước công pháp vận hành vũ trụ không phải trò đùa mà là trải qua thực nghiệm trên người nhiều năm đến cuối cùng mới hình thành năng lực.
Ông ta trấn an Kim Thượng Võ để Kim Thượng Võ không lo lắng.
“Ông Trương, cố lên.” Lâm Phàm nắm tay cổ vũ ông ta.
Ông Trương nói: “Tôi sẽ cố gắng.”
Người đàn ông một mắt bình thản uống trà rồi rút một điếu thuốc rẻ tiền. Nét mặt không có biểu cảm nhìn Kim Thượng Võ đang nằm ở đằng kia, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Đến cũng đến rồi, nếu không giữ lại một vài hồi ức đẹp đẽ thì chẳng phải rất đáng tiếc sao.
Ông Trương nâng niu móc ra cục cưng của ông ta, nhẹ nhàng vuốt ve hộp kim châm, cười nói: “Đây là hộp kim châm ông tặng cho tôi, tôi vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận.”
Người đàn ông một mắt giơ ngón tay cái lên với ông Trương, mời bắt đầu màn biểu diễn của ông.
Kim Thượng Võ nhìn thấy kim châm vừa dài vừa mảnh nhưng không quá lo lắng. Thuật châm cứu của Trung y rất tuyệt, hiện nay có rất nhiều viện dạy châm cứu, mục đích là muốn chứng minh với viện y học rằng cho dù không có phương pháp điều trị ánh sáng xanh của họ cũng có thể dựa vào châm cứu điều trị cho rất nhiều người.
Một suy nghĩ rất tốt.
Quả thực rất có tính xây dựng.
Vả lại ông Trương lớn tuổi nên cách cầm kim rất chuyên nghiệp, vừa nhìn là thấy ngay đây là bậc thầy chuyên nghiệp.
Ông Trương: “Tôi có thể không phải là bậc thầy sao? Tôi châm cho Lâm Phàm mỗi ngày đấy được không hả?”
Không phải là tôi giỏi cỡ nào.
Mà là làm nhiều quen tay.
“Đừng căng thẳng, hãy tin tưởng vào trình độ của tôi. Phương pháp nửa bước vận hành vũ trụ do tôi nghĩ ra rất lợi hại, bạn của tôi cũng rất tin tưởng ở tôi.”
Đợi đã, hình như có chút vấn đề.
Kim Thượng Võ cảm thấy ý nghĩa trong câu nói này để lộ ra chút vấn đề. Dựa theo tư duy của người bình thường mà nói chắc chắn không thể nào nói như thế. Nhưng lúc này người muốn châm cứu cho ông ta lại nói ra lời khiến ông ta hoảng sợ.
Rốt cuộc là tốt hay xấu đây.
“Đừng nhúc nhích, châm đầu tiên.”
Phập!
Châm đầu tiên rơi xuống!
“Có cảm giác gì không?”
“Không có.”
“Ồ, đó là chuyện bình thường.”
Ông Trương cầm kim châm đi tìm vị trí đặc biệt. Kim Thượng Võ nói cột sống cổ có vấn đề vậy thì chắc chắn phải châm vào huyệt ở cổ, nhưng đối với ông Trương mà nói, vị trí mà ông ta châm có ý nghĩa đặc biệt.
Khó chịu chỗ nào thì châm chỗ đó mới là cảnh giới cao nhất trong phương pháp châm cứu tùy tâm sở dục.
Mò mẫm châm được mấy châm.
Người bình thường không thể hiểu được phương pháp này.
Chỉ có ông Trương mới hiểu, thấu hiểu triệt để cùng với hành động thực tế. Trải qua nỗ lực trong nhiều năm, ông ta đúc kết được từ sở trường của nhiều người, nguyên lý xoay chuyển vũ trụ do giáo sư Tinh Không truyền dạy, tự sáng tạo ra nửa bước công pháp xoay chuyển vũ trụ kinh thiên động địa của hôm nay.
Châm thứ hai!
Rất chính xác.
Kỹ thuật sắc bén, động tác uyển chuyển đưa đến cảm giác rất tự nhiên.
Người đàn ông một mắt nhìn chằm chằm vào kỹ thuật của ông Trương.
Ông ta vẫn luôn nghi ngờ làm sao mà ông Trương có thể làm được như vậy. Chỉ dựa vào mấy cây châm bạc đã có thể làm kẻ mạnh như ông ta ngất xỉu. Nói thật thì nếu không phải từng đích thân cảm nhận thì đó là chuyện không dám tưởng tượng ra.
Chỉ là dù nhìn rất tỉ mỉ.
Nhưng ông ta vẫn không nhìn ra rốt cuộc ông Trương tiến hành châm cứu dựa vào cái gì.
Vị trí huyệt đạo?
Hay là năng lực đặc biệt nào đó.
“Có cảm giác không?”
“Có hơi tê tê.”
“Tình trạng bình thường.”
Hỏi đáp thế này có hơi khập khiễng nhỉ.
Không có cảm giác là bình thường, có cảm giác cũng là bình thường.
Kim Thượng Võ cảm thấy có một dự cảm không lành, tuy rằng dự cảm này còn chưa chắc chắn nhưng một khi xuất hiện suy nghĩ này thì chứng tỏ chuyện đã có chút không rõ ràng.
Lâm Phàm khom lưng nhìn vị trí châm kim của ông Trương, gật gật đầu nói:
“Vị trí châm kim này đúng là không tệ.”
“Trông có vẻ thật sự không thoải mái.”
“Ông Trương, bây giờ ông giỏi thật đấy.”
Anh khen ngợi ông Trương lại không có chút gì gọi là khen ngợi thật sự, thậm chí còn có thể khiến người khác cảm thấy sợ hãi, cứ cảm thấy nói hay không nói cũng không có gì khác biệt.