Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 319: Tiểu Bảo: “Tôi sợ!” (2)

Chương 319: Tiểu Bảo: “Tôi sợ!” (2)
Tà vật Sư Hổ thú dường như có chút hoang mang, nhìn trái banh lăn, cảm giác là hiển nhiên bị làm nhục.
Loài người kia... Đang làm nhục nó.
Lâm Phàm quay đầu lại nói: "Ông Trương, hình như nó không có hứng thú."
Ông Trương nói: "Không đâu, trên TV cũng làm vậy mà?"
"Lâm Phàm, tôi sợ." Tiểu Bảo rúc đầu, hơi có vẻ nức nở nói.
Lâm Phàm không nghĩ tới Tiểu Bảo biết sợ. Anh chỉ vào tà vật Sư Hổ thú nói: "Cậu sợ nó sao?"
"Ừ." Tiểu Bảo gật đầu.
"Vậy được. Cậu sợ thì tôi sẽ đuổi nó đi, chúng ta không chơi với nó."
Lâm Phàm không ngờ Tiểu Bảo sợ, vốn tưởng rằng Tiểu Bảo sẽ thích, bây giờ nhìn lại, nhất định là không thích. Nếu không thích, vậy chỉ có thể đuổi đi.
Bọn vệ sĩ nói với Lâm Phàm, có chút không hiểu lắm.
Tà vật trước mặt lớn như vậy, nào có thể nói đuổi là đuổi đi được?
Lâm Phàm vẫy tay với tà vật Sư Hổ thú: “Mày nhanh đi đi, bạn tao sợ mày, cho nên mày đừng xuất hiện trước mặt chúng tao! Nào có cơ hội thì chúng ta gặp lại.”
Tà vật cấp chín rất ngang tàn. Nhất là loại tà vật hoàn mỹ này, nào có thể nhẫn nhịn để loài người làm nhục?
Grào!
Tà vật Sư Hổ thú gầm thét, thanh âm trầm thấp nặng nề. Lại lao đến chỗ Lâm Phàm, tốc độ còn nhanh hơn trước kia, đủ để dùng câu “nhanh như chớp” để hình dung.
Tôn Hiểu nói vào trong điện thoại di động: "Các vị, tà vật Sư Hổ thú đã hoàn toàn giận dữ rồi. Rõ ràng nó r không muốn chơi đùa cùng con mồi. Nguy hiểm, năng lực của tà vật cấp chín không phải đơn giản là có thể tưởng tượng nổi đâu."
Anh ta dùng kiến thức chuyên nghiệp nhất để giảng giải tình huống bây giờ.
Người xem livestream đều bị dọa.
Có người đã không dám nhìn thẳng, nhắm mắt lại. Sắp có màn máu tanh xảy ra rồi.
Nhưng là trong lúc bất chợt, một cảnh kinh người xảy ra.
Ngay cả tà vật Sư Hổ thú đều có chút ngẩn ra.
Nó dùng toàn lực đánh vào có thể đem hết thảy trước mặt đánh thành mảnh vụn. Có điều, tên loài người nhiều lần làm nhục nó kia vẫn đang chống cằm, không nhúc nhích. Tiếp đó, nó phát hiện hai chân mình cách khỏi mặt đất, bị Lâm Phàm giơ lên thật cao.
Tà vật Sư Hổ thú bá đạo vô song đã bị sợ đến bối rồi.
Hai mắt trợn lớn.
Đừng tưởng rằng tà vật đều rất ngu xuẩn, đầu óc lại đơn giản. Thật ra thì cấu tạo đại não của bọn chúng rất phức tạp, cũng rất thông minh.
"Tạm biệt. Có cơ hôi chúng ta sẽ gặp lại nhau. Chỉ là mày không hợp với chúng tao thôi."
Lâm Phàm thấy Tiểu Bảo rất sợ tà vật Sư Hổ thú, cũng chưa từng nghĩ tới việc dùng cách bình thường xua đuổi đối phương, mà là thẳng tay giơ cao, ném đi về phía trời xa.
Viu!
Cơ thể to lớn của tà vật Sư Hổ thú biến thành một lưu quang, không thấy đâu nữa. Mãi cho đến khi biến thành một ngôi sao chớp nhoáng, lóe lên rồi biến mất.
Tà vật Kim Điêu đằng sau họ bay lên trời, đuổi theo tà vật Sư Hổ thú.
"Tiểu Bảo, nó đi rồi. Cậu đừng sợ."
Lâm Phàm sờ đầu của Tiểu Bảo, an ủi cậu ta. Có điều anh lấy làm lạ, Sư Hổ thú rõ ràng rất đáng yêu, lông xù, hơn nữa rất hoạt bát, không biết Tiểu Bảo tại sao phải sợ?
Có khi là dáng vóc quá lớn.
Nếu như dáng người nhỏ một chút, nhất định sẽ thích.
Anh ôm tà vật Công Kê vào trong ngực: “Tiểu Bào cậu xem, Gà Mái rất đáng yêu đúng không?”
Lúc này, tà vật Công Kê đã không có bất kì biểu hiện gì.
Nó bị cảnh hồi nãy làm cho khiếp sợ vô cùng.
Đó là tà vật Sư Hổ thú, tà vật cấp chín! Vậy mà lại bị nhấc bổng lên, sau đó ném về nơi xa, ngay cả bóng dáng cũng mất! Không khỏi đáng sợ quá đi chứ!
Nó biết người trước mắt này loại rất lợi hại, nhưng có thể đừng có vô lý như vậy được hay không?
Ngay sau đó.
Tà vật Công Kê cả người run rẩy, nội tâm tràn đầy sợ hãi, thân phận nằm vùng tuyệt đối không thể bại lộ.
Trước đây, nó ở bên cạnh Lâm Phàm, định cho anh cấp A. Vậy bây giờ chính là cấp SSS.
Nguy hiểm! Đáng sợ! Chỉ cần có chút khinh thường thì tà vật anh hùng nó đây sẽ đi đời.
Nghĩ đến hành động nằm vùng nguy hiểm này.
Nó biết có lúc, phải bỏ đi ít thứ. Dù đồng loại đều cho rằng nó là phản đồ thì vậy cũng cần thiết! Chỉ cần cuối cùng chứng minh mình là nằm vùng, hết thảy đều được đảo ngược.
Tôn Hiểu trợn mắt hốc mồm nhìn.
Bình luận trên livestream nổ tung.
“Anh Tôn, mặt anh bị đánh có đau không?”
“Đây cũng không phải là vấn đề có đau hay không nữa mà là mặt sưng hết lên rồi!”
“Má nó! Rốt cuộc anh ta là ai? Mạnh quá rồi đấy? Thẳng tay ném bay tà vật Sư Hổ thú, sức mạnh này sợ là Phật gia cao viện cũng không làm được.”
“Tôi chính là cường giả Phật gia cao viện cấp tám. Tôi không làm được như thế.”
Tôn Hiểu đọc bình luận trên livestream, không những không tức giận mà ngược lại còn kích động nhảy cẫng lên.
Quay được rồi!
Tôn Hiểu có thể quay lại được cảnh kịch liệt như vậy. Đây chắc chắn là cảnh có thể lưu truyền!
Anh ta nằm mơ cũng muốn quay được cảnh kinh điển!
Anh ta dám nói, hình ảnh quay được bây giờ đủ để gọi là một màn chiến đấu kinh điển với tà vật vì nhân loại!
Phòng theo dõi thành phố Duyên Hải.
"Báo cáo, sóng năng lượng mới vừa xuất hiện, đang bay đi hướng bắc, tốc độ cực nhanh, đã vượt quá tốc độ âm thanh."
Một nhân viên báo cáo tình huống.
Tuy nói Kim Hòa Lị không từng chiến đấu cùng với tà vật, nhưng cô ta hiểu tình huống của tà vật. Một con tà vật có năng lượng đạt đến cấp chín, hơn nữa còn là chim muông, đây là tà vật rất kinh khủng.
Nhưng sao mà cô ta biết được, đó không phải là chim muông, mà là tà vật Sư Hổ thú bị Lâm Phàm ném ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất