Chương 322: Trong mắt Lâm Phàm: luôn luôn công bằng
Chỉ là bề ngoài quả tim nhô ra một thứ trông rất giống ăng ten.
Ném các mảnh vỡ vào chai, sau đó đặt chai lên ghế đá.
"Mày cứ lẳng lặng mà sinh trưởng đi, thành phố Duyên Hải sẽ do ta công phá, thành phố có xuất hiện Ma Thần, đều sẽ bị hủy hoại, đó là..."
"Hửm?"
Sắc mặt tà vật Xà Ma Vương mặt trở nên u ám, giống như cảm nhận được tình hình của đại quân tà vật, năng lượng kinh khủng hoàn toàn bộc phát, nhanh chóng tấn công về phía xa.
Phòng theo dõi giám sát thành phố Duyên Hải.
Bíp bíp bíp!
Chuông báo động vang lên.
Các nhân viên kiểm tra dữ liệu, sắc mặt thay đổi rõ rệt, kinh hãi thốt lên: "Không hay rồi, xuất hiện sóng năng lượng rất mạnh, bắt đầu từ cấp Trấn Thành, bây giờ vẫn không ngừng tăng lên, đã vượt ngoài điểm giới hạn, không… vẫn còn đang tăng, sóng năng lượng cấp Thiên Vương."
"Trong tà vật xuất hiện tà vật cấp Thiên Vương, hơn nữa năng lượng còn đang tăng lên. Không có tiếp tục tăng lên, vẫn duy trì ở mức cao hơn cấp thiên vương."
"Xong đời rồi."
Nhân viên công tác mặt mày tối sầm, có thể nói là hoang mang tột độ, không còn chút khí sắc.
Sóng năng lượng này còn mạnh hơn tà vật Chương Lang Ma lần trước.
Quy luật thành phố có Ma Thần xuất hiện thì sẽ bị hủy hoại, mãi mãi cũng không thể tránh khỏi.
"Cao hơn cấp Thiên Vương?"
Vẻ mặt lạnh lùng của Kim Hòa Lị lại thay đổi, sau đó vội vàng thông báo cho Độc Nhãn Nam, đây là tín hiệu nguy hiểm, tà vật trình độ cao hơn cấp Thiên Vương, thông thường đều xuất hiện khi nhân loại chiến đấu với tà vật.
Sau khi thông báo xong.
Kim Hòa Lị vội vàng tìm kiếm những thông tin mà cô ta thu thập được, cơ sở duy nhất chính là tà vật Chương Lang Ma từng xuất hiện ba mươi năm trước, không lâu sau, thì tìm được những dữ liệu khác nhau để so sánh.
"Cái này..."
Ở đây dữ liệu gì cũng có, tà vật Chương Lang Ma từng xuất hiện khoảng thời gian trước đây có cơ thể gần như bất diệt, nhưng sức mạnh hình như yếu hơn nhiều so với tà vật Chương Lang Ma ba mươi năm trước.
Còn bây giờ lại xuất hiện tà vật có sức mạnh gần như tà vật Chương Lang Ma của ba mươi năm trước.
Ba mươi năm trước, những người đó có thể giết được tà vật Chương Lang Ma, nhưng cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Gần như tổn thất tính mạng của một nửa số cường giả.
Với tình hình hiện giờ của thành phố Duyên Hải… Có vẻ rất khó khăn.
Độc Nhãn Nam vừa hút thuốc vừa xem livestream, xem đến mức say sưa. Ông ta có thể đoán ra được, tên này chắc chắn là Lâm Phàm, ngoại trừ cái tên tâm thần đó thì còn có thể là ai?
Bỗng nhiên.
Giọng nói của Kim Hòa Lị truyền đến.
Độc Nhãn Nam khi nãy vẫn còn bình thản lúc này đột nhiên thay đổi sắc mặt, cả người có hơi trì trệ, điếu thuốc kẹp giữa ngón tay đã cháy đến tận đầu, nhưng chẳng có chút cảm giác gì, sau đó nhìn thấy ngón tay bị hun đen mới ném đầu thuốc đi.
"Cấp độ cao hơn cấp Thiên Vương?"
Đây không phải là một tin tốt.
“Hằng Kiến Thu, tôi khuyên ông nên tránh ra thì tốt hơn.” Độc Nhãn Nam nói.
Hằng Kiến Thu nghi hoặc nhìn đối phương: “Ông điên cái gì thế, tôi với ông đợi ở đây cả nửa ngày, bây giờ ông lại bảo tôi rời khỏi?"
"Đùa tôi à?"
Độc Nhãn Nam lắc đầu nói: "Tôi đâu có đùa ông. Ông biết vừa nãy xuất hiện sóng năng lượng cấp Thiên Vương không?"
"Ông biết nó có nghĩa là gì không?"
"Mạnh mẽ ngang ngửa tà vật Chương Lang Ma mà đám cường giả kia chạm mặt ba mươi năm trước đấy. Ở đây sức mạnh của tôi là mạnh nhất, mấy vị tuổi tác có hơi lớn rồi, thực lực cũng yếu hơn, và ông cũng chẳng khác gì bọn họ."
"Với sức mạnh bây giờ của tôi cũng chưa chắc có thể cản được, nếu có thêm mấy người mạnh giống tôi, có lẽ còn nắm chắc. Nhưng bây giờ, tôi hi vọng ông có thể dẫn ông Trần rời khỏi."
Hằng Kiến Thu biết chuyện Độc Nhan Nam nói rất là nghiêm trọng, vội vàng hỏi: "Những người trước đây giết tà vật Chương Lang Ma ở đâu?"
Độc Nhãn Nam lắc đầu nói: "Vô dụng thôi, vừa nãy tôi mới được biết, sở dĩ tà vật không qua đây, đều là vì anh ta chặn lại ở bên ngoài. Bây giờ xuất hiện lại tà vật như này, đã không thể thông báo cho anh ta biết được. Nếu là như thế, cũng không có ích gì. Ở đây không liên quan đến ông. Ông dẫn ông Trần rời đi là được, trong đó có thứ mà các người cần, hi vọng có thể thu xếp ổn thỏa cho ông Trần."
Sau đó, thì thấy Độc Nhãn Nam nhìn tất cả các thành viên, hét lên: "Những thành viên vừa tốt nghiệp Tứ viện đều phải rời khỏi thành phố Duyên Hải, có thể chạy được bao xa thì chạy bấy xa. Nơi này không còn là chiến trường của các người nữa."
Những thành viên lặng lẽ chờ đợi tà vật nghe thấy thủ lĩnh nói những lời này, trong đầu xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi.
Nói cái gì vậy nhỉ?
Một số người chúng tôi vẫn chưa nghe hiểu.
Chết tiệt!
Cho dù có sỉ nhục chúng tôi cũng không thể làm như vậy chứ?
Chúng tôi tốt nghiệm ở Tứ đại cao viện, đến một nơi không có vẻ gì là thành phố siêu cấp như Duyên Hải, cũng đủ nể mặt thành phố Duyên Hải các người lắm rồi.
Bây giờ lại đuổi chúng tôi đi?
Nếu không cho chúng tôi lời giải thích, tổn thương trái tim của chúng tôi lắm có biết không?
Hằng Kiến Thu nói: "Nếu nói như vậy, thì cùng rời đi đi, người dân thành phố bây giờ đều trốn xuống tầng hầm rồi, lương thực ở đó đủ cho bọn họ kiên trì được một thời gian, có thể đợi trụ sở chính phái người đến cứu viện."
Độc Nhãn Nam nói: "Vớ vẩn. Tôi thân là thủ lĩnh Bộ phận đặc biệt của thành phố Duyên Hải, ông bảo tôi rời đi? Ông đang sỉ nhục tôi đấy! Tôi là muốn xem thử, đám tà vật đó có thể làm gì được tôi. Cho dù chết, tôi cũng phải lột da bọn chúng ra."
“Ông thật cố chấp.” Hằng Kiến Thu nói.
Độc Nhãn Nam nói: "Đây không phải là cố chấp, đây là nguyên tắc."
...