Chương 355: Tôi đều học được từ phim ảnh
"Tao là yêu quái anh hùng nằm vùng bên cạnh con người, bổn anh hùng không muốn nói nhiều với ngươi, mày chỉ cần biết là mày bây giờ đang ở trong tình thế rất nguy hiểm, anh ta là một con người rất kinh khủng, nếu bây giờ mày trốn đi thì vẫn còn kịp, bằng không, mất mạng một cách vô ích là một chuyện cực kỳ ngu xuẩn."
Điều mà yêu quái gà trống có thể làm chỉ có thế.
Nó không phân biệt rõ, trong quá trình trưởng thành của bất kỳ anh hùng nào đều gặp phải những hiểu lầm và hãm hại, nhưng mỗi vị anh hùng đều nhẫn nại tiến về phía trước, chân tướng mãi mãi tồn tại.
"Tại hạ Lâm Phàm, mong được chỉ dạy."
Lâm Phàm thấy đối phương không có ý đáp lại anh ta, tưởng rằng lúc nãy giọng không đủ lớn nên lại nói thêm một lần nữa, bây giờ anh ta có chút chờ mong, nhiệt huyết trong cơ thể bắt đầu sôi sục, háo hức về cuộc chiến sắp xảy ra.
Lúc anh ta và ông Trương xem phim cùng nhau đã học được rất nhiều thứ.
Theo lời của ông Trương mà nói thì đây là một loại tiến bộ.
Ông Trương một lòng phục vụ cho Lâm Phàm, chỉ hy vọng trên con đường tu luyện của Lâm Phàm.
Ông ta có thể giúp đỡ và chăm sóc được đôi chút, cho đến bây giờ ông vẫn chưa từng khiến Lâm Phàm thất vọng, vẫn luôn giúp Lâm Phàm tiến bộ.
Yêu quái hai đầu nhìn Lâm Phàm, ánh mắt dần trở nên lạnh nhạt, kẻ phản bội này lại bảo nó chạy trốn, thật là nực cười, yêu quái gà trống dẫn con người đến đây chắc chắn là vì bị sóng năng lượng hấp dẫn.
Bây giờ gặp phải yêu quái anh hùng vĩ đại như nó, biết rằng sẽ phải chết nên muốn tìm cách trốn thoát ngay trước mặt nó.
Kẻ phản bội đúng là kẻ phản bội.
Tuyệt đối sẽ không có kết thúc tốt đẹp.
Ngay tức khắc.
Yêu quái hai đầu lập tức ra tay, một tay đánh về phía đầu Lâm Phàm, tốc độ rất nhanh mà sức cũng rất mạnh, nếu như bị đánh trúng thì chỉ còn đường chết, không có cơ hội trở mình.
Cao Hùng vô cùng kinh ngạc.
Cậu ta phát hiện con yêu quái này rất mạnh, lúc giao chiến với cậu ta thì con yêu quái này rõ ràng là cố ý phun nước, chỉ muốn đùa bỡn cậu ta chứ không hề nghiêm túc.
Ngay sau đó.
Cậu ta há hốc mồm, không dám tin vào một màn ngay trước mắt.
Một chưởng của yêu quái kia thoạt trông rất mạnh mẽ lại bị anh chàng trẻ tuổi kia dễ dàng tóm gọn.
"Anh ta có lai lịch gì?" Trong lòng Cao Hùng cực kỳ tò mò.
Lâm Phàm tiếp được chưởng của yêu quái hai đầu, lạnh nhạt nói: "Tốc độ rất nhanh nhưng sức bật vẫn chưa đủ."
Anh ta không biết sức bật là cái gì.
Những lời này là lời thoại của người ta ở trong phim thôi.
Anh ta cảm thấy nói như thế rất hợp lý.
Yêu quái hai đầu nổi giận gầm lên, giáng một cú đấm lên mặt của Lâm Phàm, đường quyền mạnh mẽ khuếch tán khắp bốn phía, lá cây xung quanh đều rung xào xạc.
Lâm Phàm bị đấm nghiêng cả mặt, sau đó quay thẳng đầu lại, trầm giọng nói: "Mày chưa ăn cơm à? Yếu đuối, chẳng có tí sức nào."
"Tao cho mày một cơ hội nữa."
"Đánh tao đi."
Ông Trương hưng phấn ôm lấy yêu quái gà trống, nói: "Mày thấy chưa, giống y hệt như trong phim luôn, Lâm Phàm thật sự làm được rồi, cậu ấy đã thể hiện nội dung bộ phim một cách hoàn hảo."
Yêu quái gà trống cảm thấy hai tên loài người này hoàn toàn không phải là người bình thường, mà quả thật cũng giống như bọn họ đã nói, những lời đang nói bây giờ đều là lời thoại trong phim.
Không ngờ rằng người này vậy mà lại dùng đến thật.
Từ Tử Hạo trốn ở một nơi bí mật gần đó cảm thán, không nghĩ đến thành phố Duyên Hải lại có người còn thích giả ngầu hơn cả anh ta.
Giả có hơi lố.
Yêu quái hai đầu nổi giận đùng đùng, con người chết tiệt kia lại dám làm nhục nó ngay trước mặt, thật sự không thể tha thứ được, càng không thể nào khoan dung được, đáng chết, thật sự quá đáng chết.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy yêu quái nổi giận trong nháy mắt, hai nắm tay siết chặt, từ trên trời giáng xuống, nện thật mạnh xuống đầu Lâm Phàm, phịch một tiếng, sức mạnh to lớn dần biến mất, sau đó có một tiếng vang nặng nề long trời lở đất, vô cùng đáng sợ.
"Đủ sức bật rồi, có điều sức mạnh vẫn hơi yếu." Lâm Phàm nói.
Những lời anh ta đang nói đều là học được trong phim, giống như lúc xem tin tức vậy, một vài kiến thức của anh ta và Ông Trương đều lấy được từ những thứ đó.
Yêu quái hai đầu có hơi khiếp sợ.
Sức mạnh mà nó bộc phát ra không cần nói nhiều nữa, tuyệt đối không phải ai cũng có thể chịu đựng, rốt cuộc tại sao anh ta lại như thế này, vừa kỳ lạ vừa khiến người ta khó thể tin nổi.
"Bắt đầu đấu võ, tao sẽ chú ý cho đến khi kết thúc."
Lâm Phàm đã biết quy tắc so đấu, trước kia thì không biết, nhưng sau khi xem bộ phim tối hôm qua thì anh ta đã biết rồi.
Năm ngón tay khép lại.
Dồn lực!
Đấm!
Một cú đấm rất bình thường đánh vào bụng của yêu quái hai đầu, vang lên một tiếng bốp nặng nề.
Vẻ mặt vốn đang giận dữ của yêu quái lại thay đổi trong nháy mắt, từ phẫn nộ chuyển thành đau khổ, tất cả đều diễn ra trong chớp mắt, bốn con mắt trên hai cái đầu như sắp rơi ra ngoài.
Sau đó thì thấy yêu quái hai đầu bay ra bên ngoài.
Nó đâm sầm vào một cái cây to lớn, sau đó ngã trên mặt đất, không nhúc nhích nữa.
"Tao còn chưa dùng sức mà mày đã ngã xuống rồi, mày hơi yếu đấy."
Lâm Phàm nói những lời này cũng là học được từ trong phim, vẫn rất phù hợp với hoàn cảnh bây giờ.
Đám người Cao Hùng đều há mồm trợn mắt.
Không thể nào.
Con Yêu quái đã diệt sạch bọn họ cứ vậy mà bị đánh bay?
Từ Tử Hạo trốn ở một nơi bí mật gần đó, kinh ngạc đến mức nói không ra lời.
Thật mạnh.
Cú đấm này cũng giống hệt như cú đấm lúc trước đã đập nát thanh đại bảo kiếm của anh ta.
Cục cục!
Yêu quái gà trống kêu to.