Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 354: Tít tít, tít tít, xe máy tới rồi (2)

Chương 354: Tít tít, tít tít, xe máy tới rồi (2)
Yêu quái hai đầu thần bí lộ ra biểu cảm nhân tính hóa, quơ quơ đuôi đánh mạnh xuống mặt đất, để lại một vết rất sâu, sau đó giơ tay lên phủi bụi đất trước ngực.
Dáng vẻ có chút coi thường.
“Yêu quái này…”
Cao Hùng cầm hai thanh đao lớn, xoay quanh yêu quái hai đầu thần bí, tâm trạng nặng nề, đây rốt cuộc là yêu quái gì, sức mạnh rất kinh khủng.
“Các cậu như thế nào rồi?”
“Anh Hùng, đây cũng là yêu quái chủng loài đặc biệt, căn bản chúng ta không thể đối phó được, nó đang đùa giỡn với chúng ta, nếu có cơ hội thì anh chạy trước đi.”
Cao Hùng là cường giả cấp tám.
Sáu người còn lại đều là cường giả cấp bảy.
Chỉ vừa mới đối mặt với nó thì bọn họ đã bị đánh thành như vậy, nhưng lại cùng Cao Hùng đấu qua đấu lại như vậy, mặc dù nói anh Hùng rất mạnh, nhưng vừa mới gặp cũng làm sáu người bọn họ bị thương thành như vậy rồi.
Chỉ có thể nói là con yêu quái này không đơn giản.
Nó đùa ai chứ?
“Tổ sư nó!”
Trong lòng Cao Hùng tức giận mắng, các cậu thật sự tưởng rằng tôi không muốn chạy à, chẳng qua là bây giờ cậu ta bị yêu quái tập trung, cho dù muốn chạy cũng chạy không thoát.
“Ta liều mạng với ngươi.”
Cậu ta nổi giận hét lên một tiếng, cầm đao xông về phía yêu quái, vung thanh đao lớn chém xuống.
Sức mạnh cấp tám, trải qua vô số trận chém giết, kinh nghiệm chiến đấu không cần nói nhiều nhất định là rất phong phú, lúc mỗi một đao chém xuống, yêu quái có thể bắt được quỹ đạo hạ đao của cậu ta, tay không chống lại, Cao Hùng hoảng sợ vẻ mặt thay đổi rất lớn, lực phản kích quá mạnh, eo bàn tay nứt ra, máu tươi bắn ra bốn phía.
Yêu quái hai đầu thần bí một chân đạp bay Cao Hùng.
Sức lực quá lớn.
Cho dù Cao Hùng dùng hai thanh đao chặn trước mặt cũng không có tác dụng gì, hai thanh đao biến thành mảnh vụn mà cậu ta thì bay ra ngoài, bịch bịch té xuống đất.
“Khà khà!”
Tổ bảy người thấy khóe miệng yêu quái nở nụ cười, nhìn giống như là nụ cười khinh thường.
Nhiệm vụ tổ chức giao cho chúng ta không hoàn thành được rồi.
Kể cả cái mạng nhỏ cũng phải để lại chỗ này.
Tít tít!
Tít tít!
Vào lúc này có âm thanh truyền đến tai bọn họ.
Ở vùng thôn quê hoang dã này tại sao có tiếng của xe máy?
“Lâm Phàm, con đường này thật sự là khó đi mà, mông ta đau quá.” Ông Trương phàn nàn.
Mà yêu quái gà trống ngồi chồm hổm trên đầu ông Trương, lúc mỗi lần lắc lư đều sẽ tách khỏi đầu ông Trương, sau đó thì nhảy xuống một cách chính xác.
Lâm Phàm nói: “Đừng nóng nảy, sắp ổn rồi.”
Anh ta nhấn kèn, sợ có động vật nhỏ đột nhiên xông ra.
Nếu như đụng trúng động vật nhỏ sẽ rất đau lòng.
Đám người Cao Hùng nhìn chiếc xe máy màu đỏ lảo đảo lắc lư chạy tới, mỗi người đều lộ ra vẻ bối rối, rốt cuộc là tên ngốc nào mà lại lái xe máy tới chỗ này.
Chuyện này không phải là người bình thường có thể làm.
Đầu óc nhất định là có bệnh.
Yêu quái hai đầu thần bí tò mò nhìn xe máy, sau đó nhìn yêu quái gà trống ngồi chồm hổm trên đầu ông Trương, khiến cho yêu quái hai đầu tò mò, là yêu quái dẫn tới à?
Lời đồn quả nhiên là thật.
Có yêu quái nương nhờ vào con người mà phản bội đồng loại, xem ra chính là nó.
Lâm Phàm thuần thục phanh lại, một chân chống trên mặt đất, nhìn yêu quái đứng ở chỗ đó, trên mặt nở nụ cười nói: “Ông Trương, tôi gặp được thứ kỳ quái mà chúng ta muốn gặp rồi.”
Ông Trương kéo ống tay áo của Lâm Phàm nói: “Nhưng mà nó có hai đầu đó.”
“Đừng sợ, có tôi ở đây rồi.” Lâm Phàm an ủi ông Trương.
Anh ta biết ông Trương là một người khá là nhát gan.
Giống như lúc ở bệnh viện tâm thần vậy.
Nhát gan nhất luôn.
Có lúc sét đánh, ông Trương đều sẽ trốn trong chăn của Lâm Phàm.
“Các cậu cần giúp đỡ không?” Lâm Phàm nhìn bảy người xa lạ, hỏi.
Cao Hùng không thèm để ý Lâm Phàm mà là đang tìm cơ hội chạy trốn.
Từ Tử Hạo theo sát ở phía sau, rất kinh ngạc.
Anh ta không ngờ thật sự gặp yêu quái.
“Đây là yêu quái gì? Chưa từng thấy qua, lại xuất hiện một loài chưa rõ danh tính sao?” Từ Tử Hạo suy nghĩ.
Lúc ở tổng bộ Hạ Đô, bất kỳ yêu quái mới nhất nào anh ta đều được biết trước tiên, không phải là thích hình thù của yêu quái, mà là đang suy nghĩ, cao thủ kia vậy mà có thể tạo ra nhiều yêu quái kỳ dị hiếm lạ như vậy.
“Khà khà, để ta xem xem rốt cuộc sức mạnh của ngươi là như thế nào.”
Từ Tử Hạo không có xuất hiện, mà là lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ là lúc thấy đám người Cao Hùng, lại căn nhắc, cảm giác hình như đã gặp qua ở đâu rồi, chỉ là nhất thời không thể nhớ ra được.
Lâm Phàm rất thích giúp đỡ người khác, đối phương không trả lời hiển nhiên là vì ngại ngùng, hắn có thể hiểu được tâm lý của đối phương.
Hắn đi đến trước mặt yêu quái, nghĩ đến tình tiết trong phim, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên, ôm quyền nói:
"Tại hạ Lâm Phàm, mong được chỉ dạy."
Sau đó bày ra chiêu thức mở đầu trong phim.
Không chỉ có đám người Cao Hùng hơi lơ ngơ, mà ngay cả yêu quái hai đầu cũng bị tư thế tay của Lâm Phàm làm cho ngơ ngác.
Yêu quái hai đầu tò mò nhìn Lâm Phàm, sau đó nhìn về phía yêu quái gà trống.
"Tên phản bội mày lại mang loại mặt hàng ngu xuẩn này đến sao?"
Vốn yêu quái gà trống không muốn để ý đến người này, nó biết Lâm Phàm rất mạnh, với sức mạnh của nó thì không phải là đối thủ của Lâm Phàm, đừng tự làm mất mặt.
Nghe những lời này.
Yêu quái gà trống nổi giận tại chỗ.
"Tao là yêu quái anh hùng, mày nói cái gì đấy?"
Nó tức giận gầm lên, nếu không phải bị hình thể hạn chế thì nhất định đã đánh bay hai cái đầu của đối phương, ngay cả yêu quái anh hùng như tao mà cũng không biết, mày đáng gặp xui xẻo.
"Kẻ phản bội chính là kẻ phản bội, tao đều biết cả."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất