Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 363: Ông Trương tôi đây thật muốn bùng nổ (3)

Chương 363: Ông Trương tôi đây thật muốn bùng nổ (3)
Trong phòng bệnh.
Cao Hùng đang tự hỏi xem có thể sử dụng biện pháp gì rời khỏi nơi này hay không.
Anh ta hi vọng mình không bị bộ phận đặc biệt của thành phố Diên Hải phát hiện.
Cộc cộc!
Tiếng bước chân dày đặc truyền đến.
Ngay sau đó.
Mấy bóng dáng xuất hiện.
Người đàn ông một mắt đi đến trước mặt của Cao Hùng, ánh mắt thâm trầm nhìn Cao Hùng, giống như là muốn nhìn thấu anh ta vậy.
“Hội Bóng Đêm.”
Người đàn ông một mắt nói.
Khi Cao Hùng nhìn thấy người đàn ông một mắt thì đã biết là không ổn, anh ta đã hoàn toàn bại lộ, đã bị phát hiện.
“Xin tự giới thiệu một chút, tôi là thủ lĩnh của bộ phận đặc biệt, hoan nghênh đến thành phố Diên Hải, tôi nghĩ chúng ta có cần phải trao đổi với nhau một chút.” Người đàn ông một mắt nói.
Lúc này.
Bờ môi Cao Hùng bờ môi mấp máy, ngay sau đó, máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
Tay chân người đàn ông một mắt nhanh nhẹn bóp miệng đối phương. Thật không ngờ người này vậy mà lại uống thuốc độc, đây là đem độc dược giấu ở trong miệng, lúc gặp chuyện thì sẽ tự sát.
Sắc mặt Cao Hùng từ hồng nhuận bây giờ đã biến thành tím tái.
Trong phút chốc, độc tố đã tràn ra khắp cả toàn thân.
Bây giờ coi như người xuất sắc nhất tốt nghiệp từ viện y học có xuất hiện ở đây đi nữa thì e là cũng không thể nào cứu được.
“Cái này... Cái này.” Lý Lai Phúc trợn mắt há mồm, làm gì vậy chứ, đang êm đẹp sao lại phun máu rồi, ông ta vội vàng tiến lên xem xét tình hình, sắc mặt trắng bệch.
Người đàn ông một mắt nói: “Không cần cứu nữa, độc tố cực mạnh đã lan ra toàn thân, không thể cứu được đâu. Ông yên tâm, việc này không có liên quan gì đến bệnh viện của các ông cả, tôi sẽ làm chứng cho các ông.”
Thành viên của Hội Bóng Đêm càng như vậy thì lại càng khiến cho người đàn ông một mắt hiểu ra chuyện này cũng không chỉ đơn giản giống như trong tưởng tượng vậy đâu.
“Xem ra vấn đề liên quan đến hơi nhiều, hội Bóng Đêm sợ sẽ bị bộ phận đặc biệt phát hiện ra.”
Người đàn ông một mắt rất để ý đối với chuyện này, ông ta muốn điều tra rõ ràng thân phận thật sự của người này.
“Ông Trương, cậu ta hộc máu rồi.” Lâm Phàm hoảng sợ nói.
Ông Trương lập tức xem xét tình trạng của Cao Hùng: “Lâm Phàm, có thể là cậu ta sắp chết rồi.”
“Ông Trương, mau cứu cậu ta đi.”
“Được, xem tôi này, lần này nhất định tôi có thể thành công."
Ông Trương lấy cây kim bạc ra một cách thuần thục.
Người đàn ông một mắt cũng không có ngăn cản, dù sao người cũng đã chết, không cần phải so đo cùng bệnh tâm thần, cứ để cho bọn họ tự mình chơi đi.
Lúc này, người đàn ông một mắt đi đến chỗ cửa sổ, nhìn ra phía ngoài, giống như là đang tìm kiếm xem cậu ta có đồng bọn hay không vậy.
Càng làm cho ông ta lo lắng hơn cả là.
Một thành viên có thực lực rất mạnh của hội Bóng Đêm chỉ vì giấu diếm bí mật thân phận, không bị người khác điều tra ra mà tình nguyện tự sát cũng không chịu tiết lộ. Loại tử sĩ như thế này rốt cuộc được bồi dưỡng như thế nào vậy.
Ngẫm lại liền cảm thấy thật đáng sợ.
“Uống!”
“Ông Trương tôi đây khổ luyện phương pháp xoay chuyển vũ trụ mấy mươi năm cuối cùng đã tới đất dụng võ, xem sự lợi hại của tôi đây.”
“Tôi đâm!”
“Đâm!”
Lâm Phàm nói: “Ông Trương, nơi này cũng cần đâm một kim.”
Ông Trương nói: “Không, vị trí này không được, cậu chờ tôi một lát, nhìn xem sự lợi hại của tôi.”
Theo mỗi lần đâm kim của ông Trương.
Mí mắt Lý Lai Phúc mạnh mẽ nháy một cái.
Ngược đãi thi thể sao.
Có hơi đáng sợ.
Từ Tử Hạo đụng đụng vào cánh tay Lý Lai Phúc hỏi:
“Ông ta đang làm gì vậy?”
Hành vi ngược đãi thi thể của ông Trương rất ác liệt, người trẻ tuổi như Từ Tử Hạo chưa bao giờ thấy qua tình huống như vậy, trong lòng rất sợ hãi, không sợ bị người đánh, chỉ sợ bị người ngược đãi.
“Anh bạn nhỏ, đừng có hỏi tại sao nhiều như vậy.” Lý Lai Phúc nhỏ giọng nói.
Ông ta đây là đang nói với đứa nhỏ đang mơ hồ này, đừng nghĩ nhiều như vậy, bảo vệ tốt bản thân là được, còn trẻ, đi ra ngoài bên ngoài thì phải học được cách bảo vệ tốt cho bản thân.
Từ Tử Hạo rất muốn nói thẳng cho đối phương biết, ông có biết tôi là ai không?
Ông biết địa vị của tôi không?
Ông có biết ba của tôi là ai không?
Tính đi tính lại, mình vốn là một người khiêm tốn, xưa nay không thích đi khoe khoang thân phận và địa vị của mình, nói nhiều như vậy có ý gì.
Lúc này, ông Trương đang vuốt kim bạc, từng kim từng kim đâm xuống, có vẻ rất khó khăn. Trên mặt ông Trương mồ hôi đầm đìa, người đã từng cho người ta cảm giác mơ màng ngơ ngác nay đã không còn sót lại chút gì, mà thay vào đó là sự nghiêm túc.
Sau khi uống thuốc độc, sắc mặt Cao Hùng tái xanh, độc tố đi vào cơ thể, trong nháy mắt đã phá hủy cấu trúc bên trong cơ thể.
Cho dù có là Đại La Kim Tiên thì cũng không cách nào cứu được.
Lâm Phàm nhìn ông Trương một cách chăm chú.
Anh ta vẫn luôn tin rằng ông Trương là người giỏi nhất.
Tay ông Trương cầm cây kim cuối cùng, đâm nó vào vị trí trên trán Cao Hùng, phốc, dường như là đã đâm vào vật gì đó.
“Oa!”
Không khí trong phòng bệnh vốn đang trầm trọng, đột nhiên vang lên một giọng nói bất mãn.
Cao Hùng há miệng phun ra một ngụm máu đen.
Người đàn ông một mắt đang đứng bên cửa sổ nhìn xem tình hình bên ngoài, nghe được âm thanh này, ông ta quay đầu nhìn với vẻ mặt ngây ngốc, hai mắt trợn to nhìn chằm chằm vào Cao Hùng đang nằm trên giường bệnh, biểu hiện giống như đang gặp quỷ vậy.
Cái này...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất