Chương 367: Người đàn ông có vẻ mặt đẹp trai chỉ đứng sau Lâm Phàm xuất hiện (2)
“Đối phương đến bây giờ vẫn không chịu mở miệng.” Kim Hòa Lị nói.
Cô giống như càng ngày càng xinh đẹp, vốn dĩ ăn mặc đã rất gợi cảm rồi, gần đây có lẽ tâm tình đang tốt nên làn da càng trắng trẻo và săn chắc hơn.
Người đàn ông một mắt nhíu mày, việc này có chút khó rồi, muốn cạy chút gì từ miệng đối phương, không nghĩ tới đối phương lại kiên cường như vậy, thể nào cũng buộc ông ta phải dùng máy khoan điện khoan một cái lỗ lớn hay sao.
“Tôi đi xem thử.”
Cao Hùng bị nhốt ở đây cũng được một thời gian, vẫn luôn có cao thủ trông coi, tâm lý của những thành viên đó như băng vậy, ngày tốt của tôi cũng bị anh chiếm lấy, không khỏi có hơi quá mức đi.
Quả thực không phải là người.
Phòng trông coi.
Tài liệu của nơi này đều được làm bằng kim loại đặc biệt, không có chìa khóa thì đừng nghĩ tới chuyện mở ra, là nơi giam giữ cường giả tốt nhất.
Cổ chân và tay của Cao Hùng đều bị khóa bằng khóa kim loại.
“Mở cửa.”
Người đàn ông một mắt nói.
Cao Hùng ngẩng đầu nhìn người đàn ông một mắt, sau đó cúi đầu, không có nói câu nào.
Người bình thường ở một mình trong nhà với kẻ mạnh như vậy là quá nguy hiểm, nhưng thực lực của người đàn ông một mắt vốn dĩ đã rất khủng bố, cho dù Cao Hùng có khôi phục lại trạng thái tốt nhất cũng không dám làm loạn ngay trước mặt người đàn ông một mắt này.
“Đã qua mấy ngày rồi, cậu thật sự không chịu mở miệng sao? Hội Bóng đêm chẳng phải là bí mật gì, hai mươi năm trước hội trưởng hội Bóng đêm các người còn chết ngay tại cổng lớn của tổng bộ đấy.”
“Cứ tưởng rằng mấy người đã biến mất khỏi thế giới này rồi, thật không nghĩ rằng mấy người lại xuất hiện lần nữa.”
“Nói cho tôi biết, rốt cuộc các cậu đang làm gì vậy.”
“Nghe lời, được không?”
Giọng điệu của người đàn ông một mắt thật ôn hòa, nhưng mà con mắt duy nhất của ông ta kết hợp với cái đầu trọc đó tạo cảm giác có gì đó không thích hợp lắm, không tới nỗi là dọa người nhưng mà cứ có cảm giác như tên trộm vậy.
Ông ta cũng không có biện pháp nào nữa.
Gặp được cái tên có thể cố nén mấy ngày không chịu mở miệng, ông ta còn có thể nói cái gì chứ?
Một câu cũng không nói được.
Chỉ có thể dùng chân tình đả động đối phương, để cho cậu ta thấy được lòng yêu thương và bao dung.
Cao Hùng không nói gì, giống như xem người đàn ông một mắt trở thành người vô hình vậy.
Người đàn ông một mắt lấy điếu thuốc lá từ trong ngực ra, đưa cho đối phương một cây, giúp cậu ta bật lửa, sau đó tự bật lửa cho mình, hít sâu một ngụm, chậm rãi phun ra một ngụm khói thuốc.“Mặc kệ hội Bóng đêm của các cậu hay là bộ phận đặc biệt của chúng tôi, chỉ cần cùng nhau chống lại yêu quái thì đều là người một nhà, chẳng phân biệt địch với ta, chẳng phân biệt thế lực, đều là thành viên với nhau, cậu có biết vì sao lúc bọn họ đối phó với yêu quái lại có động lực lớn như vậy không?”
“Bởi vì có thù oán, huyết hải thâm thù, cha mẹ chết, bọn họ muốn báo thù, bọn họ chết, con cái sẽ trưởng thành lên.”
“Hiện giờ tôi chỉ muốn hỏi cậu, hội Bóng đêm của các cậu đứng về phe của loài người hay là phe của yêu quái, hay lợi ích là trên hết, chỉ cần đạt được lợi ích thì mấy người sẽ không quản là loài người hay yêu quái ư?”
“Tôi muốn biết, rốt cuộc mấy cậu thuộc về phe nào.”
“Nếu như cậu nói cậu là vì loài người, vậy thì hiện tại tôi có thể thả cậu rời đi.”
Người đàn ông một mắt nhẹ giọng dò hỏi, gặp lại bạn cũ sau nhiều năm, mọi người đều nói chuyện ngang hàng với nhau.
Cao Hùng hút thuốc, ngẩng đầu nhìn người đàn ông một mắt, chậm rãi nói:
“Vì loài người.”
Khung cảnh có chút yên lặng.
Đối phương có hơi giống chó vậy, không phải anh ta không muốn nói chuyện mà là đang đợi cơ hội.
“Được, tôi tin tưởng cậu, nhưng vừa nãy có một câu tôi vẫn chưa hỏi, tôi muốn gặp mặt hội trưởng hội Bóng đêm của các người, chỉ cần cho tôi phương thức liên lạc, tôi có thể thả cậu ra, hơn nữa về sau mọi người đều là anh em một nhà, hà tất để ý gì những cái đó.”
Người đàn ông một mắt mỉm cười, đối phương không cần thể diện, làm như ông ta cần thể diện lắm ấy.
Ông ta đã nói từ trước rồi.
Ông ta có thể trở thành thủ lĩnh của bộ phận đặc biệt ở thành phố Diên Hải không phải dựa vào thực lực mà là đầu óc.
Cái năng lực biểu đạt ngôn ngữ nghệ thuật này, xem một chút, có phải rất tuyệt hay không.
“Ha ha!”
Cao Hùng cúi đầu, lại không nói.
Ngón tay của người đàn ông một mắt gõ lên mặt bàn, kêu thịch thịch thịch, tiết tấu nhẹ nhàng, không vội cũng không nóng nảy: “Vừa nãy cậu nói là vì nhân loại, nhưng mà bất kể thế nào thì ít nhất cậu cũng phải để tôi tin vào cái lý do của cậu, không có bằng chứng thì sao mà tin được.”
Cao Hùng vẫn không nói gì như cũ, không có ai biết rốt cuộc cậu ta đang nghĩ gì trong lòng.
Hiện giờ người cậu ta hận nhất chính là tên kia.
Rõ ràng đã nói rồi, tôi phải rời đi, tôi không cần tới bệnh viện, anh mẹ nó vậy mà lại đưa tôi tới bệnh viện, còn bị người của bộ phận đặc biệt bắt được, quả thực không phải người.
Đồng thời cậu ta còn thất vọng với những đội viên đó.
Gặp chuyện liền chạy, đúng là anh em tốt mà.
Trước kia lúc ăn cơm uống rượu say sưa, miệng thì hô lớn, tình bạn muôn năm, anh em tình thâm, gặp chuyện thì còn chạy nhanh hơn so với bất kỳ ai, có thể, thật sự đủ tàn nhẫn, xem như phục mấy người.
Không làm anh em nữa.
Nếu có thể rời khỏi nơi này, tuyệt đối sẽ cho mấy người một trận đòn tơi bời.