Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 372: Cô không cho tôi thể diện, tôi sẽ dùng mùi hương đầy nam tính trên nách của tôi.

Chương 372: Cô không cho tôi thể diện, tôi sẽ dùng mùi hương đầy nam tính trên nách của tôi.
Một người đàn ông cầm xích dắt thú cưng chạy bộ trong công viên. Chú chó chạy theo phía sau là chú chó hoang anh ta nhặt được. Anh ta là nhân viên văn phòng, làm gì có thời gian nuôi thú cưng.
Nhưng chú chó hoang đó quả thật quá đáng thương. Lúc nó đến gần anh ta, dùng đầu dụi nhẹ vào ống quần anh ta. Dường như cảm thấy bản thân đó rất bẩn, lại rụt rè trốn sang một bên.
Một người đàn ông như anh ta chớp mắt đã bị dao động.
Đáng yêu quá, cũng rất đáng thương.
Cuối cùng, anh ta ôm chú chó hoang về nhà. Anh ta xin nghỉ một ngày để đưa chú chó hoang đi tiêm rồi sẵn tiện mua một ít thức ăn cho nó. Cuộc sống lẻ loi hiu quạnh mỗi khi về nhà vào ban đêm của anh ta đã có thêm rất nhiều niềm vui.
“Anh Cẩu, chạy nhanh lên.” Người đàn ông nói.
Ngay tại lúc này.
Người đàn ông đang chạy về phía trước phát hiện tình hình không ổn. Trọng lượng từ sợi dây dắt chó có hơi lớn, kéo không nổi nữa.
Anh ta quay đầu lại nhìn.
Phát hiện anh Cẩu đứng nguyên chỗ cũ, nhe răng trợn mắt, cả người run lẩy bẩy.
“Anh Cẩu, mày sao đấy?” Người đàn ông vội bước lên, kiểm tra tình trạng của anh Cẩu. Một người một chó sống với nhau hơn một tháng, đối với người đàn ông mà nói đã là một nửa của tâm hồn.
Giúp anh ta có người bầu bạn trong đêm tối cô quạnh.
Vì thế nhìn thấy chuyện này.
Anh ta rất lo lắng.
Yêu quái cẩu anh là một con yêu quái đã hết thời.
Nó vốn là một con yêu quái trà trộn vào thế giới loài người, muốn dựa vào vẻ ngoài tội nghiệp, đáng yêu của mình mà ẩn trốn bên cạnh loài người, tất đều vì chờ đợi thời cơ đến.
Nhưng bởi vì đám loài người ngu ngốc này đối xử với nó quá tốt, đêm nào cũng ôm nó ngủ, có khi còn nói với nó: “Cẩu anh, mày nhất định phải sống lâu hơn một chút, ta hiện tại không còn người thân nào bên cạnh cả, chỉ còn có mày thôi.
Đợi sau này tao kiếm được nhiều tiền, tao sẽ mua một mảnh đất, xây một ngôi nhà thật lớn cho ta với mày. Mỗi ngày chúng ta sẽ cùng nhau trồng cây, tưới hoa. Cùng nhau ngắm bình minh và hoàng hôn. Lúc đó chắc là sẽ đẹp lắm.
Yêu quái cẩu anh nó có trí tuệ.
Nó có cảm xúc.
Không biết từ lúc nào, nó đã quen với cuộc sống hiện tại, nó vậy mà lại có những suy nghĩ chờ mong, chẳng hạn như không biết tương lai về sau sẽ như thế nào.
Vậy nên.
Lần này nhận được tín hiệu kêu gọi, nó đã đáp lại, nó muốn xem thử rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra, nếu như thật là đồng loại của nó tấn công vào thành phố Diên Hải, thì nó có thể biết trước được mà có thể đưa đám loài người ngu ngốc này đến nơi an toàn mà ẩn trốn.
Tránh khỏi gặp phải phiền phức.
Lúc này.
Nguyên cả một ngày, cẩu anh đã hoàn toàn bộc phát khả năng đánh hơi của mình, dần dần chính điều đó đã khiến cho nó trở nên phát điên lên, nhe răng trợn mắt, nước dãi từ răng nanh từ từ chảy xuống.
“Cẩu anh, mày làm sao vậy?”
Người đàn ông hoảng đến nổi cuống cả tay cả chân lên, không biết nên làm như thế nào, anh ta không phải là bác sĩ thú y, trong trường hợp khẩn cấp như vậy, anh ta thật sự cũng không biết nên làm như thế nào mới được.
Những móng vuốt sắc nhọn của cẩu anh cào vào nền đất, để lại những vết xước trắng, thân thể nó dần dần phình to ra, cố gắng hiện ra nguyên hình, vạch trần bản chất là yêu quái của nó.
“Ôi?”
Người đàn ông sợ hãi ngồi bệt xuống đất khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sau đó anh ta lập tức đứng dậy, ôm cổ cẩu anh nói: “Cẩu anh, mày rốt cuộc bị làm sao vậy?”
Cẩu anh đang phát điên và hoàn toàn lộ ra bản chất là yêu quái của nó, con ngươi màu đỏ huyết nhìn chằm chằm vào người đàn ông, nhe răng trợn mắt mà gầm gừ, tưởng chừng như muốn nuốt chửng hoàn toàn người đàn ông bằng một nhát cắn, nhưng lí trí cuối cùng vẫn chiến thắng sự điên loạn ấy. Nó nhìn người đàn ông sủa vài tiếng rồi quay đầu bỏ chạy về phía phương xa.
Hủy hoại.
Phải hủy hoại nó.
Một luồng khí, đó là mùi của thuốc bạo lực, nó có thể khiến cho các yêu quái ngửi phải đều làm nó trở nên hung bạo và điên loạn hơn, từ đó mất đi lý trí.
Nếu không.
Thì hắn có thể có cách nào mà tự mình làm cho tất cả các yêu quái đang ẩn trốn đều xuất hiện ra hết chứ.
Đó không phải là chuyện đơn giản có thể làm được.
Bộ phận đặc biệt, bộ phận giám sát.
Tít tít!
Tiếng chuông báo động của cảnh sát vang lên.
“Trong thành phố xuất hiện một lượng lớn năng lượng biến động, yêu quái xuất hiện ở nhiều nơi trên thành phố.”
“Làm sao có thể xảy ra như vậy được, chẳng có dấu hiệu thông báo nào cả.”
Những người trong bộ phận giám sát đều hoảng loạn cả lên.
Bọn họ luôn theo dõi tình hình trong thành phố, chỉ cần xuất hiện một chút năng lượng biến động nhẹ, họ đều có thể phát hiện kiểm soát được, nhưng với tình hình mấu chốt hiện tại thì không được tốt cho lắm, giống như những lời yêu quái kia đã nói, toàn bộ yêu quái đều xuất hiện trong chớp mắt, cùng lúc bùng nổ.
Nếu nói rằng không có dự tính trước chắc chắn là sai
Kim Hòa Lị đã báo cáo tình hình ngay từ đầu.
Người đàn ông một mắt đã vội vàng ra lệnh cho tất cả các thành viên của bộ phận đặc biệt vào trạng thái chiến đấu, dọn sạch tất cả các yêu quái có trong thành phố.
Ông ta chủ động liên hệ với lãnh đạo của bộ phận giám sát là Đường Văn Sinh, hỏi về tình hình biến động năng lượng của bọn yêu quái.
Có xuất hiện yêu quái cấp cao nào không?
Nhưng câu trả lời nhận lại được chỉ là.
Yêu quái xuất hiện trong thành phố, cao nhất chỉ là yêu quái cấp sáu.
Thấp nhất là yêu quái cấp một.
Chỉ là mức độ yêu quái phân tán quá rộng.
Cần một lượng lớn nhân lực đến trợ giúp.
Nếu không thì thiệt hại gây ra, khó có thể mà tưởng tượng được.
Người đàn ông một mắt suy nghĩ về tình tình đang xảy ra, chuyện này rốt cuộc là sao, liệu nó có liên quan gì đến Cao Hùng, nhưng không, chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút thì liền cảm thấy nó không có khả năng, bởi vì dù thế nào đi chăng nữa, chuyện này xảy ra cũng không hợp lý.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất