Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 371: Anh Cẩu, mày làm sao thế, rốt cuộc mày bị làm sao vậy (2)

Chương 371: Anh Cẩu, mày làm sao thế, rốt cuộc mày bị làm sao vậy (2)
Ông ta vẫn chưa nghĩ xong.
Bắt buộc phải thận trọng. Chẳng may xảy ra chuyện thì hậu quả rất nghiêm trọng.
Ông ta không muốn phải tiếp tục nằm trong bệnh viện không thể động đậy. Tình huống đó có hơi đáng sợ.
Ngày 17 tháng 4!
Thời tiết đẹp hơn hôm qua nhiều.
Công xưởng bỏ hoang.
Hà Mộc, người đẹp trai thứ hai chỉ sau Lâm Phàm, xuất hiện ở nơi không mấy ai quan tâm này.
Mục đích đến thành phố Diên Hải rất đơn giản.
Giết chết Cao Hùng.
Đây là nhiệm vụ bình thường.
Nếu có cơ hội tốt hơn hay cơ hội lớn hơn thì Cao Hùng sẽ được giải cứu.
Chỉ là đối với Hà Mộc mà nói, giết chết một người đơn giản hơn cứu một người rất nhiều.
Vì thế.
Lựa chọn của anh ta là giết Cao Hùng.
Dựa vào thực lực hiện tại của anh ta, không thể một mình xông vào bộ phận đặc biệt. Vì thế cần sự giúp sức từ bên ngoài làm cho thành phố Diên Hải rối loạn, nhân cơ hội lẻn vào bộ phận đặc biệt.
Cách của anh ta rất đơn giản.
Đó là dụ những yêu quái ẩn náu trong thành phố Diên Hải ra, dùng món đồ đặc biệt khiến đám yêu quái này bạo loạn. Đến lúc trong thành phố bắt đầu bạo loạn, bộ phận đặc biệt bận đối phó yêu quái, buông lỏng phòng bị. Khi đó sẽ nhân cơ hội lẻn vào.
Khả năng thành công rất lớn.
Chỉ là độ nguy hiểm cũng rất cao.
Hà Mộc ném một mảnh kim loại vào giữa. Ngay lúc anh ta chuẩn bị khởi động thiết bị thì có tiếng động từ nơi không xa truyền đến.
Nghe tiếng động này, hình như là một đám trẻ con chạy đến đây.
“Đây là căn cứ bí mật của tớ. Tớ đưa các cậu đến đây là muốn nói cho các cậu biết, sau này chúng ta là người một nhà.”
“Nhưng các cậu không được nói cho người khác biết.”
Bạn nhỏ nói câu này chắc chắn là thằng cầm đầu của chúng nó.
Vua của trẻ con.
Đối tượng được vô số các bạn nhỏ sùng bái. Số tiền mà bố mẹ cho chúng đều sẽ bị cống nạp cho vua trẻ con. Sau cùng vua trẻ con sẽ mua đồ ăn vặt rồi chia ra.
Năm bạn nhỏ lanh lợi hoạt bát xuất hiện trước mặt Hà Mộc.
Hà Mộc nhìn chúng.
Các bạn nhỏ cũng nghi ngờ nhìn Hà Mộc.
Căn cứ bí mật của chúng bị người khác phát hiện rồi.
“Anh ơi, đây là căn cứ bí mật của em, anh có thể đi khỏi đây không?” Bạn nhỏ mập mạp nói.
Hà Mộc lạnh lùng nói: “Cút!”
“Vâng ạ.”
Bạn nhỏ mập mạp vội vàng vẫy tay kêu các bạn nhỏ chạy mau. Lúc nảy nó thử thăm dò anh trai này. Nếu đối phương đồng ý thì nó sẽ chiếm lĩnh chỗ này và cũng sẽ nói với bọn nhỏ, các cậu thấy chưa, dù là đối mặt với người lớn tớ cũng không sợ chút nào, anh ấy bị dọa sợ chạy mất rồi.
Bây giờ người bị dọa sợ bỏ chạy là nó.
Mà lúc chạy đến cửa, có một bóng người đi ra từ chỗ tối, chuẩn bị giết chết năm đứa trẻ này.
Hà Mộc nhíu mày, đá cục đá dưới chân về phía bóng người kia, ngăn cản hành động của đối phương.
Bóng người kia nghi ngờ nhìn Hà Mộc, cuối cùng nhìn năm đứa nhỏ kia rời đi.
“Hà Mộc, anh nên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, để lại chứng cứ luôn là tai họa.”
Người đàn ông đang nói chuyện có thân hình gầy yếu, trông có vẻ là người yếu ớt, nhưng lại là tay đao giết người như rạ của hội bóng đêm.
Hà Mộc lạnh giọng nói: “Chuyện của tôi, anh không cần lo, tụi nó là con nít thì hiểu gì.”
“Ha ha.” Người đàn ông gầy yếu cười.
Vẫn chưa nói gì nhiều.
Đối với anh ta mà nói, giết người là một hành vi nghệ thuật. Còn về việc mục tiêu là ai thì không hề quan trọng.
Hà Mộc khởi động thiết bị.
Thiết bị phát ra một loại dao động khó mà dò xét, dao động đó lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Hà Mộc bày ra đủ loại trận pháp kỳ lạ trong kho hàng bỏ hoang. Đồng thời còn đặt ở đó một cái chai chứa chất lỏng, vặn nắp chai ra có mùi hương kỳ dị phân tán trong kho hàng.
Sau đó, hai người họ nấp vào một chỗ tối.
Không bao lâu sau.
Đủ loại yêu quái ngụy trang thành động vật xuất hiện trong kho hàng bỏ hoang.
Có mèo.
Có chó.
Còn có cả heo.
Ngay cả rắn cũng có không ít.
Chúng nó ngơ ngác nhìn nhau, chuyện gì vậy, sao mọi người đều đến đây.
Hịch hịch!
Mùi hương này kỳ lạ quá.
Hà Mộc kích hoạt trận pháp được bày ra lúc nảy, một đường ánh sáng vàng mịt mờ lóe lên, sau đó biến mất.
Trận pháp này dùng để áp chế mùi hương mà đám yêu quái vừa ngửi được, đảm bảo chúng đừng bộc phát ngay lập tức. Bằng không tình hình sẽ vô cùng gay go.
Đám yêu quái nhận ra bị chơi một vố nên mắng chửi rồi đi khỏi.
Cẩu tặc.
Bọn ta đối xử tốt với loài người ngu xuẩn.
Ngươi lại lừa bọn ta đến đây.
Đúng là đồ điên.
Rốt cuộc là tên khốn nào bày ra trò đùa quái ác này. Đừng để bọn ta biết được, bằng không nuốt các ngươi vào bụng luôn.
Phòng giam.
Người đàn ông một mắt đứng ở đó nhìn Cao Hùng, cảm thấy khó khăn. Tâm tính của con người bây giờ kinh khủng đến vậy sao?
Có gì để che giấu chứ.
Nói hết những chuyện anh biết ra.
Với anh hay với tôi.
Thậm chí là với mọi người đều có lợi.
Hoàn toàn không cần phải giữ đến chết.
Nghĩ người khác sẽ đến cứu anh sao?
Đó là chuyện không thể xảy ra. Cũng không nhìn xem đây là đâu, bộ phận đặc biệt của thành phố Diên Hải đấy. Cho dù không đặt bộ phận đặc biệt vào mắt, vậy thì cũng phải đặt tôi vào mắt chứ.
Không dám nói là quỷ thần đều tránh xa.
Ít nhất là người người đều sợ.
Cư dân trong thành phố phát hiện thú cưng nhà mình biến mất đều sẽ sốt ruột tìm kiếm. Sau đó nhìn thấy thú cưng về rồi, ai ai cũng nở nụ cười, ngoan ngoãn đừng chạy lung tung.
Nếu như lạc mất.
Chúng tôi sẽ rất đau lòng.
Trời chập chờn tối.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất