Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 79 Hắc ám Kỷ Nguyên khúc nhạc dạo

- Nói thật, phong cảnh nơi này cũng không tệ lắm.

Nhìn qua ven hồ cách đó không xa dâng lên làn sương mờ mịt tựa như tiên cảnh, thanh niên khôi ngô hai tay ôm ngực nhịn không được cười nói.

Đây là ngày thứ ba bọn họ đi vào thung lũng.

Dựa theo Thiên Cầm giải thích, hắn cũng biết hắn bị một Thụ Yêu bắt.

Lơ đãng liếc mắt sâu trong sương mù dày dặc không xa, thân ảnh đại thụ che trời nhìn không thấy thân ảnh, toàn bộ da gà thanh niên khôi ngô đều nổi lên.

Má ơi.

Chỉ cách thành thị ha ba trăm cây, vậy mà sinh ra được một đầu quái vật như thế, nếu như bị nhân loại biết, sợ sẽ muốn lật trời.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là gốc đại thụ che trời này lại có linh trí.

- Ực.

Vô thức nuốt một ngụm nước bọt, dù đã biết được ba ngày, thanh niên khôi ngô phía sau vẫn nhịn không được toát ra mồ hôi lạnh.

Mẹ nó chuyện này kinh dị quá.

Thanh niên khôi ngô không chút nghi ngờ, nếu nhân loại biết sinh vật Siêu phàm sinh ra linh trí, suy nghĩ đầu tiên chắc chắn chính là xoá bỏ.

Đúng vậy, xoá bỏ.

Tuyệt không chút hoài nghi.

Thói xấu của Nhân loại, không, hẳn mỗi một chủng tộc khi phát hiện ra được thứ uy hiếp đến địa vị của mình đều sẽ lựa chọn như vậy.

Mà bây giờ, lại có mon quái vật đáng sợ như vậy ẩn núp trong thung lũng. . .

- Hô. . .

Thở ra một hơi thật sâu, thanh niên khôi ngô đè xuống khẩn trương trong lòng.

Tuy trong lòng hắn căng thẳng, nhưng không biết tại sao, đối với với gốc đại thụ che trời này hắn lai không sinh ra địch ý.

Mà còn sinh ra một vòng thương tiếc.

Trong lúc mơ hồi, hắn còn nhìn thấy không lâu về sau, vũ khí hạt nhân tựa như mây hình nấm dâng lên ở vùng đất này, chói lọi đến cực điểm.

Đây là tất nhiên.

Tuyệt đối tất nhiên.

Không chỉ là thanh niên khôi ngô tin tưởng vững chắc, dù là xa xa ngồi tại một gốc cây hạ Lãnh Phong cũng là tin tưởng vững chắc điểm này.

Chỉ là, tin tưởng vững chắc thì tin tưởng vững chắc.

Nếu muốn mạng sống, bọn hắn còn phải hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày.

Thường ngày dạy bảo biến dị dã thú biết chữ, còn dạy bọn họ nhận biết đồ vật. . .

Chỉ mới ngẫm lại thôi đã tê cả cả da đầu, nhưng ba người bọn hắn đã làm được ba ngày.

Ngước mắt, nhìn Bạch Hổ cách đó không xa tựa như núi nhỏ ngồi xổm ở trước mặt mình.

Khi nhìn xuống, trong mắt loé ra một vòng hung tàn.

Thanh niên khôi ngô cũng áp lực như núi.

Chính là tên hỗn đản nàym thiếu chút nữa đã cắn nát một bàn tay của hắn.

Nhưng bây giờ, hắn không chỉ mỗi ngày phải dạy nó tập viết, còn phải chải vuốt lông tóc cho nó, hiển nhiên trở thành bảo mẫu.

- Phốc. . .

Một hơi lão huyết thiếu chút phun ra ngoài, trên mặt thanh niên khôi ngô nặn ra nụ cười, cẩn thận từng li từng tí nhặt lên một đoạn nhánh cây thường ngày dùng để dạy học, trên mặt đấy viết ra chữ Hổ.

- Đây là hổ, là chính ngươi.

Lại nói, lại khoa tay, thẳng đến khi Bạch Hổ khẽ gật đầu, thanh niên khôi ngô mới thở dài một hơi, bắt đầu tiếp tục dạy chữ.

Chẳng qua không thể không nói, cũng không biết nhánh cây trong tay có phải lấy từ trên người Thụ Yêu biến mất trong sương mù dày đặc kia, sờ ở trong tay, vậy mà truyền đến từng cảm giác mát mẻ, ngay cả linh lực cũng chấn động.

- Khá lắm, Thụ Yêu này, khắp người đều là bảo vật.

Nhưng khi nghĩ đến Thụ Yêu này nuôi nấng những biến dị dã thú bằng tinh hoa lục sắc, thanh niên khôi ngô càng liếm liếm khóe miệng. . .

Lúc này, hắn có một loại cảm xúc muốn dập đầu với Thụ Yêu.

Đối với hắn, tăng thực lực mới i là trọng yếu nhất.

Đối với thanh niên khôi ngô mà nói, đây chính là cơ duyên, chính là tạo hóa. . . Nếu có thể nắm chặt, hắn có thể cá chép hoá rồng.

Đương nhiên, bây giờ e vẫn còn thiếu.

Có điều, thanh niên khôi ngô vẫn cố gắng an ủi mình, đợi thêm mấy ngày, đợi thêm mấy ngày, hắn sẽ đi tới trước mặt gốc Thần Thụ này, tỏ lòng thành của mình.

Về phần nhân loại. . .

Cắt.

Không nói đến đại chiến chủng tộc, với lại gốc Thần Thụ này mặc dù đáng sợ nhưng muốn đấu với cả nhân loại vẫn còn kém xa.

Kể từ đó, hắn cũng chưa nói tới phản bội nhân loại.

Nếu phản bội thì thế nào, không phải lòng ai cũng đều mang đại nghĩ.

Người không vì mình, trời tru đất diệt.

Thanh niên khôi ngô không nghĩ trời tru, càng không muốn đất diệt, đương nhiên muốn chọn lựa chọn tốt nhất của mình.

Về điểm này, đã bị con khỉ màu vàng mfo hết củ ấu giúp thanh niên khôi ngô giác ngộ cao, tuyệt đối vượt qua phần lướng tưởng tương của nhân loại.

Dù Ngu Tử Du biết, có lẽ cũng nhịn không được mà trợn mắt hốc mồm.

. . . . .

Mà đúng lúc này, trên một cành cây liễu che trời, một thiếu nữ quơ bàn chân trắng nõn nhìn qua nhóm nhân loại đang dạy bảo từng biến dị dã thú, cũng nhịn không được cười ra tiếng:

- Chủ nhân, ngươi nghĩ thế nào.

- Phế vật lợi dụng mà thôi.

Nghe giọng nói chẳng hề để ý của Ngu Tử Du, Thanh Nhi cũng là cười khúc khích.

- Phế vật, tốt, chẳng qua chi thức của nhân loại quả thực rất quan trọng đối với những tiểu sủng vật này, đủ để toạ nên thế giới quan cho những đứa nông cạn đó.

Nói đến đây, giống như lại nghĩ tới cái gì đó, Thanh Nhi chợt dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng:

- Chủ nhân, gần đây nhân loại xảy ra một sự kiện lớn muốn nghe một chút không?

- Cái gì?

Hiếm khi dâng lên tia hứng thú, Ngu Tử Du mở miệng hỏi.

- Trước đó không lâu, bờ bên kia đại dương Liên Bang gặp phải thú triều quy mô lớn nhất đến nay, vượt ngoài sức tưởng tượng của toàn bộ thế giới.

- Có người còn nói đây là khúc dạo đầu của kỷ nguyê hắc ám để hình dung đợt thú truyền lần này.

. . . .

Lẳng lặng lắng nghe, trong lòng Ngu Tử Du cũng có chút trầm xuống.

Thú triều quy mơ lớn, Kỷ Nguyên hắc ám. . .

Mấy từ này không phải thích nói là nói được.

Mà lúc này, nhẹ nhàng vuốt ve thân cây thô ráp của Ngu Tử Du, Thanh Nhi cũng nhớ lại tin tức vừa mới tra, lại một lần nữa nói bổ sung:

- Rạng sáng ngày bảy tháng mười, biển dâng cao hơn trăm mét. trọn vẹn nuốt hết hơn phân nửa tòa thành thị, cùng lúc đó, hàng ngàn hàng vạn biến dị hải quái cũng tuồn vào thành thị nhân loại, trong đó không thiếu sinh vật Siêu Phàm nhất giai đang sợ.

- Một xúc tu của con bạch tuộc quái quét ngang mấy chục tòa nhà cao tầng, một đầu cá mập dài hơn hai mươi mét điên cuồng lắc mình, mở ra miệng to như chậu máu, nuốt hết nửa đường đi.

- Đối mặt với thú triều khí thế hung hăng như vậy, Liên Bang vội vàng không kịp chuẩn bị trực tiếp sập bàn, một thành thị suýt nữa thất thủ, cuối cùng vẫn phái cấp tiến tại thuần trắng cung điện, cưỡng ép đánh nhịp, vận dụng trọn vẹn ba vũ khí hạt nhân. . .

Trầm mặc một hồi, thẳng đến hồi lâu sau, Ngu Tử Du mới thở dài nói:

- Nhân loại vẫn vận dụng vũ khí hạt nhân sao?

- Đúng vậy, vận dụng, nương theo cột khói hình nấm dâng lên, thiên địa vì đó tối sầm lại.

Nói đến đây, sắc mặt Thanh Nhi hơi đổi, trên mặt lộ ra một vòng không thể tưởng tượng thần sắc, nói bổ sung:

- Nhưng mà, lúc ta lập xem bản báo cáo của đạo sư, phát hiện, vũ khí hạt nhân rơi xuống, hình như không phải kết thúc, trong mơ hồ, sóng thần cao trăm mét phía sau truyền đến một tiếng gào thét đau khổ như đến từ viễn cổ… không chỉ chấn động bầu trời, còn làm rung chuyển quỹ tích vũ khí hạt nhân rơi xuống.

- Sóng thần cao trăm mét. . . Rung chuyển quỹ tích vũ khí hạt nhân rơi xuống. . .

Cười lạnh, trong lòng Ngu Tử Du cũng có chút hiểu rõ.

Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn, hẳn là có biến dị hải quái Siêu Phàm nhị giai ra tay.

Hải quái cấp tai hoạ đã có linh trí, nếu có thể nhận thức được độ đáng sợ của nhân tộc, cũng không phải là một chuyện kỳ lạ.

Mà trước mắt xem ra, giống như chỉ là một loại thăm dò.

Cười cười, Ngu Tử Du cũng có chút ao ước, lưng tựa Đại Hải, những hải quái này còn có thể dựa vào, thật sự không e ngại vũ khí hạt nhân.

Có điều, hắn hình như cũng nhanh.

- Hô.

Thở ra một hơi thật sâu, Ngu Tử Du vô thức thúc dục linh lực.

Một lát sau trong ánh mắt không dám tin của Thanh Nhi, bả thể Ngu Tử Du đang trầm xuống.

Đúng vậy, trầm xuống, phảng phất giống như đang chìm xuống.

Nhìn kỹ lại, mặt đất xung quanh bản thể Ngu Tử Du đều hóa thành từng vòng từng vòng đầm lầy nhộn nhạo. . . M à thân cây thô kệch củaNgu Tử Du chậm rãi hạ xuống trong đầm lầy nhộn nhạo đó.

【 Năng lực —— độn địa: Một loại năng lực khác của Thổ nguyên tố, biến hóa vì trạch, chìm thẳng vào lòng đất để đi. . . 】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất