Từ Hogwarts Legacy Trở Về Harry

Chương 26: Môn ma dược

Chương 26: Môn ma dược
Harry khác với những người khác, khi mọi người đều chuyên chú vào việc học khóa chân (Locomotor Mortis), sự chú ý của hắn lại tập trung vào ót của giáo sư Quirrell.
Rốt cuộc là vì sao, ông ta lại phải nhét nhiều tỏi đến thế vào trong khăn để che giấu? Chẳng lẽ giáo sư Quirrell sau gáy mọc cái gì nát sưng? Hay vẫn bị ai đó hạ xuống lời nguyền?
Hắn thực ra cũng không phải muốn giúp giáo sư Quirrell giải quyết vấn đề, mà chỉ đơn thuần hiếu kỳ mà thôi.
Khi trở lại phòng nghỉ công cộng của Gryffindor, mọi người liền nhiệt liệt thảo luận về giáo sư Quirrell.
"Ta dám đánh cuộc, dưới chiếc khăn trên đầu hắn cũng nhét đầy tỏi." Fred và George nối tiếp nhau nói: "Như vậy, bất kể hắn đi tới đâu, đều có tác dụng phòng hộ đối với quỷ hút máu."
"Vậy các ngươi tại sao không đi hỏi hắn?" Ron một tay cầm Coca Cola, nói: "Hoặc là trực tiếp tháo chiếc khăn kia xuống, các ngươi không phải thích nhất trò đùa dai sao?"
Song tử nhìn nhau một chút, rồi đồng thanh nói: "Này Ronny tiểu bảo bối, chúng ta cũng không muốn bị trường học đuổi học."
"Hoặc là còn tệ hơn nữa." George nói.
"Nhận được thư quát tháo của mẹ." Fred nói.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, rồi vỗ tay vào nhau.
"Hai người bọn họ thật không biết cái nào nghiêm trọng hơn." Ron thấp giọng lẩm bẩm.
Cây cải bắp nhỏ biết cắn người của Harry cũng bị song tử phát hiện. Hai người bọn họ, hễ rảnh rỗi là lại đến túc xá của hắn thăm dò, xem ra hết sức cảm thấy hứng thú với loại rau dưa biết cắn người này.
Fred thậm chí còn đưa tay thử một lần, cũng may hắn phản ứng khá nhanh, không bị cây cải bắp cắn trúng tay.
Sau mấy ngày học ở Hogwarts, Harry phát hiện một sự thật đáng kinh ngạc, đó chính là trình độ ma pháp của những người bạn học hắn đều người này tệ hơn người kia, thậm chí có người còn tệ đến mức tạo ra một "trình độ" mới, một "phong cách" riêng biệt của sự kém cỏi.
Những tiểu phù thủy xuất thân từ gia đình Muggle thì đúng là có thể thông cảm được, dù sao khi nhận được thư thông báo trúng tuyển của Hogwarts, cũng không ai thông báo cho họ biết mình là phù thủy, càng không ai dạy họ ma pháp.
Thế nhưng những tiểu phù thủy được giáo dục từ những gia đình được gọi là thuần huyết, cũng chẳng vượt trội hơn người khác là bao.
Đặc biệt là hai tên tùy tùng của Malfoy, tên là Crabbe và Goyle, nghe người ta nói hai người bọn họ thậm chí ngay cả Ánh huỳnh quang lấp loé (Lumos) cũng không học được.
Dù cho là Ron, người dùng cây đũa phép không hợp tay, sau khi thử nghiệm hai lần đều thuận lợi thắp sáng được cây đũa phép.
XX, hiện tại phù thủy làm sao lại thoái hóa thành bộ dạng này?
Harry có chút vô cùng đau lòng.
Cùng với những kẻ vô dụng này, làm sao có thể phát triển tốt giới ma pháp đây?
Trong lòng hắn bắt đầu hiện lên một ý nghĩ không mấy thành thục: nếu không. . . lại một lần nữa quyết đấu chi trượng?
Đến Hogwarts đã nhiều ngày như vậy, hắn còn chưa từng nghe nói có tồn tại một tổ chức tương tự nào.
Sáng sớm thứ Sáu, Harry dậy từ rất sớm, cùng các bạn học dùng bữa tại bàn ăn.
Việc chưa thấy Hedwig hôm nay khiến hắn rất không quen. Theo như thường lệ, vào lúc này Hedwig đã sớm bay đến bên cạnh hắn, có lúc mổ nhẹ vào tai Harry một cái, có lúc lấy một miếng bánh mì nướng nhỏ; có lúc đứng ở trên vai hắn chợp mắt ngủ bù. Harry cảm thấy nó có thể là do đã "nghiện" rồi, bằng không thì sẽ không mỗi sáng sớm đều kiên trì đến phòng ăn chờ hắn, rồi chờ đến khi hắn vào lớp mới trở lại chuồng cú mèo.
Không để hắn chờ lâu, Hedwig rất nhanh liền bay trở về, mang về cho hắn một tờ giấy.
Là Hagrid, chữ viết trên đó vô cùng ngổn ngang và cẩu thả.
"Harry thân mến: Ta biết ngươi chiều thứ Sáu không có tiết học, không biết liệu có thể ghé qua chỗ ta uống trà vào khoảng ba giờ chiều không? Ta rất muốn biết tình hình tuần học đầu tiên của ngươi, xin hãy gửi một lời hồi âm qua Hedwig cho ta."
Harry mượn Ron cây bút lông chim, vội vàng viết vào mặt sau tờ giấy: "Được rồi, ta rất tình nguyện, hẹn gặp lại." Sau đó liền để Hedwig bay đi.
Môn ma dược là học chung với nhà Slytherin, hai nhà ngồi riêng biệt trong phòng học, giữa có một lối đi ngăn cách.
Draco tựa hồ đã quên mất chuyện bị Harry dùng bùa Trôi Nổi để dạy dỗ, hắn vẫn còn đang khiêu khích Ron và Hermione, cố gắng chọc tức một trong hai người bọn họ.
Nhưng mà Ron hoàn toàn không để ý tới hắn, Hermione cũng vậy. Sau khi bị mất mặt vì không dám nói ra câu "Máu bùn" nữa, hắn lại chĩa mũi nhọn về phía Neville.
Mới vừa nói hai câu, cửa phòng học "oành" một tiếng bật tung ra, Snape trong chiếc áo choàng đen rộng thùng thình, áo bay phần phật lướt vào.
"Các ngươi tới nơi này là để học tập môn khoa học tinh vi và công nghệ nghiêm ngặt của việc pha chế ma dược này." Hắn đi tới phía sau bục giảng, chống tay lên đó, cất tiếng nói. Giọng nói của hắn hầu như chỉ cao hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng ai nấy đều nghe rõ từng chữ hắn nói.
Cũng như giáo sư McGonagall, giáo sư Snape cũng sở hữu một sức uy hiếp mạnh mẽ, khiến việc giữ trật tự trong phòng học đối với hắn dễ như ăn bánh.
"Bởi vì ở nơi này không có việc ngu xuẩn mà vung vẩy đũa phép, vì lẽ đó rất nhiều người trong số các ngươi sẽ không tin tưởng đây là ma pháp. Ta không hề hi vọng các ngươi có thể thực sự lĩnh hội được ngọn lửa nhỏ hầm từ từ, cái nồi lớn bốc lên khói trắng, bay ra từng trận mùi thơm ngát tươi đẹp; các ngươi sẽ không thực sự hiểu được cái thứ chất lỏng chảy vào mạch máu mọi người, cái thứ ma lực thần diệu khiến người ta tâm thần dao động, ý chí mê muội đó. . . Ta có thể dạy các ngươi cách để tăng cao danh vọng, tạo nên vinh quang, thậm chí ngăn chặn tử vong —— nhưng nhất định phải có một điều kiện, đó chính là các ngươi không phải loại ngu ngốc đần độn mà ta thường xuyên gặp phải."
Hắn nói xong lời dạo đầu ngắn ngủi, cả lớp yên lặng không một tiếng động, tựa hồ cũng bị câu nói này của hắn làm kinh sợ.
Hermione gần như dịch ghế sang bên cạnh, nghiêng người về phía trước, xem ra là nóng lòng muốn chứng minh mình không phải kẻ ngu ngốc đần độn.
Snape liếc nhìn xung quanh một lượt, hết sức hài lòng với biểu hiện của các bạn học.
"Potter tiên sinh." Ánh mắt của hắn hướng về phía Harry: "Người nổi tiếng của thế hệ mới chúng ta."
Harry ngẩng đầu lên, không biết Snape tại sao muốn nhắc tới tên của hắn.
"Nói cho ta, Potter tiên sinh." Snape nói với giọng kéo dài lê thê như mái tóc đầy mỡ của hắn: "Nếu như ta đem bột rễ thủy tiên gia nhập dịch ngâm ngải thảo sẽ được cái gì?"
Harry sửng sốt.
Hắn vừa mới xuyên qua thời đại Victoria, cũng rất thân thiết với cô Garrick, giáo sư thảo dược học lúc bấy giờ.
Khi thời đại hàng hải vĩ đại đến, mở rộng chủng loại thực vật trên châu Âu đại lục, nghề làm vườn và văn hóa thực vật trở nên hưng thịnh. Thời đại Victoria với những tiêu chuẩn lễ nghi tương đối bảo thủ đã hạn chế giao tiếp xã hội lúc bấy giờ, khiến giới thượng lưu bắt đầu thịnh hành việc sử dụng hoa cỏ để truyền đạt thông điệp bí ẩn.
Theo sự nóng lòng của toàn xã hội đối với các loài thực vật quý giá được vận chuyển bằng thuyền đến, những cuốn sách giới thiệu hoa cỏ và giải thích ý nghĩa hoa ngữ cũng theo đó mà lưu hành rộng rãi. Các loại tình cảm ẩn chứa trong hoa cỏ được giải thích, được nhận thức và được truyền bá rộng khắp.
Cô Garrick, thân là giáo sư thảo dược học, trùng hợp thay lại vô cùng yêu thích ngôn ngữ hoa Victoria, đã từng truyền dạy cho Harry rất nhiều kiến thức nhỏ liên quan đến ngôn ngữ hoa.
Căn cứ ngôn ngữ hoa Victoria, giáo sư Snape nói "Thủy tiên" (Asphodel, không phải narcissus) trên thực tế là một loại bách hợp giống như hoa thủy tiên, ý nghĩa hoa ngữ của nó là "Ta hối hận đi theo ngươi đến phần mộ"; mà wormwood có nghĩa là "Vắng chỗ" và "Cay đắng bi thương".
Kết hợp với tính cách nhất quán của nhà Slytherin, Harry hiểu rõ, Snape đang vì cái chết của cha mẹ mình mà cảm thấy vô cùng bi thương và hối hận.
"Tính cách của giáo sư quả thực là khó chịu quá," Harry thầm nghĩ, "nếu là bạn tốt với cha mẹ ta, sao không nói thẳng ra có phải tốt hơn không?"
Thế nhưng. . . Nếu có thể nói thẳng ra, thì cũng sẽ không phải là Slytherin.
Harry một đôi mắt xanh nhìn thẳng vào đôi mắt đen kịt, không chút tình cảm của Snape, với ngữ khí nhẹ nhàng, từ tốn.
"Không sao, giáo sư."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất