Chương 268: Phá Hủy Tín Niệm
Nói rồi Mông Lỗ nhảy xuống, tự mình lao vào chiến trường, muốn đánh nát tín niệm này của Nhân tộc.
- Hãy để bản điện hạ phá hủy tín niệm của các ngươi, nô lệ thì nên ra dáng của nô lệ!Hắn nhe răng cười nói xong, hai tay đan xen, hoa văn màu vàng toàn thân nhấp nháy phát sáng, sức mạnh vô cùng hội tụ trên đôi tay, nháy mắt vung ra.
Ầm!Trong phút chốc, một mảnh ánh sáng trắng quét ngang mà đến, cát bay đá chạy, núi sụp đất nứt.
- Muốn giết tộc nhân của ta? Lăn về cho ta!Đột nhiên một tiếng quát lớn truyền đến, có người hùng hục xông đến, chiến khí toàn thân hội tụ rót vào chiến thương, tựa như cuồng phong bão tố quét ngang.
Hai cơn lốc va chạm chớp mắt sinh ra vụ nổ lớn, hình thành sóng xung kích đáng sợ quét bay Thú nhân trong phạm vi nghìn thước.
Trong khói bụi, Cổ Trần cầm thương đứng ngạo nghễ, chắn ở phía trước, tất cả Thú nhân bản năng lui về phía sau một bước, hoảng sợ nhìn vị thanh niên Nhân tộc này, mạnh quá.
Mông Lỗ mặt lạnh, đầu cũng không quay lại nói một câu:- Trưởng lão, ngươi đi phá hủy tín niệm của bọn họ, khiến bọn họ nhận thức được chính mình chỉ là nô lệ bị các tộc chăn nuôi, phá hủy hết tín niệm, bất khuất gì đó đi!- Rõ thưa Nhị điện hạ!Vừa dứt lời, chợt thấy một bóng dáng Thú nhân già nua xẹt qua, trên người bao bọc lớp khí diễm khủng bố, đi qua đâu là không ai có thể chắn.
Đây là một vị trưởng lão của Thú tộc, nghe lệnh Nhị điện hạ, một cường giả Hoán Huyết cảnh trăm phần trăm, sức chiến đấu dũng mãnh.
- Xéo ngay!Thấy lão Thú nhân xông về phía hai người Hắc Thổ và Thiết Mộc, mắt Cổ Trần bắn ra tia hung ác, quát lớn bay đến, chiến khí toàn thân rót vào chiến thương đâm qua.
- Đối thủ của ngươi là ta!Chỉ tiếc một bóng người ngăn trở trước mặt Cổ Trần, giơ tay đánh một kích, hai người sức mạnh va chạm, cùng lui về phía sau, không ngờ ngang sức ngang tài.
Cổ Trần bị ngáng đường, muốn tiếp tục ngăn lão Thú nhân cũng đã không kịp.
- Ha ha, con kiến nho nhỏ, chết đi!Quả nhiên, lão Thú nhân cười nanh tranh xông đến trước mặt, hai tay vỗ chưởng đánh về phía Hắc Thổ, Thiết Mộc đang bận giao chiến.
Hai người này là mạnh nhất trong bộ lạc, trừ Cổ Trần ra.
Hai người vốn đại chiến một phen đã người đầy vết thương, sắp đạt đến cực hạn, đối diện lão nhân Thú tộc mạnh mẽ khủng bố tự nhiên không cách nào ngăn trở.
- Nguy hiểm!Hắc Thổ, Thiết Mộc hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Ầm!Năng lượng nổ tung, mấy trăm người ngay tại chỗ chết thảm, máu thịt bay tứ tung.
Hắc Thổ, Thiết Mộc nổ bay, đập thủng một hố to, miệng phun máu như suối, toàn thân đẫm máu, hấp hối.
- Tộc trưởng! Chúng ta! Cố gắng! Mặt Thiết Mộc đầy máu, xương toàn thân không biết gãy bao nhiêu khúc, nói xong trực tiếp mất đi ý thức, khí tức như có như không, giống như chết đi.
- Phụt!Hắc Thổ ở một bên phun máu, hai mắt giận dữ trợn to lộ ra một loại mãnh liệt không cam lòng, trong mắt thiêu đốt ngọn lửa cháy hừng hực, không khuất phục.
Hắn giãy giụa muốn bò dậy, đáng tiếc không làm được.
Lão Thú nhân nhe răng cười lắc đầu, vẻ mặt khinh thường nói:- Hơi thú vị, có điều, cái gọi là bất khuất của Nhân tộc các ngươi hoàn toàn không chịu nổi một kích.
Lão Thú nhân từng bước đi đến gần Hắc Thổ bị thương nặng.
Ầm!Ngay lúc này, Cổ Trần bị Mông Lỗ ngăn cản đã nổi giận, hai mắt đỏ thẫm, giống như nhập ma, trong thân thể bộc phát ra một luồng chiến khí màu xám đen.
Bùm!Mông Lỗ văng ra xa, bị Cổ Trần cứng rắn đẩy lùi ra ngoài.
- Lão cẩu, chết đi!Cổ Trần gầm rống lao nhanh đến, tốc độ nhanh đến mức tột đỉnh, từ đầu tới chân tràn ngập khí tức kinh khủng, cả người tựa như con khủng long bạo chúa, khiếp hồn người!.
Khí tức bạo ngược ập vào mặt khiến lão Thú nhân hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trong lòng gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Ầm!Lão Thú nhân vừa né qua thì vị trí ban đầu lập tức nổ tung thành một cái hố, chợt thấy một nắm đấm xuyên qua khói bụi, cuốn lấy cát bụi dâng lên.
Bùm!Nắm tay đập vào lồng ngực lão Thú nhân, ngực lõm vào, hộc máu bay ra, rớt xuống cách mấy chục thước, thậm chí đè chết mười mấy Thú nhân.
- Lão già, chết đi!Đôi mắt Cổ Trần đỏ ngầu, tựa như con khủng long bạo chúa hình người điên cuồng xông lên, nơi đi qua, tất cả Thú nhân ngáng đường đều bị đụng nát bấy.
Nhìn Cổ Trần hung bạo không gì sánh được, lão Thú nhân tim đập chân run, lão không kịp suy nghĩ, trực tiếp lấy ra một cốt thuẫn che trước mặt.
Keng!Một đấm đánh tới, vang tiếng nổ lớn, cốt thuẫn răng rắc nứt rạn, cuối cùng không cách nào chịu đựng nắm đấm mạnh mẽ không gì sánh bằng của Cổ Trần, ngay tại chỗ nổ tung.
Nắm tay của Cổ Trần xuyên qua cốt thuẫn, nháy mắt đánh nổ, uy thế không giảm đánh vào mặt của lão Thú nhân.
- A!.