Chương 569
Hiện giờ những thứ này đều thuộc về Cổ Trần, trong tay hắn lại lần nữa nắm giữ thêm một bí cảnh, tổng cộng hắn đã có hai cái bí cảnh.
Phải đi nhìn thử xem chỗ của Kim tộc và thạch tộc có nắm giữ bí cảnh hay không, một khi tiêu diệt được sào huyệt hai tộc này, lại có thể đạt được thu hoạch phong phú một lần nữa.
Bên trong Bách Man sơn, Thú nhân gần như đã bị giết sạch, số còn dư lại chỉ là số ít Thú nhân ở các cứ điểm khác và Linh viên, còn cả trong một số quặng mỏ tài nguyên.
Chỉ cần tiếp tục thanh lý Thú nhân ở những nơi này, chiếm lấu tất cả quặng mỏ và tài nguyên, trong tương lai bộ lạc sẽ không thiểu tài nguyên để sử dụng.
Sau khi kiểm tra toàn bộ bí cảnh, không phát hiện ra còn uy hiếp nào tồn tại, Cổ Trần mới mang một vạn người thuộc Bất tử quân đoàn rời khỏi bí cảnh, đi đến những nơi khác trong sào huyệt Thú nhân.
Tòa chủ thành Thú nhân này, đã trở nên rách nát, phòng ốc sụp đổ, thi thể chồng chất như núi, máu chảy tụ lại thành sông.
- Tộc trưởng!Cổ Trần vừa ra ngoài, đã trông thấy hai người Hắc Thổ và Man Phi đang cùng nhau bước tới.
Sau đó Hắc Thổ mở miệng nói:- Khởi bẩm tộc trưởng, Thú nhân ở nơi này về cơ bản đã bị tiêu diệt sạch sẽ, chạy trốn mất một phần nhỏ, bắt được một nghìn đầu Cự ma, Phi Long lớn nhỏ tổng cộng năm nghìn tám trăm con.
- Mãnh Tượng tám nghìn một trăm, Khủng Lang một trăm tám vạn, lớn nhỏ đều có.
- Tổng cộng tiêu diệt một trăm mười tám vạn Thú nhân, bên ta chiến tử tám nghìn một trăm sáu mươi người, trọng thương một vạn sáu trăm người, số người bị thương nhẹ nhiều vô số kể.
Khi nói đến điều này, trên mặt Hắc Thổ lộ ra vẻ đau xót.
Trận chiến này đã chết hơn tám nghìn người, bọn họ đều là chiến sĩ tinh nhuệ của bộ lạc, tất cả đều chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, phần lớn đều thiêu đốt hết tinh huyết mà chết.
Nghe thấy thế trong lòng Cổ Trần cũng âm thầm thở dài, trận chiến này quá khốc liệt, gần vạn người chết, con số đó có vẻ rất giật mình, có điều so với việc đại chiến thắng lợi lại không tính là gì cả.
Trong trận chiến này, tổng cộng đã tiêu diệt được một trăm mười tám vạn Thú nhân trong hang ổ của bọn chúng, con số ấy kinh khủng đến mức nào, quả thực khiến người ta hoảng sợ.
Cổ Trần lại không có cảm giác gì cả, giết một vạn cũng là giết, giết trăm vạn cũng là giết, dị tộc ấy mà, nếu giết được thì phải giết, Nhân tộc chết trong tay bọn chúng cũng không ít hơn số này.
- À phải rồi, tộc trưởng, Long Uyên đã mang tộc nhân của mình quay về rồi.
Đúng lúc này, Man Phi đột nhiên mở miệng nhắc nhở một câu, hóa ra, sau khi Cổ Trần vào trong bí cảnh, Long Uyên đã dẫn người thu nhặt thi thể chiến sĩ của bộ lạc mình, sau đó cáo từ ra về.
- Đi rồi à?Cổ Trần khẽ vuốt cằm, trầm ngâm một lát rồi nói:- Sau khi thu dọn xong chiến lợi phẩm, phân ra một phần phái người đưa qua cho hắn.
- Vâng, tộc trưởng!Hắc Thổ và Man Phi cùng nhau lĩnh mệnh.
Tất nhiên là hai người không có bất kỳ ý kiến gì, dù sao Long Uyên cũng mang theo năm vạn kỵ binh tham dự vào cuộc chiến thảm liệt tiêu diệt sào huyệt Thú nhânTrong trận chiến này, đội ngũ của Long Uyên cũng bị thương vong rất lớn, số người chết lên tới hơn một vạn người.
Cho hắn một phần mười chiến lợi phẩm tất nhiên là có đạo lý của Cổ Trần, người ta đã tới giúp ngươi, đại chiến xong không đòi thứ gì đã quay về, đương nhiên Cổ Trần không thể không tỏ thái độ.
Nếu không trong tương lai, làm sao hắn có thể khiên người ta tin phục được?- Hắc Thổ, Man Phi, ta ra lệnh cho ngươi hai người lập tức suất lĩnh một phần quân đoàn xuất kích, đi thanh trừ các mối nguy hiểm ở trong quặng mỏ, Linh viên và các cứ điểm khác của Thú nhân.
Cuối cùng Cổ Trần ra một mệnh lệnh, bắt đầu thanh lý Thú nhân ở nơi khác.
Cho dù là Thú nhân ở các cứ điểm khác, ở quặng mỏ, hay là bên trong Linh viên, tất cả đều phải dọn dẹp sạch sẽ, loại bỏ tất cả mọi sự uy hiếp.
- Tuân lệnh!Hai người Hắc Thổ, Man Phi còn chưa kịp nghỉ ngơi, máu tươi trên người vẫn đang chảy xuống, nhưng lại không hề chùn bước, cả hai xoay người lĩnh mệnh mang theo quân đoàn của mình xuất chinh.
Còn lại quân đoàn của ba người Ngưu Lực, Man Nguyệt, Thiết Thạch, ở lại thanh lý chiến trường.
Sau khi tiêu diệt sào huyệt của Thú nhân tộc, Cổ Trần bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ muốn chuyển Hoang Cổ thành đến nơi này.
Trong phạm vi ba nghìn dặm xung quanh sào huyệt của Thú nhân tộc, có mười tiểu thành cứ điểm, còn có mười một mỏ quặng lớn bé, mỗi một mỏ quặng đều có một cứ điểm đóng quân nho nhỏ.
.