Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 101 - Sư Đệ Họ Tô

Chương 101 - Sư Đệ Họ Tô


Từ Kim Niên tất nhiên là đồng ý, dù sao hôm nay cũng là Vương Viêm làm chủ trì, hắn ngồi ở chỗ bình phong, trên bình phong là một bức tranh "Thất tiên nữ phi tiên đồ" trần trụi trắng ra, xa hoa lộng lẫy.
Nhìn đám nữ tử đang cười nói bên cạnh, trong mắt hắn vô cũng hưng phấn, tuy rằng nói trong nhà cũng có mỹ thiếp, nhưng...Trong nhà làm gì thích bằng bên ngoài?
"Vẫn luôn nghe nói ở Diễm Dương Lâu mỹ nhân như mây, mỗi người đều giỏi ca múa, tài nghệ phi phàm, hôm nay nhìn thấy quả nhiên là như vậy."
Từ Kim Niên cười rất vui vẻ, ngồi cũng bàn với hắn có chính chủ Vương Viêm, bên cạnh còn có u Dương Hồng Nhi, sư huynh Liễu Minh, thiếu gia Vương gia Vương Bình Thủy, tiểu thư Vương San, công tử Tôn Tài của Tôn gia, vân vân.
Trên chỗ ngồi có mấy vị thiên kim tiểu thư, có điều các nàng đã quen với loại địa phương như vậy rồi.
"Từ sư huynh, nhà ngươi gia thế hiển hách, nếu như thích nơi này, vì sao thường ngày không thấy ngươi lại đây, ngược lại giống như là không quen biết chỗ này vậy?"
Vương Viêm rót rượu cho Từ Kim Niên, hỏi.
"Ài, gia phụ nghiêm khắc, có miệng cũng khó trả lời."
Từ Kim Niên cảm khái.
"Vậy về sau ngươi cứ lặng lẽ tới."
Vương Viêm cười nhạt, nếu như về sau Từ Kim Niên có thể thường xuyên tớ, vậy chi tiêu của hắn sẽ ít đi rất nhiều.
Đáng tiếc, Từ Kim Niên lắc đầu:
"Gia phụ rất nghiêm khắc.. Không nói cái này, ngày hôm nay chúng ta đến đây là để chúc mừng cho Vương Viêm sư đệ, chúng ta cụng một chén đi."
"Đúng vậy, cảm tạ Vương sư đệ đã mở tiệc chiêu đãi."
"Vương huynh như là rồng trong biển người, ngày sau ắt có thành tựu phi phàm."
"Ha ha ha, cảm tạ chư vị chiếu cố."
Vương Viêm cười đỏ hết cả mặt lên.
Sau mấy phen khách sáo, u Dương Hồng Nhi nhìn ra tiệm gạo đối diện với cửa sổ, mở miệng nói:
"Gần đây giá gạo lại tăng lên, đặc biệt là gạo nếp."
Liễu Minh gật đầu:
"Sau khi tin tức gạo nếp có thể trị liệu được thi độc truyền ra từ Liễu Trang huyện, các đại gia tộc đã trữ hàng gạo nếp, người thường không thể mua được nữa."
Tiểu thư Vương gia Vương San nói:
"Nếu như có thể vận chuyển gạo nếp từ bên ngoài thành vào, vậy cũng kiếm được một số tiền lớn."
"Rất nhiều gia tộc đều đang làm vậy rồi."
Vương Bình Thủy nhìn về phía Tôn Tài cùng Từ Kim Niên, hai người kia cười cười, nhưng cũng không nói tiếp.
"Ta nghe nói chuyện dùng gạo nếp để trị thi độc là do một người võ giả họ Tô phát hiện, nghe bảo hắn xuất thân từ Đại Lực võ quán, Từ thiếu, Vương Viêm, các ngươi có nghe nói gì không?"
Vương Bình Thủy cười ha ha nói.
"Họ Tô..."
Từ Kim Niên trực tiếp lắc đầu:
"Không nghe nói qua."
Vương Viêm trước tiên là nhớ đến Tô Lâm An, trong lòng không khỏi tức giận lên.
"Trong võ quán xác thật có một sư đệ họ Tô, tên là Tô Lâm An, có điều hắn xuất thân bình thường, thiên tư tạm được, còn chơi một ít tiểu thông minh, rất là không biết tự lượng sức mình."
Vương Viêm không chút khách khí mà đánh giá như vậy.

Từ Kim Niên nhướng mày, có điều cùng không nói gì cả, vẫn yên lặng uống rượu. Vương Viêm tiếp tục nói:
"Người như vậy không phải là người có đầu óc để phát hiện ra chuyện gạo nếp trị được thi độc, Từ sư huynh, ngươi nói xem có đúng không? Hôm nay ta thấy ngươi và hắn luyện võ với nhau, không biết Tô An Lâm có chỗ nào đặc biệt, làm cho Từ sư huynh nhìn hắn bằng con mắt khác như vậy."
Từ Kim Niên cười nhạt:
"Chẳng qua là ta thấy hắn cũng giống như ta, luyện Thiết Cốt Công, cho nên mới tới thử luyện với hắn xem sao thôi."
"Thử thế nào?"
Tôn Tài đảo loạn đôi mắt tam giác, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
"Cũng bình thường, hắn vừa mới luyện không bao lâu, sao có thể nhìn ra được cái gì?"
"Thấy chưa!"
Vương Viêm nói to:
"Không có bản lĩnh gì còn đua đòi muốn học Thiết Cốt Công."
Những người đang ngồi ở đây đều biết là Thiết Cốt Công khó luyện, Vương Bình Thủy gật đầu:
"Như vậy, xem ra người này xác thật có chút khôi hài, không biết tự lượng sức mình."
Liễu Minh nói:
"Ta vừa mới trở về, đợi mấy ngày nữa ta cũng muốn đi xem hắn là loại như thế nào."
u Dương Hồng Nhi nhìn về phía Từ Kim Niên nói:
"Chỉ sợ là Từ sư huynh đối xử khác biệt với Tô An Lâm cũng không phải do một nguyên nhân này thôi, đúng không?"
"Vẫn là Hồng Nhi sư muội hiểu ta, không phải là gần đây trong nhà ta có đám hàng hóa bị người ta cưới mất sao, nhà ta bị tổn thất một ít nhân thủ, cho nên muốn tìm thêm vài người."
"Hừ, sư huynh, người như Tô An Lâm không được đâu."
Vương Viêm nói.
"Cũng không có biện pháp, phải giảm bớt chít tổn phí chứ."
Từ Kim Niên thuận miệng đáp.
"Mọi người vậy là không hiểu rồi, Từ thiếu là có dụng ý riêng, Tô An Lâm kia xuất thân bần hàn, tuy không có bản lĩnh gì, nhưng dù sao cũng là một võ giả. Người có xuất thân cao như Từ thiếu đây đối xử tốt với hắn một chút, là có thể làm cho hắn khăng khăng một mực đi theo mình, thậm chí là vì Từ thiếu mà chết cũng có thể."
Tôn Tài liếc mắt sang hai bên cười nói.
Mọi người lập tức hiểu ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất