Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 125 - Bị Chơi Xỏ

Chương 125 - Bị Chơi Xỏ


Gió lạnh thổi đi men say của Trình Toa Toa khiến nàng ta tỉnh táo hơn một chút. Nàng ta nhớ ra một ít chuyện. Nàng ta uống rượu ở nhà Vương Viêm, hình như uống quá nhiều nên hơi choáng mặt, sau đó, sau đó sao nàng ta lại ở chỗ nãy nhỉ?
Không thích hợp, vừa rồi là Liễu Minh đỡ nàng ta, muốn đỡ nàng ta đến nhà hắn ta…
Nàng ta ngẩng đầu lên, nhìn Tô An Lâm và Liễu Minh ở đối diện, Liễu Minh máu me đầy người.
“Sao các ngươi, các ngươi lại thế này?”
“Sư tỷ, ngươi tỉnh rồi!”
Tô An Lâm nói:
"Vương Viêm chuốc say ngươi, sau đó đưa cho Liễu Minh, hắn ta đang muốn đưa ngươi đến nhà hắn ta.”
Liễu Minh run rẩy đứng lên nói:
“Sư đệ, có chuyện gì thì nói rõ ràng, ta...Ta không muốn làm tổn thương đến sư muội.”
Tô An Lâm cười lạnh, hắn cũng không động thủ, vì Liễu Minh mất máu quá nhiều nên thanh máu vẫn đang rớt.
“Toa Toa, chỉ vì ta quá thích ngươi, trước đó ta đã đưa thư tình cho ngươi. Nhưng ngươi không để ý đến ta…”
“Đưa thư tình cho ta?”
Trình Toa Toa xoa đầu, gió lạnh thổi bay chút chếnh choáng say trong người nàng ta, nàng ta khó hiểu nói:
“Ta chưa nhận được thư tình nào cả.”
Từ nhỏ đến lướn nàng ta không cha không mẹ. Điều nàng ta vẫn luôn khát vọng nhất chính là được người yêu thương.
Nếu như nàng ta nhận được thư tình chỉ cần đối phương không quá kém cỏi thì nhất định nàng ta sẽ không chsut do dự mà đáp ứng, nhưng nàng ta thật sự chưa nhận được.
“Sư muội, ta đã nói như vậy, ngươi còn muốn trêu đùa ta?”
Liễu Minh đã đứng không nổi nửa, run rẩy nói.
“Ta lừa ngươi làm cái gì.”
Trình Toa Toa nhíu mày nói.
Liễu Minh nhìn ra uy nghiêm trong mắt nàng ta, khiến cho người ta có cảm giác không dễ thân cận.
Nàng ta làm sao không nghĩ đến, Liễu Minh sẽ đưa thư tình cho nàng ta, sao nàng ta lại không biết?
Nhìn biểu hiện của Trình Toa Toa, Liễu Minh há to miệng, mắt trợn to. Giờ khắc này, hắn ta chợt nhớ đến điều gì. Thư tình hắn ta giao cho Vương Viêm, Trình Toa Toa vẫn chưa thấy được, vậy nói rõ là Vương Viêm có vấn đề.
“Phụt!”
Bị chơi xỏ rồi! Liễu Minh phun ra một ngụm máu to nói:
“Bị lừa, ta bị lừa!”
“Lẽ nào thư tình của ngươi giao cho Vương Viêm đưa?”
Sắc mặt Tô An Lâm cổ quái.
Liễu Minh hối hận nói:
“Đúng vậy, đồ cẩu tạp chủng kia, lừa ta, ta tin tưởng hắn ta như vậy, làm cho hắn ta nhiều chuyện như vậy…”
Nói rồi đầu hắn ta quay cuồng.
Tô An Lâm nhìn, thanh máu của Liễu Minh đã hạ xuống 7.
“Chuyện tối nay là do ngươi và Vương Viêm cùng nhau đề ra sao?”
Tô An Lâm hỏi.
Liễu Minh tực hồ cũng phát giác được mình phải chết. Hắn anh ta đau thương cười một tiếng rồi nói: “Đúng vậy, hắn ta muốn đối phó ngươi, đáp ứng với ta, đưa Toa Toa cho ta…”
“Ta cũng không có thù với hắn ta, dựa vào đâu hắn ta có thể làm như vậy!”
Cơ thể Trình Toa Toa nhẹ nhàng run rẩy, cảm giác bị phản bội rất tệ.
“Vì ngươi tốt, Vương Viêm lợi dụng điểm đó của ngươi, Toa Toa, rất xin lỗi, ta thật sự thích ngươi.”
Thanh máu của Liễu Minh đã hạ xuống 3, hắn ta nằm rạp trên mặt đất thì thầm:
“Ta...Ta thật sự đưa thư tình.”
"Ta thật không biết."
"Ta thật hối hận..."
cũng không biết hắn ta hối hận vì tiếp xúc với Vương Viêm hay hối hận vì đáp ứng làm chuyện này.
“Thành công giết Liễu Minh, +62 điểm kinh nghiệm.”
“Hắn đã chết.”
Tô An Lâm quay đầu nói:
“Sư tỷ, về võ quán đi, nói chuyện này cho sư phụ biết.”
"Được."
Tô An Lâm cõng thi thể, nâng Trình Toa Toa rời khỏi nơi này.
Ban đêm, Hồng Vũ bị đánh thức.
Nhìn thi thể của Liễu Minh, biết được nguyên nhân mọi chuyện xong, ông nói:
“Hắn đáng chết! Vương Viêm tai họa đồng môn, càng đáng chết hơn! Ngày mai chờ hắn ta trở về, ta sẽ cho hắn ta biết tay!"
Không ai biết Vương Viêm ở nơi nào, đã trễ thế như vậy cũng không dễ tìm hắn ta, chỉ có để thể ngày mai lại nói.
Đã rất lâu Hồng Vũ chưa nổi giận như vậy, nắm chặt hai tay thành nắm đấm, gân xanh nổi lên.
“Toa Toa, đêm nay ngươi ngủ cùng sư nương đi."
Hồng Vũ nén giận nói.
“Vâng ạ."
...
Tô An Lâm rời khỏi võ quán, nhưng chưa về nhà ngay, hắn cây đi trên đường.
Người khác không biết Vương Viêm ở nơi nào, nhưng hắn lại là biết, dù sao hắn cũng vừa đi theo hắn ta.
Trên thực tế, sau khi đi theo hắn ta, hắn đã chuẩn bị trực tiếp xông vào trong phòng giết người. Nhưng vừa đến, xung quanh có rất nhiều dân, nếu để họ nhìn thấy hắn giết người thì không tốt.
Thứ hai, lúc ấy Vương Viêm cũng chỉ mời Tống Trì ăn cơm, nếu mình đi lên giết hắn ta ngay tại chỗ thì Tống Trì sẽ nghĩ như thế nào?
Vì mâu thuẫn nên giết người? Sau này hắn ta lăn lộn trong giới như thế nào?
Căn cứ vào đó, hắn chỉ giám sát ở bên ngoài, chờ đến khi phát sinh chuyện sau đó.
...
Trong phòng, Vương Viêm đang uống rượu một mình.
Vừa nghĩ đến người phụ nữ thích hắn ta, đên nay nàng ta sẽ động phòng với người khác, còn do chính tay hắn ta đẩy nàng ta ra, trong lòng hắn ta không khỏi có chút khó chịu.
“Đều do ngươi, Tô An Lâm! Chọc ai không chọc lại chọc đến ta! Ngươi không chết thì ai chết!”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất