Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 133 - Không Uống Đồ Của Người Khác

Chương 133 - Không Uống Đồ Của Người Khác


"Không có Yêu Phong Tử thì tính an toàn cao hơn nhiều, lần này mọi người nhất định có thể bình an trở về nhà, yên tâm đi, ta cũng có rất nhiều kinh nghiệm."
Tô Lâm An hết chỗ nói rồi, vừa mới mở màn đã cắm đầy cờ như vậy. Lúc này hắn nhìn về phía Chu Nam, bộ dạng của hắn ta thật sự giống như là mấy lão tướng quân trong kịch sân khấu, trên lưng cắm đầy cờ. Có điều vậy cũng tốt, có tà ám mới có thể kiếm được giá trị kinh nghiệm.
Hơn nữa, lần này hắn còn đang chuẩn bị làm một cái thí nghiệm...
Tiếp theo, Chu Nam và Hàn Tây đứng chung một chỗ, để mọi người tự giới thiệu một chút.
"Đại Lực võ quán, Tô Lâm An."
Tô Lâm An ôm quyền chào mọi người, ánh mắt Phí Hạng lạnh như băng, ngược lại Hàn Tây còn làm ra vẻ tươi cười.
"Tô huynh, ngày hôm qua chúng ta có chút hiểu lầm, còn mong ngươi không để bụng đến."
Hàn Tây nói.
"Không có gì."
Tô Lâm An ra vẻ không sao nói.
"Ngưu Đầu võ quán, Ngưu Cường!"
Một tên thanh niên thô kệch cao lớn ôm quyền.
"Không ngờ đến nhi tử của quán chủ Ngưu Đầu võ quán tự mình đến đây, hạnh ngộ hạnh ngộ."
Hàn Tây tươi cười đầy mặt.
"Phi Diệp Đao võ quán, Thạch Lệ Lệ."
Một người nữ tử thể trạng nhỏ nhắn ôm quyền.
Mọi người nói chuyện phiếm vài câu, Hàn Tây nói:
"Nếu như mọi người đều quen biết rồi, vậy chúng ta đi thôi."
Tô Lâm An nhíu đôi mắt lại, hắn coi như đã nhận ra, trong đội ngũ này, hầu như là tất cả mọi người đều quen biết với Tô Lâm An.
Đội ngũ xuất phát đi, tổng cộng có chín người, đi theo một con đường nhỏ đi về phía đông nam. Đám người giống như là đã thương lượng với nhau trước, đi cùng một chỗ, chỉ ném một mình hắn lại sau cùng.
"Đại huynh đệ!"
Bỗng nhiên, Ngưu Cường và Thạch Lệ Lệ đi vào bên cạnh Tô Lâm An.
"Vừa nãy Hàn huynh đã nói cho chúng ta biết chuyện xảy ra giữa các ngươi ngày hôm qua rồi, ngươi đừng để trong lòng, tính tình của hắn rất sĩ diện, thật ra đã muốn nói xin lỗi với ngươi rồi."
Ngưu Cường cười nói, vô cùng sang sảng.
Thạch Lệ Lệ gật đầu:
"Đợi lát nữa chúng ta phải hợp tác với nhau, hy vọng Tô huynh đệ đừng so đo một chút chuyện không vui."
"A, ta là đại nhân có đại lượng, sẽ không so đo."
Tô Lâm An cười lạnh, đánh chết hắn cũng không tin họ sẽ nói xin lỗi, mà hai người đến làm thuyết khách này thoạt nhìn giống như là có ý tốt, nhưng bụng người cách một lớp da, ai biết là họ đang có tâm tư gì?
Ngưu Cường câu được câu không hàn huyên với hắn, rất nhanh mọi người đã tiến vào trong cánh rừng.
"Mọi người nghỉ tại chỗ này đi."
Chu Nam nâng tay lên cầm quyền nói. Mọi người cũng dừng lại, có người uống nước ấm, có người gặm thịt khô.
"Tô huynh đệ, ngươi mệt mỏi rồi!"
Ngưu Cường cười sang sảng đưa nước ấm sang.
Tô Lâm An lắc đầu:
"Ta không uống đồ vật của người khác."
"A..."
Ngưu Cường cứng người lại, nhìn thoáng qua Phí Hạng đang đứng cách đó không xa. Đôi mắt Phí Hạng âm lãnh, lại nhìn lại Thạch Lệ Lệ. Lúc này Thạch Lệ Lệ đang đứng phía sau Tô Lâm An, khẽ gật đầu, đi đến gần Tô Lâm An:
"Tô huynh đệ, Ngưu Cường cũng là có ý tốt, ngươi đừng để ý."
Tô Lâm An cũng không quay đầu lại:
"Ngươi nói lời vô nghĩa quá nhiều, đừng làm phiền ta."
Thạch Lệ Lệ sửng sốt, khuôn mặt đẹp âm trầm lên.
"Tiểu huynh đệ, ngươi nói lời này là có ý gì."
Chu Nam hô.
Một đám người đã âm thầm vây quanh Tô Lâm An lại.
"Cho mặt mà không biết xấu hổ, cứ giáo huấn ngươi một trận rồi nói tiếp."
Ngữ khí của Thạch Lệ Lệ cực nhanh, môt thanh diệp phi khoái đao đã sớm chuẩn bị trước lập tức xuất hiện trong tay nàng ta, đánh úp lại phía sau lưng Tô Lâm AnTô Lâm An. Thanh diệp phi khoái đao này dài giống như là chủy thủ, lại giống như là một cái lá, tốc độ cực nhanh.
Oanh!
Nhưng nàng ta không ngờ tới, một bàn tay thô to đã nghênh diện đánh úp lại, không chút chần chờ đè khuôn mặt đẹp của Thạch Lệ Lệ lại, mang theo sức lực không thể nào địch lại, làm lơ sự công kích của Thạch Lệ Lệ, trực tiếp ấn đầu nàng ta xuống trên mặt đất.
"Rắc!"
Cơ bắp căng chặt của Thạch Lệ Lệ nháy mắt buông lỏng, lại nhìn theo đó, đầu nàng ta đã bị ấn vỡ, trở thành một mảnh hòa hợp với mặt đất phủ đầy lá khô bụi đất. Mà thanh diệp phi khoái đao chỉ có thể đâm thủng quần áo và áo giáp da của Tô Lâm An, không thể tiến vào sâu bên trong.
"Thạch Lệ Lệ!"
Sắc mặt Chu Nam biến đổi:
"Thật là to gan, dám ra tay hành hung."
"Mẹ nó, ngươi tìm chết!"
Lỗ mũi Ngưu Cường phun khí nóng.
Hắn và Thạch Lệ Lệ thật ra có một chân ngầm, Thạch Lệ Lệ bị giết làm cho hắn cực độ phẫn nộ.
"Tô Lâm An, ngươi dám hành hung, lần này đúng là không thể lưu lại ngươi được."
Hàn Tây lạnh nhạt.
Tô Lâm An cười ha ha:
"Các ngươi đã sớm muốn đối phó với ta rồi, hà tất phải kiếm cớ làm gì, còn không bằng trực tiếp ăn ngay nói thật, Tô Lâm An ta còn có thể xem trọng các ngươi một chút!"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất