Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 134 - Công Phu Cổ Quái

Chương 134 - Công Phu Cổ Quái


Dứt lời, hắn phun một miếng nước miếng:
"Một đám ô hợp giả vờ đạo mạo."
"Chết đi!"
Ngưu Cường giống như là một con trâu điên, phát cuồng xông về phía Tô Lâm An.
"Man Ngưu Trùng Chàng Công!"
"Tên tiểu tử này còn chút thủ đoạn, mọi người cùng nhau xông lên đi."
Hàn Tây quát, hiển nhiên là đám người này đã sớm thương lượng tốt. Một tên vóc dáng thấp tốc độ lại nhanh, lập tức chui vào bên dưới đũng quần Tô Lâm An, hắn đeo một bộ bao tay có móng vuốt, cười dữ tợn một cái.
"Làm cho ngươi tuyệt tử tuyệt tôn này!"
Nhưng ngay sau đó, Tô Lâm An đột nhiên kẹp chặt hai chân lại, tên vóc dáng thấp này chỉ cảm thấy hít thở không thông, sau đó Tô Lâm An hung hăng uốn éo chân.
"Rắc!"
Tên vóc dáng thấp trực tiếp bị kẹp gãy cổ, cái này còn chưa tính, sau khi buông lỏng hai chân ra, Tô Lâm An dùng sức bước lên một bước, đầu của tên vóc dáng thấp bị vỡ nứt.
Ngưu Cường đã đánh tới, Tô Lâm An vẫn không nhúc nhích, duỗi một tay ra, đột nhiên nắm tay lại.
"Phanh!"
Cái mũi của Ngưu Cường bị lệch đi, máu tươi phun ra giống như là nước máy.
"Oa..."
Ngưu Cường phun ra một ngụm máu tươi, trong đó còn hỗn loạn vài cái răng bị gãy.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, ba tên cao thủ đều bị bại trận. Tô Lâm An không có ý định dừng tay lại, hắn bắt lấy cánh tay một người, đột nhiên kéo lại, nắm lấy toàn bộ thân thể ném ra bốn phía.
"Phanh..phanh..phanh..."
Có hai người đập bay ra, ngã vào trên mặt đất hộc máu mồm.
Trong chớp mắt, chỉ còn Hàn Tây, Phí Hạng và Chu Nam còn đứng, những người còn lại đều đã hộc máu bị thương, nửa chết nửa sống.
Chu Nam quyết đoán muốn đánh lén, trong lòng vừa kinh vừa sợ, vốn dĩ hắn thu bạc của Phí Hạng, còn tưởng rằng chỉ là giải quyết một tên bụi đời nho nhỏ, không ngờ tới Tô Lâm An này lại mạnh như vậy. Trong lòng hắn có chút hối hận, lần này đã xảy ra chuyện lớn, hắn đã khiến nhiều thủ hạ mạnh chết hết, lúc sau khó có thể giải thích được.
Nhưng mà không có biện pháp, hiện tại chỉ có thể giết chết Tô Lâm An, hắn nhất định phải chết!

Chu Nam là người lớn tuổi nhất ở chỗ này, lại là quân sĩ của phủ Thành chủ, cho nên kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Hắn nhận ra Tô An Lâm chủ tu Thiết Cốt Công, thân thể giống như là tường đồng vách sắt, hắn quyết đoán ứng biến, công kích vào những chỗ yếu ớt trên người Tô An Lâm như là hai mắt cùng với cổ, đầu. Hai tay hắn cầm hai thanh đoản đao, động tác sắc bén, không có bất kỳ bẩn thỉu ướt át nào.
"Tốc độ thật là nhanh."
Tô An Lâm nhíu mày, không hổ là người xuất thân mình nghiệp, người đã từng làm binh sĩ đúng là không giống với người thường, cho dù là cùng cấp bậc thì người đã từng làm binh sĩ cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều. Có điều, hắn vẫn còn quân át chủ bài!
"Phượng Vũ Cửu Thiên!"
Giây tiếp theo, Tô An Lâm thẳng tay bắn ra một tảng bụi đất.
"Toái Y Chưởng!"
Thừa dịp đối phương không thể tháy được, Tô An Lâm lại đánh ra một chưởng. Lần này hắn đã chú ý đến, tên Chu Nam mặc khôi ráp kiểu chế phục, tính chất cứng rắn, cho nên quyết định đánh rớt khôi giáp của hắn rồi nói sau.
Một luồng gió sắc bén nháy mắt hình thành lực đạo xé rách.
Soạt xoét!
Quần áo trên người Chu Nam vỡ vụn, áo giáo bị tung ra, treo ở trên người chỉ còn lại mấy sợi dây thừng nối, nội y và quần ở dưới thân cũng trở thành mảnh vải vụn, quần áo bất chỉnh.
"Hả?"
Chu Nam kinh hãi:
"Đây là lại công phu cổ quái gì?"
Thân hình Tô An Lâm đánh úp lại, hắn vội vàng ra tay ngăn cản. Hăn vừa mới rút song đao ra, Tô An Lâm cũng rút đao, dùng sức chém ngang. Đôi mắt Chu Nam đã bị bụi mù, chỉ nghe thấy tiếng xé gió đánh úp lại, đã cảm thấy ngực tê rần, nửa người dưới không còn tri giác, run rẩy ngã xuống trên mặt đất.
Phí Hạng và Hàn Tây đứng một bên cũng bị dọa đến sửng sốt.
Chu Nam đã trực tiếp bị chém đứt eo!
Đừng nhìn thanh máu của Hàn Tây cao hơn so với Chu Nam nhưng thật ra thực lực thật sự của hắn cũng không bằng Chu Nam, vì trước kia bọn họ còn từng bàn luận với nhau. Trong lúc nhất thời Hàn Tây cũng sợ hãi, hắn và Tô An Lâm không có thâm thù đại hận gì, chỉ thuần túy là hỗ trợ cho Phí Hạng mà thôi.
"Hiểu lầm, Tô huynh đệ, hiểu lầm rồi."
Hàn Tây nuốt nước miếng, run rẩy nói.
"Hiểu lầm?"
Tô An Lâm cười nói:
"Ta không cho rằng đây là hiểu lầm, dù sao lần này các ngươi không đối phó với ta, thì ta cũng sẽ giết chết các ngươi."
Phí Hạng kinh hãi nói:
"Ngươi đã giết nhiều người như vậy, chẳng lẽ không sợ người nhà bọn họ đến tìm ngươi gây phiền toái hay sao?"
"Các ngươi đã chết hết, còn có ai biết chứ?"
Tô An Lâm giơ đao lên đâm tới. Hàn Tây chửi thầm một tiếng, giơ kiếm chặn lại, nhưng mà từ trên đại đao lại truyền tới một luồng sức lực cực cuồng mãnh, tuy rằng Hàn Tây có thể ngăn trở, nhưng cũng bị đảo lộn khí huyết, phun ra một ngụm máu.
Lượng máu -3.
"Xoát xoát xoát!"
Liên tục ba đao, tốc độ nhanh như tia chớp.
Lượng máu -3.
Lượng máu -4.
Oanh!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất