Chương 145 - âm Khí
“Chẳng lẽ nội công của ta khắc chế được chiếc bình lạnh lẽo này?”
Lúc này, hắn mới nhìn thấy Hồng Vũ vội ra mở cửa. Trong tay cầm một bình trà, nhìn thẳng Tô An Lâm, lớn tiếng nói:
"An Lâm, vào đây một chút.”
Tô An Lâm vào phòng, đóng cửa lại:
"Sư phụ.
“Chà, ngươi mất tích ba ngày, thân thể không có việc gì chứ? Có bị yêu quái kia bắt được hay không?
Tô An Lâm lắc đầu:
"Cũng may đã có giáp của sư phụ người đưa, ta không sao.”
"Vậy là tốt rồi, có điều cả Hàn Tây và Phí Hạng đều mất tích, đêm qua người nhà họ đều tìm tới ta, muốn hỏi ngươi một ít chuyện."
“À, được.”
Tô An Lâm gật đầu.
“Sư phụ, có một số việc ta muốn hỏi người. Người biết gì về Âm Tông sao?”
…
“m Tông?”
Hồng Vũ nhìn chằm chằm Tô An Lâm:
“Ngươi có làm sao không, khi hỏi loại người xấu xa đó ?”
“Ta có một người bằng hữu, lần này không phải là tiêu sư, khi gặp phải, trông hắn rất sợ hãi, vì vậy ta sẽ giúp hắn tìm hiểu.”
Tô An Lâm nghiêm túc nói
Hồng Vũ sắc mặt kỳ quái:
"Ngươi mới đến đây không lâu vậy mà có nhiều bằng hữu nhỉ."
"Bằng hữu cùng làm bảo tiêu với ta. Sư phụ, trước đây người đã vào nam ra bắc rất nhiều, người có nghe nói về họ chưa?"
"m Tông là một phái nguy hiểm, ta đương nhiên đã nghe nói qua."
Hồng Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, có một cây trinh nữ lớn, gió nhẹ lướt qua vang lên sào sạt. Nhìn cái cây lớn, Hồng Vũ nhớ lại quá khứ.
Khi đó, hắn vẫn chưa phải là một thiếu niên? Phụ thân, mẫu thân của Hồng Vũ đều qua đời khi hắn còn nhỏ, gia sản của gia đình thì bị cả nhà bá bá hắn chiếm đoạt, khiến hắn phải lưu lạc đầu đường xó chợ. Về sau, hắn được một đại thẩm bán gà nhận nuôi, ngày thường cả nhà đại thẩm cũng không nỡ ăn thịt gà, nhưng họ sẽ ăn một ít chân gà còn sót lại trong các ngày Tết, ngày lễ. Dần dà, tay nghề chế biến chân gà của hắn đã đạt đến đỉnh cao, và hắn cũng hình thành thói quen ăn chân gà. Gia đình họ đối xử tốt với hắn rất tốt, chưa đầy mười tuổi hắn đã theo lũ trẻ hàng xóm vào phòng tập võ. Giống như võ sĩ ở đây, khi lớn lên, hắn theo người khác đi làm quân sĩ, làm nhiệm vụ, làm hộ vệ để kiếm bạc. Khi đó, vì một nhiệm vụ, hắn đã tiếp xúc với những người của Âm Tông.
"Người Âm Tông tu luyện tà thuật, trên người mỗi người đều có một thứ âm khí! Thứ âm khí này là do yêu ma ký sinh. Nói cách khác, đệ tử của Âm Tông sử dụng tà khí để tu luyện."
"m khí..."
Tô An Lâm chấn kinh.
"Ví dụ, khi ta còn trẻ, ta đã gặp hai người của Âm Tông, hai người đó đã đấu với chủ của một quán võ. Người quán chủ kia thực lực rất mạnh, đem hai người kia đánh đến không còn hình người. Nhưng họ không bị ảnh hưởng chút nào, sinh lực của họ rất mạnh mẽ. Cuối cùng, cả hai biến hóa cùng lúc và trở thành một thứ không phải người cũng không phải ma."
"Một người gầy gò, như thây ma. Người còn lại, toàn thân chảy máu, với khí huyết cường đại..."
Hồng Vũ thở dài:
"Nghiêm túc mà nói, họ đã là nửa người, nửa ma. An Lâm, nếu bằng hữu của ngươi gặp phải Âm Tông, nhớ kỹ đừng chọc giận bọn họ, có ít người Âm Tông từng bắt người sống để luyện công phu, ngươi cẩn thận bị lấy làm mục tiêu."
"Ta hiểu rồi, sư phụ. Vậy nếu gặp phải tà khí thì phải làm sao? Ta nghe nói rằng để đối phó với ma quỷ, các công pháp thông thường của chúng ta không thể đối phó với nó." Tô An Lâm hỏi.
Hồng Vũ gật đầu:
“Đối phó với linh xác thực sự rất phiền phức, nguyên nhân chính là âm khí vô hình, nếu không hiện thân, người thường không thể nhìn thấy chúng, trừ phi linh xác muốn ngươi nhìn thấy. Cũng có nhiều loại tấn công bằng tà khí. Cách phổ biến là huyễn hoá thành các hình dạng kinh dị khác nhau để đạt được mục đích đáng sợ và khiến người ta sợ hãi đến phát điên. Thứ âm khí mạnh mẽ đó sẽ hút máu và ăn thịt. Muốn đối phó với loại âm khí thông thường thì ngươi không cần quá lo lắng. Võ sư như chúng ta tu nội khí, dương khí đầy đủ thì âm khí không cách nào đến gần.Nếu là đang đối phó với tà khí mạnh, ngươi cần có một số công pháp đặc biệt. Ta đã từng tiếp xúc qua một ít công pháp chuyên về luyện khí công mà còn trừ tà đạo , tất cả đều có thể khắc chế âm khí. Thật không may, thời điểm này nơi của chúng ta quá nhỏ để tìm thấy."
,
Tô An Lâm gật đầu, và lấy ra chiếc bình ngọc kỳ lạ mà hắn đã nhận được ngày hôm qua:
"Sư phụ, hãy xem cái này."
Hồng Vũ lúc đầu không để ý lắm, nhưng khi hắn đưa tay ra chạm vào nó, thì giống như bị điện giật.
"TÀ KHÍ!"
Đã lâu hắn không gặp phải tà khí. Nguyên nhân là tại khu vực Hoàng Kê trấn, nghe nói có một ngôi mộ lớn để trấn áp tà ác. Điều đó có nghĩa là cương thi có thể gây ra sự hỗn loạn. Đó cũng là lý do tại sao hắn chuyển đến đây. Nhưng bây giờ, hắn lại thực sự gặp phải âm khí.
“Đây là âm khí sao?”