Chương 149 - Tôn Trọng Quy Củ
Phí Yến Lâm lộ ra vẻ hài lòng:
"Vậy đi thôi."
"An Lâm, trên đường đi nhớ cẩn thận."
Hồng Vũ dặn dò.
"Đã biết, sư phụ."
Tô An Lâm đi theo một đám người ra ngoài, đội ngũ này đại khái có mười mấy người, đi theo sau Phí Yến Lâm, một tên nam tử có vết sẹo ở khóe mắt đi bên cạnh Phí Yến Lâm:
"Đội trưởng, nhiệm vụ của chúng ta hẳn là đi đến mấy cái thôn ở tây bắc để điều tra, đi sang phía đông nam, chỉ sợ không hợp quy củ..."
Phí Yến Lâm cũng không quay đầu lại, lạnh lùng nói:
"Lời ta nói chính là quy củ, ngươi có ý kiến gì?"
"Không..."
Vậy câm miệng lại cho ta.
Nàng ta liếc xéo Tô An Lâm một cái:
"Còn có ngươi, mới tới, ngươi tốt nhất nên tìm được đệ đệ của ta!"
Sắc mặt Tô An Lâm chợt trầm xuống:
"Lúc ấy chúng ta đang đi ở trong rừng thì gặp được Yêu Phong Tử, nếu như vận khí của Phí Hạng không tốt thì có thể đã chết rồi, ta cũng không có biện pháp, tìm không thấy chính là tìm không thấy, ta chỉ có thể nói xin lỗi thôi."
"Từ điển của ta không có từ xin lỗi, đây là quy củ của ta."
"Vậy sao."
"Mọi người, đẩy nhanh tốc độ lên, người nào đi cuối cùng, trở về tự lãnh mười quân côn!"
"Mẹ kiếp!"
Một ít người ở phía sau chửi nhỏ, chạy nhanh hơn chút.
"Ngươi cũng như vậy!"
Phí Yến Lâm nhìn về phía Tô An Lâm nói.
"Ta không phải là binh sĩ của ngươi! Quy củ cả ngươi không liên quan đến tâ!"
"Lời ta nói chính là quy củ!"
Phí Yến Lâm hừ lạnh một tiếng, bước chân đột nhiên nhanh hơn. Thanh máu của nàng ta rất cao, đạt tới 95 điểm, hơn nữa nàng ta hắn là am hiểm một loại thân pháp võ công, hành động rất nhanh nhẹn.
Tô An Lâm chạy bên cạnh một người đội phó.
"Huynh đệ, ta khuyên ngươi, chạy nhanh lên chút, đội trưởng của chúng ta có tiếng là tôn trọng quy củ."
Phó đội trưởng khóe mắt có sẹo, tuy rằng bộ dạng nhìn có vẻ hung thần ác sát, nhưng ngữ khí lại tương đối hiền lành, có thể nhận ra hắn ta là người biết phân rõ phải trái đúng sai.
Tô An Lâm nhíu mày:
"Để dạng người như nàng ta dẫn đầu các ngươi, không sợ xảy ra chuyện?"
"Không có biện pháp, chúng ta chỉ là tiểu binh, làm gì có quyền nói chuyện."
Khóe mắt phó đội trưởng toát ra vẻ bất đắc dĩ, sờ sờ vết sẹo của mình.
"Ta biết ngươi là người vô tội, dù sao gặp được Yêu Phong Tử và Quỷ Thi, cho dù là chúng ta cũng phải thiệt mất nửa nhân thủ, nhưng chuyện phiền toái là đội trưởng của chúng ta sẽ không để ý đến điều đó, nàng chỉ biết ngươi là người sống sót, cho nên thấy không thoải mái."
"Xem ra quan hệ của nàng ta và đệ đệ của nàng rất tốt."
"Đúng thế, cùng một mẹ đẻ ra, đội trưởng lớn hơn Phí Hạng năm tuổi, sau khi mẫu thân họ qua đời, Phí Hạng có thể nói là do đội trưởng của chúng ta tự tay nuôi lớn.
"Đáng tiếc là thanh danh của Phí Hạng cũng không tốt đến chỗ nào."
"Suỵt suỵt suỵt, Tô huynh đệ, ngươi nói nhỏ chút, đội trưởng nghe thấy mấy cái này sẽ tức giận."
Tô An Lâm nói:
"Nàng ta đường đường là giáo quan, ta cũng không tin nàng ta chưa từng nghe thấy chuyện mà đệ đệ nàng ta làm."
Từ Kim Niên đã từng nói, Phí Hạng và Hàn Tây thường xuyên tìm kiếm nữ tử đến từ nông thôn, bắt nạt người ta, có ai là không biết?
Hắn cũng không tin Phí Yến Lâm không biết.
"Ai, nàng chắc chắn là biết đến, nhưng họ đều là người một nhà, rất nhiều lần có người nhà của mấy nữ tử đó muốn làm lớn chuyện lên, đều bị nàng ép xuống..."
Thì ra là cá mè một lứa, Tô An Lâm yên lặng gật đầu.
Đoàn người nhanh chóng tiến vào trong rừng, Tô An Lâm đi vào hiện trường hắn đã bố trí qua, chỉ vào chỗ đó nói:
"Chính là nơi này."
Chỗ này rõ ràng có dấu vết đánh nhau, trên cây, mặt đất, bụi cỏ đều có dấu vết đao kiếm chém qua. Vài chỗ còn tàn lưu lại vết máu đỏ sậm, mà cách đó không ra, có một thi thể Quỷ Thi đã hư thối, tanh tưởi khó ngửi, giòi bọ lúc nhúc.
"Lập tức kiểm tra vùng lân cận."
Sắc mặt Phí Yến Lâm trở nên khó coi, bởi vì nàng ta đã nhìn thấy một cái túi tiền nằm trong bụi cỏ, nhìn rất quen thuộc, đúng là đồ của đệ đệ Phí Hạng của nàng ta. Cái túi tiền này là do nàng ta tự tay khâu vá rồi tặng cho Phí Hạng vào lần sinh nhật năm mười sáu tuổi của hắn.
Phí Yến Lâm đi qua nhạt túi tiền lên, trong lòng gần như đang chảy máu. Sau khi mẹ ruổi của nàng và Phí Hạng chết, cha họ lại cưới thêm một người nữa, hai tỷ đệ họ bị mẹ kế đánh chửi suốt ngày, Phí Hạng gần như là do một tay nàng ta nuôi dưỡng chăm lo từ nhỏ đến lớn, nàng đã coi Phí Hạng giống như là nhi tử của chính mình mà đối đãi.
Hiện tại, có lẽ hắn đã chết rồi!
Trong lòng nàng ta không kiềm chế được mà tức giận, không khỏi nhìn về phía Tô An Lâm:
"Ngươi nói có không ít Yêu Phong Tử và Quỷ Thi, vậy tại sao nơi này lại chỉ có một con Quỷ Thi?"
Tô An Lâm nghiêm mặt nói:
"Yêu Phong Tử rất mạnh, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của nó, có khả năng là không có ai giết được Yêu Phong Tử."
"Vậy thi thể đâu? Tại sao một khối thi thể cũng không thấy?"
"Như vậy cũng rất bình thường, nếu bị Yêu Phong Tử làm bị thương, đều sẽ trở thành giống như bọn chúng, có lẽ họ đã..."