Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 150 - Nữ Nhân Này Muốn Động Thủ?

Chương 150 - Nữ Nhân Này Muốn Động Thủ?


"Ngươi câm miệng! Trước kia chúng ta đuổi bắt Yêu Phong Tử, những người bị Yêu Phong Tử giết chết có đôi khi sẽ thiếu mất cánh chân cánh tay, bởi vì sức lực của Yêu Phong Tử rất lớn, có thể dễ dàng kéo đứt cánh tay xuống, tại sao nơi này không có gì cả?"
Còn có chuyện này sao?
Sắc mặt Tô An Lâm vẫn như thường:
Chúng ta dù sao cũng là võ giả, nếu như ta có thể chạy thoát, vậy có lẽ những người khác cũng sẽ chạy thoát được."
"Ngươi còn giảo biện!"
Tô An Lâm lạnh mặt:
"Có cái gì mà phải giảo biện? Nghe ý tứ của Phí đội trưởng nói, chẳng lẽ ngươi cho rằng người là do ta giết chết hay sao? Những người đó không thù không oán với ta, ta phải làm gì với họ? Hơn nữa, ta chỉ là một người mới vào võ quán, chẳng lẽ còn có thể một người đối phó với tất cả mọi người chắc?"
"Ngươi đừng cho là ta không biết, ngày ấy đệ đệ ta và ngươi có chút mâu thuẫn, có phải không?"
Sắc mặt Phí Yến Lâm cũng lạnh băng:
"Sau ngày hôm ấy, đệ ta thông qua ta để làm quen với một người thủ hạ tên là Chu Nam, để ngươi gia nhập đội ngũ của hắn! Ta không biết các ngươi có mâu thuẫn gì, nhưng hắn rõ ràng là muốn đối phó với ngươi."
Tô An Lâm thầm phỉ nhổ trong lòng, thì ra người làm tỷ tỷ như ngươi cũng biết chuyện đó à.
"Được lắm, ta đã nói là ngày đó lúc họ nhìn ta ánh mắt đã có chút không thích hợp rồi, thì ra là người làm tỷ tỷ như ngươi cũng biết, đáng tiếc là vận khí của đệ đệ ngươi không tốt lắm, còn chưa kịp đối phó với ta đã gặp được Yêu Phong Tử. Tóm lại, ta chỉ có một câu, họ có nhiều người như vậy, ta không thể một mình đối phó được."
"Ngươi đúng là không thể đối phó được."
Phí Yến Lâm cũng cảm thấy thực lực của Tô An Lâm bình thường.
"Có điều, ai biết là ngươi có âm chiêu gì."
Trên đời này có rất nhiều ám chiêu, ví dụ như độc, độc khí, thậm chí có người lấy độc huyết của Yêu Phong Tử.
"Dù sao đã nói đến mức này rồi, tốt nhất ngươi nên thành thật khai rõ cho ta."
Phí Yến Lâm lạnh lùng nói.
Tô An Lâm nhíu mày, nữ nhân này muốn động thủ?

"Phí đội trưởng, có phát hiện."
Ngay lúc tình huống giữa hai người đang giương cung bạt kiếm, hán tử mặt sẹo đứng cách đó không xa hô lên một tiếng.
Phí Yến Lâm trừng mắt nhìn Tô An Lâm một cái, sau đó chạy sang bên kia. Tô An Lâm cũng thầm giật mình, bên kia là chỗ dòng suối hắn ném thi thể. Lúc ấy một đống thi thể đã bị hắn khiêng qua đó, ném toàn bộ xuống, hẳn là bây giờ đã chảy xuống hạ lưu.
Nhưng vấn đề là, lúc ấy hắn đã xác nhận lại nhiều lần, hoàn toàn không có vết máu hay đồ vật khác bị đánh rơi xuống. Bọn họ phát hiện cái gì?
Tô An Lâm đi qua đó.
Phí Yến Lâm lạnh lùng lên tiếng:
"Phát hiện cái gì?"
"Mời đội trưởng nhìn xem, dòng suối này!"
"Thấy được, cái gì cũng không có!"
Trong lòng Phí Yến Lâm càng thêm không kiên nhẫn, nàng ta tưởng tượng đệ đệ của mình đã chết, mà Tô An Lâm lại bình yên vô sự, trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Đặc biệt là nàng ta thấy Tô An Lâm hoàn toàn không có biểu tình gì là lo lắng, nàng ta càng khó chịu hơn. Đệ đệ đáng thương của nàng ta đã mất tích, vậy mà hắn lại không hề lo lắng, nhân phẩm của hắn chắc chắn có vấn đề.
Nam tử mặt sẹo giải thích:
"Đội trưởng, lúc trước những người khác đến kiểm tra đều không có thu hoạch gì, lúc ấy ta đã nghĩ rằng, nhiều người như vậy, dù có biến thành Quỷ Thi thì cũng không thể nào không thấy người được. Tận đến lúc ta thấy dòng suối này, ta mới nghĩ thông suốt."
"Nói thử xem."
"Bị trôi đi rồi! Quỷ Thi và Yêu Phong Tử rất nhạy cảm với âm thanh, dòng suối chảy tạo ra âm thanh có lẽ sẽ hấp dẫn chúng nó lại đây, thế cho nên một đám đã bị rơi xuống, bị cuốn trôi đến dưới hạ lưu rồi."
Tô An Lâm nghe hắn nói vậy, cũng sợ ngây người. Trời ạ, chuyện này cũng có thể trời xui đất khiến mà đoán chuẩn như vậy?
Tuy rằng quá trình có chút không đúng, nhưng kết quả cũng đã gần chuẩn đến tám chín phần mười.
"Hạ lưu sao?"
Phí Yến Lâm hỏi:
"Bên dưới hạ lưu là chỗ nào?"
"Có vài cài thôn, có điều hồ dưới hạ lưu rất lớn, cho du thi thể thật sự bị rơi xuống đó cũng khó có thể tìm thấy được."
"Không dễ tìm cũng phải đi tìm! Đi!"
Phí Yến Lâm vừa muốn đi, lại quay đầu về phía Tô An Lâm quát lớn:
"Ngươi cũng phải đi."
"Được!"
Chuyện này dù nàng ta không gọi hắn, thì Tô An Lâm cũng chuẩn bị đi qua đó, hắn cần phải nhìn xem chuyện này tiến triển như thế nào, nếu như bọn họ thật sự tìm ra manh mối, vậy hắn chỉ có thể giải quyết những người này.
Còn về Phí Yến Lâm, nữ nhân này thật đúng là quá đáng ghét.
...
Lúc giữa trưa, một hàn mười lăm người đi vào một cái thôn nhỏ gọi là Tứ Lâu thôn ở vùng hạ lưu.
Vì bôn ba đường dài, một đám lại chưa kịp ăn cái gì, đói đến mức hoa mắt chóng mặt muốn ngất đi. May mắn Tô An Lâm có theo quen mang theo thịt khô phòng thân, đi ở phía sau yên lặng gặm mấy miếng, không có gì đáng ngại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất