Chương 171: Chỗ Chơi Tốt
Sau khi Dương Thần Công nhập môn, chỗ tốt hiện ra rõ ràng, mỗi khi hắn vận chuyển xong một vòng thiên, trong cơ thể lại có một cổ nội khí được chuyển hóa thành chí dương lực cực nóng. Cổ dương lực này làm cho hắn dù là quần áo bị ướt cũng không cảm thấy một chút lạnh lẽo nào, chỉ cần phát động dương lực, từng luồng nhiệt lực sẽ khuếch tán ra tức chi, ấm nóng cực thoải mái.
"Lần này kiếm lớn rồi."
Trong lòng Tô An Lâm rất vui vẻ, lại nhìn lại phía trước, Phương Dung Nhi và Trình Toa Toa đang đi cùng một chỗ.
Đêm đó Yêu Phong Tử đánh úp lại, Trình Toa Toa là người duy nhất còn lại bên cạnh Phương Dung Nhi để bảo vệ nàng, từ sau lần đó, hai người thường thường ghé vào nhau để nói chuyện phiếm, thậm chí tối hôm qua hai người còn ra bờ sông, tay cầm tay chỉ mặc mỗi áo lót để đi vào trong sông tắm rửa.
Đương nhiên là bên cạnh có nha hoàn trông chừng, phòng ngừa có nam tử đến.
Lúc ấy Tô An Lâm đã thấy kinh ngạc, phải biết Phương Dung Nhi là người có chứng sạch sẽ. Người như vậy, lại có thể xuống sông tắm rửa, có thể nói lên rằng dưới ảnh hưởng của Trình Toa Toa, Phương Dung Nhi cũng đã có chút thay đổi.
Chuyện này làm Tô An Lâm không thể hiểu được, Phương Dung Nhi có tiếng là nhẫn nhục chịu đựng, tính tình tốt, người hiền lành, mà Phương Dung Nhi là tiểu thư của gia đình giàu có, có tiếng là khó chiều, không chịu ăn một chút thiệt thòi nào.
Hai người có tính cách hoàn toàn tương phản như vậy lại có thể trở thành khuê mật tốt, như vậy đúng là quá kỳ quái.
Rốt cuộc họ cũng tới Phương gia.
Nhà cửa này nghe nói là lần trước Phương Vinh cố ý đến đây xem, diện tích lớn bằng một nửa trấn Hoàng Kê, tuy rằng đường đi khó khăn, nhưng cũng coi như biệt thự cao cấp, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là quá cũ, cửa lớn đã rỉ sét rách nát, đồ dùng bên trong cũng đã mốc meo.
"Trận mưa này chỉ sợ phải rơi vài ngày, người của Ngưu Đầu võ quán và Thanh Diệp võ quán đều đã đồng ý đến đây ở mấy ngày. Tô sư huynh, các ngươi cũng vào ở mấy ngày đi, tòa nhà này rất lớn, phòng ở cũng đủ."
Lúc mọi người vào nhà nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, Phương Sĩ Lễ đi đến trước mặt Tô An Lâm nói. Trận mưa này lớn như vậy, xác thật là không dễ đi. Tô An Lâm gật đầu đồng ý.
"Vậy xin làm phiền."
"Không phiền toái, để ta dẫn các ngươi vào trong biệt viện."
Họ đi theo một người hạ nhân vào một chỗ trong biệt viện, có sáu gian nhà ở, cũng đã đủ cho người của Đại Lực võ quán ở.
Cùng ngày hôm đó, Tô An Lâm và mấy người Mã Lực Mã Đông thu dọn nhà ở và đình viện. Buổi tối ăn cơm xong, ba người Mã Lực Mã Đông và Dương Minh cùng ghé vào bên nhau nói nhỏ. Tô An Lâm đi ăn cơm xong trở về, ba người nhìn thấy vội kéo lại đây.
"Ba người các ngươi đang làm chuyện gì đấy?"
Tô An Lâm kỳ quái hỏi.
Mã Lực làm mặt quỷ:
"Vừa nãy chúng ta hỏi một người hạ nhân, nơi này có chỗ nào chơi tốt hay không?"
Sắc mặt Tô An Lâm cổ quái:
"Chỗ chơi tốt? Là chỗ luyện võ tốt sao?"
Mã Đông cạn lời:
"Tô đại ca, ngươi không hổ là võ sĩ, khó được một lần ra ngoài chơi, còn nghĩ đến chuyện luyện võ."
"Vậy ý tứ của các ngươi, chẳng lẽ là...Chỗ ăn ngon sao?"
Ba người suýt chút nữa té ngã.
"Tô đại ca, ý tứ của đại ca ta là, chỗ chơi tốt, Ẩm Hoa Tửu."
"Đúng đúng."
Nói đến cái này, Mã Lực lại có hứng thú:
"Vừa nãy ta nghe một hạ nhận nói, Ẩm Hoa Tửu ở chỗ này chơi rất vui, tốt hơn ở trấn Hoàng Kê chúng ta nhiều, lại còn rẻ nữa."
"Chủ yếu là hoa cô nương ở chỗ này nhiều, giá cả cũng bị giảm xuống, trấn Hoàng Kê quá nhỏ, cũng chỉ có mấy người công tử có tiền, cô nương tốt bị đào đi hết rồi, còn lại cũng bị tăng giá."
Dương Minh đối với chuyện này rất quen thuộc, lại phổ cập khoa học cho Tô An Lâm một lượt.
Sắc mặt Tô An Lâm cổ quái:
"Một đám các người, sư phụ đã nói rồi, tửu sắc thương thân."
"Ngẫu nhiên một lần cũng được mà, hơn nữa, ta nghe nói, bên kia chẳng những có nữ nhân, mà còn có cả...Nữ quỷ!"
Mã Lực nói xong lời này, Dương Minh sửng sốt một chút:
"Sư huynh, ngươi nói nữ quỷ sao?"
Tô An Lâm cũng có hứng thú:
"Quỷ hoa cô nương?"
"Đúng vậy."
Nhìn thấy mấy người có hứng thú, Mã Lực úp úp mở mở nói:
"Đây là tin tức do người của Ngưu Đầu võ quán nói với ta, họ chuẩn bị đi chơi, đúng là muốn xem nữ quỷ kia."
Tô An Lâm nói:
"Thế gian này xác thật là có quỷ, cso điều người quỷ thù đồ, quỷ sẽ cam tâm tình nguyện ở nơi yên liễu bị mọi người xem?"
Hắn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được.
"Tô sư đệ, trên thế gian này vạn vật kỳ diệu, những chuyện ly kỳ nhiều lắm, có người nuôi quỷ cũng hoàn toàn không phải chuyện hiếm lạ gì, nhưng mà ta nghe nói quỷ này có chút đặc biệt."
"Có gì đặc biệt?"
"Đây là quỷ nuôi người, hơn nữa còn nuôi một đại mỹ nhân, mỹ nhân này chính là hoa khôi của xuân viện lớn nhất nơi này, tên là Tô Tiểu Tiểu."