Chương 174: Nhan Sắc
*Chương bị lặp và chỉ có 1 TLT, mời bạn qua chương, cám ơn ạ.
…
Dựa vào cách nói của Mật Đào cô nương, Tô An Lâm biết rõ nguyên do. Tô Tiểu Tiểu bảy tám tuổi đã bị đưa đến nơi này, bởi vì từ nhỏ thanh tú, bộ dạng xinh đẹp, được Tú Bà xem như quân cờ hàng đầu. Mặc dù nói nơi này các cô nương đều là bán mình, nhưng Tú Bà đối với các cô nương coi như không tệ, nhất là đối với Tô Tiểu Tiểu, ăn ngon uống ngon hầu hạ không nói, còn cho người ta dạy nàng cầm kỳ thi họa. Cứ như vậy, Tô Tiểu Tiểu năm ấy mới mười bốn tuổi đã là hoa khôi đứng đầu, danh tiếng khắp Lăng Dương trấn. Lúc đầu thì không sao, nhưng thời gian trôi qua, giá của Tô Tiểu Tiểu càng ngày càng thấp. Quả nhiên là một đôi tay ngọc, ngàn người gối...
Điều này khiến trong lòng nàng càng ngày càng không vui, cho đến khi gặp được một thư sinh. Thư sinh này sau khi gặp nàng một lần, liền thề, chờ hắn thi đậu công danh, muốn chuộc nàng ra, sau đó sinh con, trải qua cuộc sống thần tiên quyến lữ.Tô Tiểu Tiểu tin vào điều đó. Vì ủng hộ thư sinh này thi đậu công danh, nàng lấy tiền riêng của mình ra đưa cho hắn. Thư sinh ước chừng thi ba lần, đáng tiếc đều trượt trong tất cả các kỳ thi. Qua một thời gian Tô Tiểu Tiểu đã nản lòng, nàng cũng không có bạc cung hắn ôn luyện nữa, lần cuối cùng gặp mặt, Tô Tiểu Tiểu đã đề nghị chia tay. Thư Sinh cảm thấy mình vô dụng, hắn cảm thấy ông trời không công bằng với mình. Rõ ràng tài văn chương của hắn tốt như vậy, nhưng vẫn thi trượt, nhất định là có người tráo bài thi của hắn.
Thời thế này không công bằng!
Nghĩ thế, hắn quyết định tự sát. Cứ như vậy, tên thư sinh đã uống nhiều một chút, từ lầu năm nhảy xuống, ngã xuống một tảng đá ven đường, đầu bê bết máu, chết ngay tại chỗ. Tô Tiểu Tiểu nghe tin đã sợ hãi đến mức lâm bệnh vào ngay ngày hôm đó. Liên tiếp một tháng sốt cao không hạ, cuối cùng vào một đêm, Tô Tiểu Tiểu không phát ra tiếng động gì, đã chết! Theo lệ, Tú Bà ở trong phòng nàng làm một tràng pháp sự, sau đó chuẩn bị xế chiều ngày hôm sau đem thi thể khiêng ra ngoài. Nhưng không ngờ tới, sáng sớm ngày hôm sau, Tô Tiểu Tiểu sống lại. Ba đầu đây vốn là điều khiến tất cả mọi người đều vui mừng, nhưng sau đó Tô Tiểu Tiểu sau lưng liền mọc một cái u. Khối u thịt này chỉ hơi to một chút, nhưng được một thời gian, nó đã to ra giống như đầu người, còn có cổ. Nhìn kỹ khối u này, không ngờ nó lại giống với khuôn mặt thư sinh kia nhiều lắm. Tô Tiểu Tiểu muốn đi đem khối u cắt, nhưng trước khi đi, nàng đã mơ một giấc mộng. Trong mộng, thư sinh đang nằm trên người nàng, đầu đầy máu, hung tợn nói như nguyền rủa:
"Ta vì ngươi tự sát, ngươi lại còn cùng nam nhân khác tằng tịu với nhau, ta chết quá oan uổng, ta hiện tại chỉ muốn ở một chỗ cùng ngươi, ngươi đem ta cắt, ngươi cũng sẽ chết, sẽ chết rất thảm rất thảm!!"
Tô Tiểu Tiểu bị dọa tỉnh. Sau đó nàng phát hiện, khối u này lớn hơn, có thứ giống như cổ đang lớn dần, khối u này có thể vặn vẹo. Nàng nhìn qua gương, phát hiện khuôn mặt trên khối u, lại rất giống tên thư sinh kia. Nàng không dám đi cắt, đành cứ để như vậy. Ai ngờ sau khi khách biết chuyện thì coi như chuyện lạ, lúc đầu có người còn sợ nhưng xem như không có chuyện gì, ai cũng lấy đó làm vui. Chuyện tình duyên chính là như vậy.
Tô An Lâm nghe xong âm thầm lấy làm kỳ lạ, "Thế gian to lớn, thật sự là không thiếu chuyện lạ, lại có chuyện này.”
“Đúng vậy, đợi lát nữa Tô Tiểu Tiểu sẽ đi ra, Tô công tử có thể nhìn thấy nhan sắc của nàng ta.” Mật Đào cười nói.
Hiện tại rất nhiều khách quan tới đây đều là vì xem cái này, nàng cũng sớm biết nhưng không thể trách, ngược lại bởi vậy được lợi. Tô An Lâm gật đầu không khỏi nhìn xung quanh. Khách qua lại rất nhiều, trong đó có hai người khiến hắn chú ý.
[Thanh máu: 150/150]
[Thanh máu: 167/167]
Đây là hai người đàn ông, còn trẻ, ở độ tuổi hai mươi. Ngồi ở góc khuất, liên tiếp ba nhóm nữ tử đi qua, đều bị bọn họ khéo léo từ chối.
“Không phải tới uống rượu hoa.” Tô An Lâm trầm ngâm.