Chương 173: Quý Danh Tô
*Chương bị lặp và chỉ có 1 TLT, mời bạn qua chương, cám ơn ạ.
Cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng khi đến nơi này, liền không được tự nhiên, cảm thấy như mình không thể cử động được tay.
Hãy nhìn Dương Minh, Mã Lực và những người khác, họ đều giống nhau.
"Quan nhân, hãy để mấy người chúng tôi tới bồi cho người."
Lập tức, một nhóm nữ nhân đi đến, tất cả đều mặc quần áo mỏng manh, có thể mơ hồ nhìn thấy cái yếm bên trong.
Bên cạnh Tô An Lâm là một nữ nhân cao gầy, mảnh khảnh, ngay khi nàng vừa tiến lên liền cọ ngực vào Tô An Lâm.
Ôm cánh tay Tô An Lâm, hắn không ngừng trêu chọc bộ ngực của nàng,
"Công tử, ngài thật lợi hại, nô gia rất thích Hoan Hoan..."
Cứ nũng nịu, uốn éo như một khúc cua, đây chắc là lý do vì sao nơi đây kinh doanh tốt như vậy.
Có những nữ nhân này trong thị trấn, cần gì phải lo lắng về việc không có ai ứng chiến?
Tô An Lâm không muốn giả vờ thanh cao nên gật đầu nói:
"Ngồi bên cạnh ta."
Quy tắc ở nơi này cũng tương tự như kiếp trước, sẽ có một tóp nữ nhân đến, nếu thấy vừa ý thì ở lại bồi rượu.
Sau đó cho một ít bạc, nếu bồi tốt thì được cho thêm chút ít nữa .
Tất nhiên, các cô nương ở đây không thể mang ra ngoài, nếu muốn chơi, có thể lên lầu để mướn phòng, mỗi nữ nhân đều có một mức giá.
Nữ tử này trong lòng mừng rỡ khôn xiết, thầm nghĩ đêm nay mình được mối hời, hắn cũng không phải công tử xấu xí nên nàng thích bên cạnh mà bồi tiếp .
"Đa tạ công tử, ta vì ngài rót rượu." Nữ tử này rất nhạy bén, rót rượu cho Tô An Lâm, nũng nịu nói:
"Ta tên là Mật Đào, quý danh công tử là gì? "
" Quý danh Tô."
"Tô công tử, Tô công tử thật đẹp trai, hình như ta mới gặp ngài lần đầu, ngài không phải là người địa phương đúng không?"
"Đúng vậy, ta từ thị trấn Hoàng Kê, tới chơi."
"Ồ, vậy ngài dự định chơi mấy ngày?."
Trong lúc trò chuyện, một vài người xung quanh cũng tự đi tìm nữ nhân, chơi đến quên cả trời đất.
"Nhân tiện, khi ta đến đây, ta nghe nói rằng có một cô nương tên Tô Tiểu Tiểu, có quỷ trên người, đây là chuyện gì?"
Tô An Lâm quay đầu lại hỏi:
"Chuyện này, đúng là có chuyện như vậy, lát nữa Tô Tiểu Tiểu sẽ đi ra. Trên người nàng quả thực có một con quỷ, hơn nữa con quỷ đó không dễ chọc, chúng tôi cũng không dám tới gần. "
Nói đến đây, sắc mặt Mật Đào cô nương biến đổi, có chút sợ hãi.
"Các ngươi sợ hãi như vậy, sao còn để nàng ấy ở lại đây?" Tô An Lâm nói.
"Lúc đầu phu nhân định vứt bỏ nàng ấy, nhưng sau đó, có nhiều vị khách nghe nói Tô Tiểu Tiểu trên người có quỷ nên tò mò đến đây, việc làm ăn cũng trở nên phát đạt nên bà ta quyết định giữ lại nàng ấy."
"Chủ chứa nói, dù sao chúng ta cũng có vũ khí trấn yêu khí ở đây, vì vậy không cần sợ quỷ."
"Con quỷ này làm sao đến được đây, cẩn thận nói ta nghe ." Tô An Lâm nói.
Mật Đào mỉm cười, lúng túng nói:
"Công tử, đây dù sao cũng là chuyện của Tô cô nương, ta không thể nói lung tung."
Tô An Lâm vừa nghe liền hiểu, lấy ra hai nén bạc:
"Ta đối với những quỷ thần này rất có hứng thú, ngươi nói kỹ một chút."
Hắn lần này tới đây sở dĩ, ngoại trừ gặp quỷ, Tô An Lâm còn có một cái suy đoán, đó chính là có thể nhìn thấy quỷ thanh máu trông như thế nào!
Mật Đào hai mắt sáng lên, vội vàng chộp lấy bạc nhét vào trong cổ tay áo:
“Công tử thật tò mò, để ta nói cho ngài biết.”
“Con quỷ này và Tô Tiểu Tiểu biết nhau!”