Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 178 - Khắc Chế Hiệu Quả

Chương 178 - Khắc Chế Hiệu Quả


Nhưng cũng không biết là tại sao, ở bên ngoài quan có người nghe được tin tức này, đến xem qua, lúc sau lại có càng nhiều người muốn xem hơn, rất nhiều người còn coi những thứ này trở thành thoại bản để đọc, doanh số bán ra không ít. Cứ như vậy thư tịch này đã được in ấn ra rất nhiều.
Hiện giờ Tô An Lâm đã giàu có lắm bạc, không để ý mà nói:
"Ta mua."
Thư tịch không coi là đắt, Tô An Lâm lại cho nhiều hơn chút, tổng cộng ba lượng bạc, coi như là phí hương khói.
"Hai vị, không biết là ta có thể học một chút thuật pháp để đối phó với âm vật của các ngươi được không?"
Tô An Lâm thăm dò.
Mao Tố lắc đầu:
"Vân Sơn quan chúng ta không thu người trong giang hồ, Tô huynh đệ ngươi có một thân võ thuật như vậy, sư phụ có thể nhận ra được."
"Vậy à."
Tô An Lâm có chút đáng tiếc, nếu hắn có thể học được chút thuật pháp, vậy có thể đảm bảo tính mạng càng nhiều hơn.
"Có điều, Tô huynh đệ ngươi có thể bày ra một chút dương lực, dương lực cũng có tác dụng khắc chế đối với âm vật."
"Được."
Tô An Lâm cũng không chần chừ, điều động nội khí, dương khí phun trào.
Mao Tố và sư đệ đều khiếp sợ.
"Dương khí thật mãnh liệt."
"Ta có thể dùng cái này để đối phó với âm vật sao?"
"Có thể khắc chế, hơn nữa hiệu quả rất tốt."
Nói xong, Mao Tố cũng thấy hâm mộ:
"Cụ thể làm như thế nào để khắc chế thì ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng trong cuốn sách này cũng từng nhắc đến, có võ giả đối phó với âm vật, lợi dụng dương lực để chém giết. Đáng tiếc chuyện này rất khó khăn, dù sao con đường tu luyện võ đạo cũng rất khó đi."
"Chuyện này cũng đúng."
Tô An Lâm gật đầu, sư phụ hắn mạnh như vậy, nhưng theo lời ông nó, cũng chỉ dám đối phó với âm vật phẩm cấp thấp nhất.
Hai người lại hàn huyên rất nhiều, bất tri bất giác, một bát mì thịt thái sợi lớn đã hết sạch, ngay cả nước cặn cũng không còn.
"Tô huynh đệ, về sau có cơ hội thì đến Vân Sơn quan chúng ta chơi, chúng ta đi trước đây."
"Được, trên đường cẩn thận."
Sau khi trở về, Tô An Lâm nằm trên giường, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được, hắn ngồi dậy bậc lửa đèn dầu lên. Dưới ánh đèn, hắn mở thư tịch ra để đọc.
"Đại Hạ năm 112, sư môn của đời quan chủ thứ nhất của Vân Sơn quan là Linh Nhai Tử đã gặp phải tai họa, một nữ đệ tử câu dẫn toàn bộ tám người từ trên xuống dưới trong cả sư môn, hút khô tinh huyết của họ, chỉ một mình Linh Nhai Tử chống đỡ được dụ hoặc, nữ đệ tử thẹn quá thành giận, diệt sát sư huynh đệ mọi người, duy độc Linh Nhai Tử chạy ra tìm được đường sống, từ đây lưu lạc, một năm sau, Linh Nhai Tử tự mình tạo dựng Vân Sơn quan."
"Một ngày kia Linh Nhai Tử xuống núi mua đồ, gặp được một người đánh cá tìm thầy hỏi thuốc trị bệnh, thân thể của người đánh cá mọc ra vảy, ba ngày sau biến thành quái cá, điên điên khùng khùng giết chết hết mười ba mạng người trong nhà, lúc sau trốn vào thủy vực, biến mất không thấy."
"Đêm khuya có một nữ tử cầu xin tìm đường về nhà, Linh Nhai Tử liếc mắt đã nhận ra nàng không phải người, về sau thu làm nô bộc để hầu hạ cuộc sống hàng ngày."
"Ngô Thành gặp hạn nặng vì cầu mưa đã triệu hoán vũ thần, vũ thần buông xuống lúc đêm khuya, giữa đêm đổ trận hồng thủy, bao phủ toàn thành, mọi người không có ai may mắn thoát khỏi."
"Sau khi rời khỏi Ngô Thành, trên đường gặp được một sơn thôn, phát hiện người chết bị hút máu, dân bản xứ phát hiện có người chết đi sống lại, điên điên khùng khùng, thích giết chóc người sống, bị gọi là Yêu Phong Tử."
...
"Thế giới này thật là nguy hiểm."
Tô An Lâm càng xem càng kinh hãi.
Ngay từ đầu hắn cho rằng Yêu Phong Tử đã rất đáng sợ, đặc biệt là thiết bì Yêu Phong Tử, cho dù là hắn cũng khó đối phó được. Nhưng hiện tại nhìn xem, Yêu Phong Tử cũng chỉ coi là bình thường, thứ khủng bố chân chính phải giống như đại yêu có thể dời non lấp biển.
Ví dụ như vũ thần có thể lấy nước bao phủ toàn bộ Ngô Thành. Đây chỉ sợ không phải là vũ thần, mà là âm vật sinh sống ở trong nước.
Lại ví dụ như quái cá người mọc đầy vảy, chỉ sợ khó chơi hơn là Yêu Phong Tử nhiều.
"Trách không được sư phụ lại lựa chọn nơi này để sinh sống."
Tô An Lâm nhớ lại lời sư phụ từng nói, nghe nói là trấn Hoàng Kê có đại môn có thể trấn áp tà ám, cho nên chuyện liên quan đến yêu ma tà ám rất ít khi xảy ra, bởi vì chúng không tiến vào được.
Tô An Lâm dựa lưng lên trên ghế, lắc lắc đau, ánh nến màu vàng chiếu vào trên khuôn mặt đỏ bừng của hắn.
"Như vậy, ta có nên rời khỏi trấn Hoàng Kê hay không đây?"
Giờ khắc này, Tô An Lâm bàng hoàng, trước kia hắn muốn trở nên mạnh hơn, muốn đi ra nơi lớn hơn nữa để phát triển, kiếm được công pháp lợi hại hơn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất