Chương 184 - Người Điên Và Xác Chết
"Đúng vậy, âm vật này quá tàn nhẫn, nó đã xé hắn ra làm đôi ngay lập tức." Tô An Lâm thản nhiên nói.
Cái này bị xé á? Rõ ràng là nó đã bị băm nhỏ.
Tuy nhiên, không ai nói gì cả.
Họ cũng nhìn ra, Lâm Đức là bậc thầy lừa đảo và bắt cóc, hắn chết thì cũng chết rồi, không có gì đáng ngại
"Hãy thu dọn xác chết và quét dọn cho sạch sẽ."
Phương Vinh ra lệnh cho người hầu, chuẩn bị cho tốt về sau, đối với Tô An Lâm là biết ơn vạn lần.
"Chuyện nhỏ, Phương gia chủ, ngài không cần khách sáo."
Tô An Lâm thật sự không để trong lòng, dù sao Phương gia đưa cho anh ta Khí Huyết Đan và Dương Thần Công, hắn đã rất mãn nguyện rồi.
Nhưng cuối cùng, Phan Vinh vẫn đưa cho Tô An Lâm toàn bộ số tiền mà hắn đã đưa cho Lâm Đức.
Tổng cộng một ngàn lượng.
Buổi chiều, Tô An Lâm ở trong sân, vươn tay ra, cảm nhận hạt mưa càng lúc càng nhỏ, thầm nghĩ mưa sắp tạnh. Hôm nay giải quyết được tà ma, người Phương gia đều rất cao hứng, đặc biệt là Phương Sĩ Lễ, đã mời một nhóm người đi uống rượu vào ban đêm.
Hắn tự mình đến mời Tô An Lâm.
Tô An Lâm xua tay:
“Ta không đi đâu, các ngươi đi chơi vui vẻ.”
“Tô sư huynh, có tâm sự gì sao?”
"Không có gì, tôi muốn đi xem một số tiệm thuốc địa phương."
Lần trước Từ Kiêm Niên đưa Lộc Nhung, có tác dụng bồi bổ xương cốt rất tốt, sau đó hắn đi dạo vài nơi, muốn mua nhiều thứ tốt hơn. Thật đáng tiếc, lang thang xung quanh mà không có chút gợi ý nào. Dù sao thì lần này cũng đã đến thị trấn Lăng Dương thì đi một vòng.
"Tô sư huynh vốn là muốn mua thuốc, nhưng không biết mua cái gì, ta dẫn ngươi đi xem một chút."
"Vậy thì tốt, Ta đang phiền toái đây."
Có người quen dẫn đường có thể tiết kiệm không ít thời gian.
Sau đó, cả hai bước ra ngoài. Phương Sĩ Lễ đã từng đến đây nên hắn đã quen thuộc với nó. Sau khi giới thiệu với Tô An Lâm, chợt thấy một đội binh lính đang đi về phía phủ Thành chủ.
"Nhanh lên, nhanh lên."
Có rất nhiều binh lính, hành động vội.
"Đang làm cái gì thế?"
Tô An Lâm cau mày.
"Không rõ lắm, quanh trấn Lăng Dương không có náo loạn hay kẻ điên, tại sao đột nhiên có nhiều binh lính ra ngoài như vậy?"
Lúc này, Phương Sĩ Lễ thấy một nha dịch lúc trước đến nhà hắn, liền vội đi qua hỏi thăm.
"Những binh lính này muốn đến trấn Hoàng Kê để trợ giúp."
Nha dịch lau mồ hôi trên trán, tiếp tục nói:
"Vừa rồi có sứ giả từ trấn Hoàng Kê tới, đã xảy ra chuyện lớn. Tối hôm qua, không biết từ đâu ra có rất nhiều người điên và xác chết xông ra, tàn sát thành phố!!!"
…
“Cái gì?"
Phương Sĩ Lễ kéo nha dịch đang chuẩn bị rời đi:
"Có rất nhiều người điên và xác chết? Tất cả mọi người ở đó đã chết? "
"Ta cũng không biết, sứ giả bị thương chạy một mạch tới đây, vừa nói xong thì liền chết, hiện tại phủ thành chủ phái người đi điều tra, nếu có gì không ổn, ngay lập tức chặn tất cả các kết nối với trấn Hoàng Kê. Ta chỉ biết thế thôi, ta còn có việc phải làm nên ta đi trước. "
"Tô sư huynh, ngươi cảm thấy thế nào?"
Phương Sĩ Lễ vội hỏi.
Tô An Lâm cau mày. Vừa nghe nha dịch nói xong, hắn lập tức kiểm tra cột bằng hữu tốt.
“Tình trạng hiện tại của muội muội: Giặt quần áo”
“Tình trạng hiện tại của Ngưu Tuệ Hồng: Đang ngủ”
“Tình trạng hiện tại của Hồng Vũ: Đang ở trong một trang trại bỏ hoang bên ngoài thành”
Hồng Vũ đã không quay lại thành phố kể từ khi hắn ra ngoài vào ngày hôm qua. Lúc đầu, Tô An Lâm nghĩ rằng hắn đang thực hiện một nhiệm vụ, vậy nên cũng không quan tâm.
Bây giờ xem ra không phải làm nhiệm vụ, là do có kẻ điên xuất hiện trong thành phố.
"Có vẻ như ta phải quay về sớm rồi."
Tô An Lâm nói:
"Muội muội của ta vẫn đang ở quê, mặc dù ở làng quê có thể không có quái vật nào, nhưng đề phòng vẫn tốt hơn. "
"Vậy ngươi trở về trước và chuẩn bị đi." "
Tô An Lâm gật đầu, quay đầu rời đi.
Tốc độ truyền tin khiến Tô An Lâm bất ngờ.
Hắn quay lại Phương gia, những người từ Thanh Diệp võ quán và Ngưu Đầu võ quán đã tập trung lại, thương lượng về việc quay về.
Những người này, ai cũng có họ hàng ở trấn Hoàng Kê, đặc biệt là Dương Minh, đại ca và đại tẩu, và phụ mẫu của hắn đều đang ở trong thành.
Sau khi nghe tin có rất nhiều quái vật đang điên loạn đổ xô vào thành, họ lập tức thu dọn đồ đạc để chuẩn bị quay về.
Tô An Lâm cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc, phát hiện Trình Toa Toa cũng định quay về, có chút kinh ngạc.
“Sư tỷ, ngươi cũng muốn quay về sao?”
Hắn biết Trình Toa Toa không có người thân, không có lý do gì để chọn quay về vì rất nguy hiểm.
"Sư phụ và sư nương rất tốt với ta, ta phải quay về giúp đỡ họ."
Trình Toa Toa cực kỳ dứt khoát, ánh mắt kiên định.
"Được."
Tô An Lâm gật đầu, trong vòng nửa canh giờ, người của ba võ đường đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
Mặc dù nhà họ Phương không có ai đi, nhưng họ vẫn cho mượn hai cỗ xe và một vài con ngựa.
"Đi thôi! "
Tô An Lâm cưỡi ngựa của mình và dẫn đầu.