Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 183 - Chiến Đấu

Chương 183 - Chiến Đấu


“Thanh máu - 12.”
Đôi mắt Tô An Lâm sáng lên, các bài công pháp đối với hắn rất hữu hiệu.
Đánh tới nước này, hắn cũng nhìn ra, nữ quỷ giết người bằng cách lén đeo dây thừng cho người ta. Nhưng dường như nàng không thể làm gì được. Tô An Lâm không nói lời nào đi tới.
"Phanh..phanh..."
Hắn chém đao xuống liên tục, đem cánh cửa phá tan nát.
"Ngươi đang làm gì, ngươi đang làm gì hả? Làm càn!"
Đột nhiên, Lâm Đức, người đã bị giết trước đó, xuất hiện ở một bên và hét vào mặt Tô An Lâm.
“Quỷ hồn Lâm Đức
Thanh máu: 60/60”
"Ngươi đã chết rồi, cút!"
Một đao chém xuống.
Lâm Đức lần nữa bị chém thành hai khúc, thanh máu của hắn trong nháy mắt trở về con số không. Lâm Đức ngã xuống đất, hai nửa thân thể đồng thời nói chuyện, ánh mắt đờ đẫn:
"Ta chết rồi, ta chết rồi..."
Xoẹt...
Nữ quỷ bên trong tốc độ rất nhanh, chỉ chốc lát đã bay tới bàn trang điểm.
Vừa quay đầu lại, khuôn mặt quái dị cười toe toét, thân hình dần mờ đi rồi biến mất.
"Hahaha..."
"Hìhì..."
"Ối..."
Những tràng cười quỷ dị tiếp tục vang lên.
‘Không tệ, nữ quỷ này cho rằng ta nhìn không thấy.’
Khóe miệng Tô An Lâm nhếch lên.
Trên xà nhà trước mặt hắn, nữ quỷ leo bằng bốn chân, đầu quay 360 độ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Tô An Lâm.
Cuồng Đao Phi Trảm! Dương Thần công!
Gần như trong tức khắc, Tô An Lâm chém vào không trung.
Đao của hắn càng lúc càng nhanh, hướng đến nữ quỷ mà chào hỏi.
“Thanh máu -9.”
“Thanh máu -10.”
“Thanh máu -13.”
“Thanh máu – 6.”
Rầm..rầm..rầm...
Giống như những trò chơi kết hợp, nữ quỷ trúng đòn trực tiếp rơi xuống đất.
Tô An Lâm tung một cú đá, ầm một tiếng, dương lực dâng trào trực tiếp rót vào ngực của nữ quỷ.
Xèo..xèo..xèo...
Nữ quỷ toàn thân phát ra tiếng xèo xèo, như bị ném vào chảo rán, nó muốn gầm lên nhưng không thể phát ra tiếng.
“Thanh máu -2.”
“Thanh máu -4.”
“Thanh máu -2.”
“Sức mạnh đã bị ta làm suy yếu, ngay cả kêu một tiếng cũng không được.”
Sắc mặt Tô An Lâm trở nên quyết tâm, sâu trong hai bàn tay, dùng sức vổ một cái
"Bốp!"
Âm thanh đinh tai nhức óc, gần như toàn bộ cơ thể của nữ quỷ bị đánh tan hơn phân nữa. Chiêu thức này đã làm thanh máu của hắn giảm đi hơn một nửa, hiện tại hắn chỉ còn 19 điểm máu. Nữ quỷ cuối cùng đã sợ hãi, gào liên tục, nàng bay lên rồi chui vào gầm giường trước mặt hắn.
Tô An Lâm vặn vẹo cái cổ cường tráng của mình, âm thầm suy đoán.
Con quỷ này có lẽ chỉ có thể đi lang thang trong căn phòng này và sân trong, nên dù có trốn thoát cũng chỉ chui xuống gầm giường. Hắn nở một nụ cười đáng sợ, bước đến bên giường. Nữ quỷ bên trong có ánh mắt dữ tợn, cho rằng Tô An Lâm không thấy mình. Nhưng đột nhiên, Tô An Lâm cúi người, vẻ mặt kích động nhìn nữ quỷ dưới gầm giường:
"Ta bắt được ngươi rồi!"
Rầm!
Toàn bộ chiếc giường bị lật tung bơi hay bàn tay của Tô An Lâm.
Nữ quỷ hét lên và lao về phía trần nhà. Nhưng lần này, Tô An Lâm nắm lấy đỉnh đầu của nàng. Vốn dĩ muốn cho nàng hai cái tát, không ngờ lại túm được một sợi dây thừng
"Hả? âm vật?"
Tô An Lâm sững người một lúc, nhìn sợi dây thừng trong tay, liền ý thức được.
“Chết rồi!”
Vì đã bắt được âm vật nên hắn cũng không khách sáo.
"Phanh..phanh..phanh..."
Giữ sợi dây dài một mét này vung một trận.
Cuối cùng, khi thanh máu trên sợi dây trở về số 0, sợi dây vốn mục nát đột nhiên đứt thành nhiều đoạn, hoàn toàn không có tiếng động nào
"Sợi dây này bị âm vật ám sao?"
Tô An Lâm bước tới, nhặt sợi dây lên. Vào tay vẫn còn hơi lạnh. Chắc là còn một ít năng lượng do âm vật lưu lại.
"Sau khi tu luyện Dương Thân công, việc đối phó âm vật quả nhiên thuận buồm xuôi gió hơn."
Tô An Lâm thì thầm.
Đồng thời, cảnh vật chung quanh quanh từng chút tản đi.
Trong sân mọi người cũng thấy được Tô An Lâm, vừa rồi Tô An Lâm cùng âm vật đại chiến, một đám người không hề biết chuyện gì xảy ra.
Bởi vì khi Tô An Lâm xông vào, phía trước trở thành một mảng tối om, khiến họ lập tức chạy ra ngoài.
Ngược lại Trình Toa Toa từng cố gắng thử đi vào, nhưng bị người khác ngăn lại.
Lúc này màn sương đen đã tan, chỉ thấy Tô An Lâm thân trên trần truồng, trong tay cầm mấy sợi dây thừng đứt, trên mặt lộ ra vẻ ghê tởm.
"Sư Huynh!" Dương Minh không dám tiến lên:
"Người không sao chứ?”
"Không sao, con quỷ này đã xé xác Lâm Đức thành trăm mảnh, sau đó ta đã kịp thời thấy thời cơ và băm nhỏ nàng ấy."
Tô An Lâm lắc lắc sợi dây trong tay.
"Đây là sợi dây bị con quỷ nữ ám, phiên ngươi tìm một cái túi, ta sẽ mang nó đi.”
Mặc dù sợi dây không còn âm khí nhưng hắn muốn lấy nó về để tìm hiểu xem âm khí đó đã ám như thế nào.
"A..được..được..."
Phương Vinh sực tỉnh, vội ra lệnh cho người hầu:
"Đi, lấy một cái túi tốt một chút."
Một lúc sau, Tô An Lâm đem dây thừng cất kỹ, đem túi cột lại.
"Lâm Đức này, chết rồi!"
Phương Vinh và những người khác thận trọng bước vào phòng, nhìn Lâm Đức đã bị xẻ đôi, khóe miệng họ khẽ giật giật.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất