Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 199 - Lần Này Chết Chắc Rồi

Chương 199 - Lần Này Chết Chắc Rồi


Cùng lúc đó, đám người Mã Đan Trân cũng đến gần cửa đá.
Nhóm người này có tổng cộng năm người, đều không nói gì mà trực tiếp lao ra sau cửa.
"Hả?"
Mã Bạch Y thấy vậy, hừ lạnh một tiếng:
“Người của Âm Tông đúng là bám dai như đỉa."
Mã Đan Trân nghiêng đầu cười nhạt:
“Bị ngươi phát hiện rồi."
"Đám người Âm Tông các ngươi quá thối, vừa tới gần ta đã phát hiện ra rồi."
Mã Bạch Y lạnh nhạt nói.
Nghe hắn nói mình thối, khuôn mặt xinh đẹp của Mã Đan Trân run lên:
“Lười nói với ngươi, hôm nay ta nhất định phải lấy được kinh thư bên trong."
"Vậy phải xem ngươi có thực lực này hay không.”
Mã Bạch Y vừa dứt lời liền hất Thiết Bì Yêu Phong Tử ra, lao về hướng Mã Đan Trân.
"Hai người các ngươi ở lại!"
Mã Đan Trân dặn dò một nam một nữ bên cạnh, sau đó dẫn hai tên thuộc hạ khác chạy vào.
"Mã Đan Trân này quả nhiên có vấn đề, lại là Âm Tông."
Tô An Lâm lao về phía Thanh hộ vệ và Hổ hộ vệ.
Thực lực của hai người này rất mạnh.
Nhưng đối mặt với Thiết Bì Yêu Phong Tử, cho dù thanh máu của Thiết Bì Yêu Phong Tử chỉ còn lại chưa tới 50 điểm, nhưng vẫn có vẻ vô cùng chật vật.
Nhất là sau khi Mã Bạch Y đuổi theo người của Âm Tông, rõ ràng hai người liền rơi vào thế yếu.
"Phụt!"
Thanh hộ vệ khẽ hô một tiếng, lồng ngực bị chọc thủng.
"Bịch bịch bịch..."
Hắn nửa quỳ xuống, khạc ra máu đen:
“Đậu má, trúng độc rồi."

“Lão Thanh!”
Sắc mặt Hổ hộ vệ lập tức thay đổi, vì quá khẩn trương mà nhất thời không quan sát kỹ, nên cánh tay bị Yêu Phong Tử quẹt trúng.
“A...”
Hổ hộ vệ kêu lên thảm thiết, cánh tay phải bị khoét mất một miếng thịt lớn, máu chảy đầm đìa.
Không những vậy, vết thương còn nhanh chóng chuyển sang màu đen.
Ngay sau khi rơi xuống đất, hắn vội vốc một nắm gạo nếp từ trong ngực ra đắp lên vết thương.
“Lần này chết chắc rồi.”
Sắc mặt Hổ hộ vệ tối sầm.
Rõ ràng Yêu Phong Tử trước mặt bọn họ đã bị đánh cho suy yếu đi rất nhiều, thậm chí có một con còn bị chém đứt một cánh tay.
Nhưng sức lực của đám Yêu Phong Tử này lại cứ như không bao giờ cạn vậy.
Ngay khi hắn đang chuẩn bị liều mạng thì ‘xoạt’ một tiếng…
Một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
Người nọ vóc dáng đô con, thân hình cao lớn, hắn không nhận ra là ai.
Nhưng người kia vừa ra tay, thanh đao lớn lập tức chém đi.
“Trảm trảm trám!”
Đại đao liên tục chém ra, thanh máu của Yêu Phong Tử trước mặt cũng điên cuồng sụt giảm.
Sau ba chiêu, con Yêu Phong Tử bị chém ngang eo, thanh máu về 0.
“Đa tạ tiểu huynh đệ, ngươi tên gì vậy!”
Nét mặt Hổ hộ vệ đầy mừng rỡ, đây là một nhân tài đó, vừa ra tay là hắn đã nhìn ra rồi, thủ đoạn quá mạnh mà.
“Không cần cảm ơn.”
Tô An Lâm tiếp tục phóng tới chỗ một con Yêu Phong Tử thiết bì khác.
Thanh hộ vệ cũng vô cùng cảm kích:
“Đại ân không lời nào cảm tạ hết, sau khi trở về ngươi hãy đến phủ thành chủ, chúng ta nhất định sẽ tặng đại lễ tạ ơn ngươi.”
Tô An Lâm gật đầu, không nói nhiều mà lao về phía Yêu Phong Tử.
Hắn cứu hai người này, ngoại trừ vì quả thật muốn đối phó với hai con Yêu Phong Tử thiết bì này ra, còn một nguyên nhân khác nữa là không hy vọng cao thủ nơi này chết quá nhiều.
Dù sao quanh đây cũng nguy hiểm trùng trùng, người của Âm Tông lại đã tới rồi.
Thanh máu của con Yêu Phong Tử thiết bì này còn 38 điểm.
Thoạt trông thì có vẻ rất ít, nhưng cũng là loại thiết bì, hơn nữa nó còn có trí thông minh sơ bộ.
Nhìn thấy Tô An Lâm dễ dàng chém chết một con Yêu Phong Tử thiết bì khác, nó lướt về chỗ tối ở phía sau.
“Hì hì...”
“Đến đây...”
“Đến đây này...”
Tô An Lâm có vẻ cạn lời, cho rằng trốn vào chỗ tối là ta không thấy được ngươi đấy à?
Có thể những người khác đúng là không thấy thật, nhưng đối với hắn mà nói, cái thanh máu ba mươi tám điểm của Yêu Phong Tử kia chẳng khác nào đom đóm thắp sáng giữa trời đêm cả.
Ầm!
Hai chân Tô An Lâm đạp một cái, cả người lao về phía bóng tối.
Yêu Phong Tử trốn trong một góc, tứ chi chạm đất, hai mắt đỏ ngàu gắt gao nhìn chằm chằm Tô An Lâm.
Nó giống như một con dã thú đã nhắm được con mồi, sẵn sàng cho Tô An Lâm một đòn chí mạng bất cứ lúc nào.
Nhưng mà không ngờ, Tô An Lâm lại cứ thế lao thẳng về phía nó.
Thanh đao lớn vung lên chém bay cái đầu.
“Phù...”
Tô An Lâm thở ra một hơi, rốt cục trước mặt cũng xuất hiện thông báo thăng cấp.
Thăng cấp rồi!
“Thăng cấp thành công, cấp bậc 8. Lượng máu +6.”
“Tên: Tô An Lâm. Cấp độ 8.”
“Thanh máu: 130/136+.”
“Điểm kinh nghiệm: 180/5000.”
“Điểm thuộc tính: 33 điểm. (Mỗi 100 điểm kinh nghiệm có thể đổi được 1 điểm thuộc tính.)”
“Công pháp: Cuồng Đao Phi Trảm. (Đại sư)”
“Công pháp: Đại Lực Thiết Cốt Công, Thiết cốt. (Đại sư)”
“Công pháp: Phượng Vũ Cửu Thiên Công. (Đại thành)”
“Công pháp: Ngũ Cầm Thân Pháp Công (Đại sư)”
“Công pháp: Toái Y Chưởng (Tiểu thành)”
“Tâm pháp nội công: Dương Thần Công (Đại sư)”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất