Chương 218 - Luyện Công
Một quyền đánh ra.
“Thuần thục kỹ năng Đại Lực Thiết Cốt Công là 1000.”
Ngay lập tức, trước mặt hắn xuất hiện một lời nhắc nhớ.
“Công phu Đại Lực Thiết Cốt Công : Đại sư!”
"Đại sư!"
Tô An Lâm ánh mắt cứng đờ, hắn cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể bắt đầu có một luồng khí quanh quẩn.
Một lượng lớn khí xâm nhập vào các cơ quan nội tạng và nhanh chóng phát sinh thay đổi về chất, trở nên rắn chắc hơn, mạnh mẽ hơn và có khả năng chống lại đòn đánh hơn.
"Đây là cấp độ cao nhất của Thiết Cốt Thuật, nó bắt đầu tôi luyện ngũ tạng rồi sao?”
Tô An Lâm lẩm bẩm.
Khi mới học công phu này, sư phụ nói rằng một khi các cơ quan nội tạng đã được tôi luyện, Thiết Cốt Công sẽ đạt đến cảnh giới cao nhất.
"Nếu ta lại bị một mũi tên đen đâm vào người như tối hôm qua, e rằng sẽ không bị nội thương nữa."
Đột nhiên, lượng máu trong người lóe lên.
“Thanh máu +5.”
Bây giờ tổng thanh máu đã lên tới 141.
Hơn nữa, lượng máu còn sót lại cũng hồi phục được đôi chút.
Tô An Lâm thôi động Thiết Cốt Công, hắn cảm thấy rằng sự hiểu biết hiện tại về Thiết Cốt Công đã đạt đến một cảm giác không thể diễn tả được.
Hắn dường như là người sáng lập ra Thiết Cốt Công, và hắn có nhận thức toàn diện về một số khuyết điểm của Thiết Cốt Công trong tâm trí.
Hắn đang cố gắng tìm ra và cải thiện.
Ngay cả với Toái Y Chưởng, cũng có một số hiểu biết.
Bởi vì hai chiêu thức này đều có chưởng pháp và quyền pháp, nội công tương đồng với nhau.
"Rắc!"
Tô An Lâm vô thức sử dụng Toái Y Chưởng.
Độ thuần thục của Toái Y Chưởng cũng đã tăng lên rất nhiều, trong lúc mơ hồ, hắn cảm thấy mình lại thăng cấp.
"Rắc!"
Tô An Lâm lại đánh ra một chưởng, quyết định bước tiếp theo chính là đem Toái Y Chưởng trình lên sư phụ.
Ban đầu hắn không lạc quan lắm với chiêu thức này, nhưng trong trận chiến sau đó, nó thực sự có công năng xuyên giáp, làm suy yếu sức phòng thủ của kẻ thù.
"Tô Tráng Sĩ."
Lúc này, bức màn được vén lên, Lý Thi Dao ngồi vào.
Trang phục nàng mặc hôm nay rất bó sát, tôn lên hoàn toàn những đường cong trên cơ thể. Nhất là bộ ngực, bởi vì nàng đột nhiên đi vào, lực Toái Y Chưởng cũng vừa đánh vào, khiến nàng run lên hai lần.
Cảm nhận được sự khác thương ở lồng ngực, Lý Thi Dao vô thức cúi đầu xuống.
"Á…. Tô tráng sĩ, ngươi đang luyện công sao?"
"Ừm, ta vừa mới luyện công, ta xin lỗi."
Tô An Lâm không chút ngại ngùng quét qua ngực của Lý Thi Dao.
Nơi đó có một chiếc cúc áo, trông như sắp bị xé toạc, hai sợi chỉ mảnh đã bị đứt.
Nhưng vì kết cấu vẫn tạm dùng được, ngược lại nó không cũng không bung ra.
Nếu nó bung ra, chắc rất buồn cười.
…
Lý Thi Dao hoàn toàn không có chút chú ý đến sự khác thường của cúc áo, nghiêm mặt hỏi:
“Hôm qua Tô tráng sĩ bị thương nghiêm trọng vậy, không biết hôm nay thế nào?”
Hóa ra là tới vì quan tâm hắn.
Tô An Lâm nói:
“Khá hơn một chút, khi nào thì đi đến Vân Sơn quan?”
Chuyến đi này mục đích là đến Vân Sơn quan, sau đó lại đi Lăng Dương trấn.
“Chiều hôm nay sẽ đến, phía trước sắp tiến vào một cánh rừng, nghe nói ở đó có quỷ thi, lát nữa phải cẩn thận một chút.”
Nói xong, nàng từ trong ngực lấy ra một cái bình ngọc.
“Dưỡng thân đan, có thể bồi bổ xương cốt.”
Một thắc mắc xuất hiện trong đầu Tô An Lâm.
“Đây là......”
“Đây là Dưỡng Thân đan, Lý gia bọn ta dùng nó để làm phương thuốc, Dưỡng Thân đan là bí kíp độc nhất vô nhị của Lý gia bọn ta, dùng để dưỡng khí huyết, yên tĩnh an thần rất công hiệu, ta cũng không biết đan dược này đối với vết thương của ngươi có tốt hay không, ngươi hãy dùng thử xem sao.”
Tô An Lâm rất cảm kích, nhận lấy bình thuốc nói:
“Dùng Dưỡng Thân Đan có phải cẩn trọng gì không?”
“Không cần, nó chỉ giúp lưu chuyển nội khí mà thôi, sở dĩ Lý gia bọn ta khí huyết tràn đầy, đều là bởi vì cái này.”
Lý Thi Dao cười:
“Lần này ngoại trừ đi đến Vân Sơn quan, còn có một mục đích khác, chính là để đưa một lượng lớn Dương Thần Đan đến trấn Lăng Dương, nhân tiện mua một ít dược liệu.”
Tô An Lâm gật đầu:
“Lý tiểu thư, không biết trong nhà các ngươi đã xảy ra chuyện gì, ngươi lại vội đi xa như vậy đến tận Vân Sơn quan?”
Nói đến đây, Lý Thi Dao ánh mắt hơi buồn, thở dài:
“Muội muội ta đã xảy ra chuyện, hình như là trúng tà...”
“Trúng tà? Gặp quỷ?”
“Ta cũng không rõ lắm, trước đây hắn vốn là người hoạt bát hiếu động, nhưng gần đây lại rất mê niệm Phật.”
“Người trẻ tuổi thích niệm Phật cũng không nhiều lắm.”
Tô An Lâm nói.
“Đúng vậy, kỳ thật thích niệm Phật cũng không sao, vốn cha mẹ ta đều tin Phật, nhưng muội muội ta quá quái lạ, hắn hiện tại ngoại trừ niệm Phật, cái gì cũng không làm.”
“Ta có lần muốn cùng hắn ra ngoài vui chơi nên kéo hắn theo, nhưng hắn lại muốn đánh ta. Lúc ấy hắn lại quát ta, còn nói ta quấy rầy hắn niệm Phật, nên đã bỏ nhà rời đi.”