Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 217 - Lão Đại Chết Rồi

Chương 217 - Lão Đại Chết Rồi


"A a a a a a..."
Những tên thổ phỉ bình thường hoàn toàn không thể chịu nổi, chúng nôn ra máu và bay ra ngoài
Thủ lĩnh thổ phỉ cũng gặp khó khăn, hắn bị đấm mấy phát vào bụng, gãy mấy cái xương sườn, ngã xuống đất nôn ra máu.
"A!!"
Cùng lúc đó, người nông dân vác cuốc tiến về phía Tô An Lâm. Cái cuốc trên tay hắn thoạt nhìn không phải là một nông cụ bình thường. Nó được làm bằng thép, rất mạnh mẽ và nặng nề. Trên cái cuốc sắc bén phía trước, vết máu đỏ sậm còn chưa khô.
Tô An Lâm ánh mắt trở nên lạnh lẽo, người này, đang yên đang lạnh, lại đi làm cướp. Không tránh không né, hắn lao đến trước mặt người nông dân và đá bay chiếc cuốc. Mũi tên Huyết Thiết trong tay hắn lập tức rung lên, nó hướng về phía người nông dân.
Ong ong...
"Bụp!"
Mũi tên trúng ngay đầu người nông dân, cả cái đầu bị thổi bay, máu bắn tung tóe, xác chết không đầu lắc lư rồi rơi xuống đất.
Hoảng sợ, nhóm thổ phỉ hoàn toàn hoảng loạn.
Ngay cả thủ lĩnh cũng bị đánh thế này, chúng làm sao có thể chống lại chứ?
Một số tên thổ phỉ bình thường quay đầu bỏ chạy.
Tên thủ lĩnh nôn ra máu, trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
"Huynh đệ, tất cả chỉ vì tiền, người đừng giết ta, trên ta còn có mẹ già 70 tuổi, dưới còn..."
"Phốc! “
Lời còn chưa dứt, Tô An Lâm đã đâm một mũi tên, xuyên qua tim của tên thủ lĩnh.
"Mặc kệ trong nhà ngươi có ai.”
Năm ngón tay của Tô An Lâm như móc câu, hắn nắm chặt mũi tên sắt đen, đột ngột rút ra .
Một dòng máu dài bắn tung toé.
"Lão đại!"
"Lão đại chết rồi."
"Chạy đi!"
Cuối cùng, không ai trong số bọn thổ phỉ đủ dũng khí ở lại đây một lần nữa, tất cả chúng đều nhao nhao chạy trốn.
Nhất thời khí thế Lý gia như nóng lên.
"Giết, giết!"
"Hahaha, chúng ta đã thắng."
Sau tại nạn, một loạt cảm xúc yêu mến sinh sôi trong lòng mỗi người.
“Tô huynh."
Lý Thi Dao dẫn một nhóm người đến chỗ Tô An Lâm, trịnh trọng chắp tay.
Nếu trước đây bọn họ nhìn Tô An Lâm với ánh mắt như một con ma bệnh.
Thì bây giờ thì đã khác, là sự kinh ngạc.
Với sức mạnh của một người, làm sao hắn có thể giết một nhóm cướp?
"Ha ha, Lý tiểu thư, ta nói không sai chứ, sư huynh của ta rất lợi hại."
Ngưu Tuệ Hồng kích động nói, kéo Tô Ngọc Ngọc đi theo.
“Ừm, thực sự rất lợi hại. May mắn lần này có Tô huynh đến.”
Lý Thi Dao nhìn về phía Tô An Lâm, ánh mắt như lóe ra ánh sáng.
Lý Mạnh thấy muội muội mình nhìn Tô An Lâm, trong lòng thắt lại, nhưng kìm lại không nói gì.
Tô An Lâm nghiêm mặt nói:
"Mọi người, dọn dẹp xung quanh một chút và xem những người bị thương như thế nào."
"Đúng vậy."
Phốc ...
Tô An Lâm vừa nói xong, ngực liền cảm thấy thắt lại.
Khí huyết tăng vọt khiến nội khí không thể áp chế được độc tố, hắn phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.
“Thanh máu -4.”
“Thanh máu -6.”
“Thanh máu -2.”
“Thanh máu -4.”
Thanh máu hạ xuống còn 78, mới miễn cưỡng dùng nội khi để ngăn chặn độc tố.
“Tô tráng sĩ, ngưòi không sao chứ?”
Lý Thi Dao nheo mắt lại và vội vã đi tới.
"Vẫn là vết thương như trước."
"Nếu như ngưới đến trấn Lang Dương, ta cam đoan với ngươi, ta sẽ tìm cho ngươi một đại phu để xem xét kỹ lưỡng nó."
“Đa tạ."
Tô An Lâm xua tay, nói với Ngưu Tuệ Hồng và Tô Ngọc Ngọc:
"Thu đao và cung lớn của người đàn ông này lại.”
"Ồ, được."
Trở về xe ngựa, Tô An Lâm thở phào nhẹ nhõm.
Quá mệt mỏi, hiện tại chỉ còn 10 điểm thuộc tính, nghĩa là nếu dùng hết sức thì còn có thể dùng 2 lần.
Lắc đầu, hắn nhìn vào vũ khí trước mặt.
Cửu hoàn đại đao, thuộc về thủ lĩnh thổ phỉ.
Hắn đã chết trước khi có thể sử dụng nó.
Kết cấu của thanh đao này tương tự với thanh đao mà hắn có trước đây, nhưng trọng lượng nặng hơn.
Hắn tháo chín cái vòng ra, vung hai lần rồi gật đầu hài lòng.
"Nó dường như được đo ni đóng giày cho ta vậy. Thật có lòng."
Về phần Huyền Thiết Đại Cung, Tô An Lâm cũng hài lòng, nhưng số lượng mũi tên vẫn bị thiếu. Chỉ có năm mũi tên được tìm thấy ở bên kia.
Hắn định tạm thời giữ nó lại, khi nào có cơ hội sẽ sai người rèn cung để làm một Huyền Thiết Đại Đao.
Như vậy tính chất của thanh đao mới tốt.
Mở bảng ra, vừa rồi hắn đã giết gần hai mươi tên thổ phỉ nên điểm kinh nghiệm của hắn đã tăng hơn một ngàn.
"Này, bây giờ ta cần phải có nhiều điểm kinh nghiệm hơn để thăng cấp..."
Tô An Lâm lắc đầu, nghỉ ngơi trước.
…………
Sáng hôm sau, đoàn xe lên đường.
Hàng chục xác chết nằm la liệt tại chỗ, tất cả đều là hộ vệ của Lý gia đã chết đêm qua.
Thi thể bị phóng hỏa, một đoàn người lặng lẽ lên đường.
Vì sức khỏe của Tô An Lâm không tốt nên hắn ngồi trong xe ngựa.
Ở trong xe, hắn luyện tập kỹ năng Đại Lực Thiết Cốt Công.
“Độ thuần thục của kỹ năng Đại Lực Thiết Cốt Công là 999.”
Thật tình cờ, độ thuần thục này đã đạt tới 999.
Đối cới công pháp này, bây giờ hắn ngày càng thuần thục hơn.
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm thấy có một bước đột phá.
Bùm!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất