Chương 223 - Giả Thần Giả Quỷ
“Haha...”
Trước mặt hắn lại có bóng người bay qua.
“Hừ, giả thần giả quỷ.”
Tô An Lâm cười lạnh.
Càng chơi đùa với thứ giả thần giả quỷ này, Tô An Lâm càng xác định được đối phương không thể làm gì hắn.
Nó giống như một con ma trong phim.
Quỷ lợi hại sẽ không bao giờ giả thần giả quỷ, chúng ngay lập tức sẽ giết người khi bọn chúng xuất hiện.
Tô An Lâm đi nhanh về phía bóng người xuất hiện trước mặt.
Càng đi qua Trường Bì Tiên Kinh có vẻ như càng phấn khích một hàng chữ lại xuất hiện.
“Nơi này tuy rằng nguy hiểm, nhưng cho ta cảm giác có cơ duyên.”
“Ta Tô An Lâm, có lẽ có thể dựa vào đây đi lên đỉnh cao nhân sinh, ha ha ha...”
Tô An Lâm khẽ nhíu mày, lời Trường Bì Tiên Kinh nói, thật sự chính xác sao?
Từ những chuyện mấy lần trước trải qua đến giờ, nó vốn dĩ cũng không hề lừa hắn.
Chẳng mấy chốc đã đi tới hậu viện, mấy gian phòng cửa đều mở rộng.
Hắn liền chọn một gian phòng đi vào.
Nơi này có vẻ như là phòng ngủ của người nào đó, trên vách tường còn treo một tấm bảng.
“Mao Tố”
Đây là phòng của Mao Tố?
Trong lúc mơ hồ, Tô An Lâm cảm giác nơi này hẳn là đã xảy ra chuyện gì.
Mao Tố có lẽ là lành ít dữ nhiều rồi.
Trên vách tường treo một cái hành lý của Mao Tố, hành lý này ngày đó khi Mao Tố mời Tô An Lâm ăn mì, hắn đã nhìn thấy.
“Ngay cả hành lý cũng không lấy đi, chứng tỏ Mao Tố cũng không rời đi.”
Hắn lấy hành lý ra, bên trong có vài miếng thịt khô quắt và thức ăn khô mốc meo.
Một ít bạc vụn và một quyển sách.
Cuốn sách này ngoài bìa không có chữ gì, khi mở ra Tô An Lâm vui mừng khôn xiết.
Là sổ ghi chép của Mao Tố.
Mao Tố lúc trước đã nói nói rằng các đệ tử của chùa Vân Sơn chịu ảnh hưởng khai phái tổ sư, mỗi đệ tử đều sẽ ghi chép lại một số sự việc.
Những sự việc này còn có thể được in thành từng câu chuyện nhỏ, sẽ được bán ra bên ngoài và tăng thu nhập cho Vân Sơn Quan.
Trang đầu tiên viết:
“Ta vào Vân Sơn Quan đã một tháng, sư phụ nói mỗi lần xuống núi trải qua thuận lợi thì tốt nhất là ghi chép lại.”
Lật vài trang.
Đại đa số đều kể về việc vặt, cùng với những câu chuyện về cách đối phó với ma quỷ.
Cho đến những trang cuối cùng.
"Hôm nay trong viện có một vị khách đến, hình như có quen biết với sư phụ. ư đệ nói khách ở trong phòng cãi nhau với sư phụ một trận, cuối cùng khách giận dữ rời đi, sư phụ không đi ra, bắt đầu từ ngày hôm nay, sư phụ cũng có chút kỳ lạ"
"Hôm nay có một vị nữ khách tới vào phòng sư phụ, nhưng nàng ta lại không đi ra. gày hôm sau sư phụ nói vị nữ khách đó nhân lúc nửa đêm đã rời đi, có chút kỳ quái. Tại sao bạn xuống núi vào nửa đêm?”
"Hôm nay người nhà của nữ khách đến tìm, nói sau khi cô ấy lên núi không về nhà có lẽ đã mất tích, hỏi ta có nhìn thấy không. Ta liền ra ngoài hỏi sư phụ, sư phụ nói việc này ông ấy sẽ xử lý."
“Ngày hôm sau người nhà nữ khách nhân không tới, hẳn là tìm được rồi chứ?”
"Sư phụ càng ngày càng kỳ quái, trước kia thích ra ngoài dạy bọn ta, nhưng gần đây lại tự nhốt mình trong phòng, chỉ dặn sư đệ đi vào đưa đồ ăn."
…
“Đã mấy ngày không thấy sư phụ. Đại sư huynh quyết định đi vào xem sư phụ một chút. Đại sư huynh hơn một canh giờ mới đi ra, nói sư phụ gần đây đang ngộ đạo, bảo bọn ta cứ mặc kệ đi.”
“Ba ngày trôi qua, trong lúc đó có hai người khách lại mất tích, người nhà họ tới tìm. Đại sư huynh cùng họ xuống núi tìm một vòng, đại sư huynh nói đã tìm được rồi.”
“Gần đây ta cảm thấy đại sư huynh cũng có chút kỳ quái, buổi sáng trước kia hắn thường sẽ luyện kiếm, nhưng gần đây ngủ rất muộn, còn rất lười biếng, chuyện gì cũng giao cho ta và các sư đệ, có vẻ như hắn rất mệt mỏi.”
“Hôm nay khuê nữ của một gia đình dưới chân núi đã chết, lúc được phát hiện thi thể được bọc bằng da ngựa, da ngựa hình như có gì đó không ổn, là một thứ tà khí, đại sư huynh bảo ta mau bỏ xuống.”
"Ta cảm thấy đại sư huynh thật sự có chuyện gì đó, lần này xảy ra án mạng ở nơi là quê hương của hắn, hắn cũng không thèm để ý, ta nhắc nhở hắn vài câu, dường như hắn cũng đã quên mất không biết đó là quê hương của mình. Đã lâu ta không gặp sư phụ, họ đều rất kỳ lạ.”
"Nghe nói một xuân viện ở Lăng Dương trấn có quỷ giữ người, nhất định là quỷ u thịt, thứ này rất đơn giản. Trước đây khi trừ quỷ, nhân tiện ta đã gặp một nữ nhân nói chuyện cũng không tồi, sư phụ trước kia đã nói mỹ nhân tuy rằng rất tàn nhẫn, nhưng người tu đạo hẳn là không nên sợ hãi. Cho nên, coi như làm ta tăng thêm can đảm đi."
"Quỷ y thịt đã được giải quyết và tôi cũng đã gặp một võ giả dũng cảm tên là Tô An Lâm, người này khá tốt còn mời ta cùng sư đệ ăn mì."